古诗词

中秋待月以星辰避彩乾坤静为韵分得避字

郭印

大火西流金用事,四海八荒蟠杀气。dà huǒ xī liú jīn yòng shì,sì hǎi bā huāng pán shā qì。
风凄露冷雨涔涔,草木山川遍憔悴。fēng qī lù lěng yǔ cén cén,cǎo mù shān chuān biàn qiáo cuì。
天公有眼老亦昏,妙手凭谁刮双翳。tiān gōng yǒu yǎn lǎo yì hūn,miào shǒu píng shuí guā shuāng yì。
一年佳月在今夕,可奈太清云点缀。yī nián jiā yuè zài jīn xī,kě nài tài qīng yún diǎn zhuì。
大威神力宰官身,开阖阴阳本游戏。dà wēi shén lì zǎi guān shēn,kāi hé yīn yáng běn yóu xì。
晚来微念入何许,顷刻氛霾变澄霁。wǎn lái wēi niàn rù hé xǔ,qǐng kè fēn mái biàn chéng jì。
坐客惊起一凭栏,三峨新扫修眉翠。zuò kè jīng qǐ yī píng lán,sān é xīn sǎo xiū méi cuì。
瑶台飞镜贴寒空,流水无声光满地。yáo tái fēi jìng tiē hán kōng,liú shuǐ wú shēng guāng mǎn dì。
明吞万象却星辰,影落千岩走魑魅。míng tūn wàn xiàng què xīng chén,yǐng luò qiān yán zǒu chī mèi。
樽罍预设众初疑,唤得嫦娥乃容易。zūn léi yù shè zhòng chū yí,huàn dé cháng é nǎi róng yì。
良夜沈沈桂树高,兴发却嗟清影驶。liáng yè shěn shěn guì shù gāo,xīng fā què jiē qīng yǐng shǐ。
此时此乐不长有,一醉已拚那敢避。cǐ shí cǐ lè bù zhǎng yǒu,yī zuì yǐ pàn nà gǎn bì。
更阑酒尽东方白,望舒迤逦还归辔。gèng lán jiǔ jǐn dōng fāng bái,wàng shū yí lǐ hái guī pèi。
我欲从之上广寒,挹取金波洗尘世。wǒ yù cóng zhī shàng guǎng hán,yì qǔ jīn bō xǐ chén shì。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

遁斋

郭印

念念等空寂,行藏鬼莫窥。niàn niàn děng kōng jì,xíng cáng guǐ mò kuī。
是名真遁者,安用山林为。shì míng zhēn dùn zhě,ān yòng shān lín wèi。

博古斋

郭印

撑肠万卷书,不知何处著。chēng cháng wàn juǎn shū,bù zhī hé chù zhù。
寄语腐唇人,于兹宜领略。jì yǔ fǔ chún rén,yú zī yí lǐng lüè。

题爽轩诗

郭印

心澄气自爽,满目是青山。xīn chéng qì zì shuǎng,mǎn mù shì qīng shān。
欲知拄颊意,一笑可忘言。yù zhī zhǔ jiá yì,yī xiào kě wàng yán。

题朝彻轩诗

郭印

玉兔夜夜明,金乌朝朝彻。yù tù yè yè míng,jīn wū cháo cháo chè。
吾身有神光,大千韬日月。wú shēn yǒu shén guāng,dà qiān tāo rì yuè。

题三士轩诗

郭印

独立未为真,万法皆吾侣。dú lì wèi wèi zhēn,wàn fǎ jiē wú lǚ。
故于竹柏间,强名相尔汝。gù yú zhú bǎi jiān,qiáng míng xiāng ěr rǔ。

追古亭

郭印

结茅覆短椽,仁风追太古。jié máo fù duǎn chuán,rén fēng zhuī tài gǔ。
回视轮奂美,唾笑如粪土。huí shì lún huàn měi,tuò xiào rú fèn tǔ。

题寒碧亭

郭印

炯炯练千尺,苍苍玉万个。jiǒng jiǒng liàn qiān chǐ,cāng cāng yù wàn gè。
客来魂一清,四顾不敢唾。kè lái hún yī qīng,sì gù bù gǎn tuò。

和光亭二首

郭印

有爱即耽著,竹色共花光。yǒu ài jí dān zhù,zhú sè gòng huā guāng。
何似无心人,尧桀两相忘。hé shì wú xīn rén,yáo jié liǎng xiāng wàng。

和光亭二首

郭印

川原万草木,总放无量光。chuān yuán wàn cǎo mù,zǒng fàng wú liàng guāng。
要识和同意,乾坤不閟藏。yào shí hé tóng yì,qián kūn bù bì cáng。

双清亭

郭印

水竹两奇绝,客来安此名。shuǐ zhú liǎng qí jué,kè lái ān cǐ míng。
那知污秽里,识得是真清。nà zhī wū huì lǐ,shí dé shì zhēn qīng。

梅台

郭印

百花照春台,标名只取梅。bǎi huā zhào chūn tái,biāo míng zhǐ qǔ méi。
道人宁拣择,聊记雪中开。dào rén níng jiǎn zé,liáo jì xuě zhōng kāi。

忘机台

郭印

物物皆有机,此发彼先知。wù wù jiē yǒu jī,cǐ fā bǐ xiān zhī。
试看弋钓子,鱼入鸟高飞。shì kàn yì diào zi,yú rù niǎo gāo fēi。

万松岭

郭印

高岗立万松,晨夕鸣天风。gāo gǎng lì wàn sōng,chén xī míng tiān fēng。
法法如是说,应不负山翁。fǎ fǎ rú shì shuō,yīng bù fù shān wēng。

直钩潭

郭印

临深投纶竿,直钩本非钓。lín shēn tóu lún gān,zhí gōu běn fēi diào。
欲钓圣贤心,默坐得其要。yù diào shèng xián xīn,mò zuò dé qí yào。

再作云溪

郭印

修篁卫长江,云气自翔集。xiū huáng wèi zhǎng jiāng,yún qì zì xiáng jí。
中有无心人,片云随出入。zhōng yǒu wú xīn rén,piàn yún suí chū rù。