古诗词

再和二首

郭印

涉海必假舟航,登山当寻蹊径。shè hǎi bì jiǎ zhōu háng,dēng shān dāng xún qī jìng。
每叹修身错路,譬如饮药加病。měi tàn xiū shēn cuò lù,pì rú yǐn yào jiā bìng。
逢人须是问津,有心未免击磬。féng rén xū shì wèn jīn,yǒu xīn wèi miǎn jī qìng。
况遇先觉先知,早明不垢不净。kuàng yù xiān jué xiān zhī,zǎo míng bù gòu bù jìng。
七情涣若冰雪,一性湛然渊静。qī qíng huàn ruò bīng xuě,yī xìng zhàn rán yuān jìng。
虚无体道合真,恬淡乐天知命。xū wú tǐ dào hé zhēn,tián dàn lè tiān zhī mìng。
外之寇贼消亡,内焉邦家昌盛。wài zhī kòu zéi xiāo wáng,nèi yān bāng jiā chāng shèng。
初守一以处和,乃无事而生定。chū shǒu yī yǐ chù hé,nǎi wú shì ér shēng dìng。
教不倦称乎仁,德分人谓之圣。jiào bù juàn chēng hū rén,dé fēn rén wèi zhī shèng。
故玉非琢不成,惟木从绳而正。gù yù fēi zuó bù chéng,wéi mù cóng shéng ér zhèng。
要明师指药物,藉元神为本柄。yào míng shī zhǐ yào wù,jí yuán shén wèi běn bǐng。
大道多歧亡羊,至人用心若镜。dà dào duō qí wáng yáng,zhì rén yòng xīn ruò jìng。
何妨常善救物,免使大惑易性。hé fáng cháng shàn jiù wù,miǎn shǐ dà huò yì xìng。
门庭既已趣入,根株亦须穷竟。mén tíng jì yǐ qù rù,gēn zhū yì xū qióng jìng。
直至出死超生,方知聋者善听。zhí zhì chū sǐ chāo shēng,fāng zhī lóng zhě shàn tīng。

郭印

宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。 郭印的作品>>

猜您喜欢

宿古峰驿诗四首

郭印

夜半飞来海上峰,笙竽万籁奏天风。yè bàn fēi lái hǎi shàng fēng,shēng yú wàn lài zòu tiān fēng。
素娥相望如招手,欲驾神车上月宫。sù é xiāng wàng rú zhāo shǒu,yù jià shén chē shàng yuè gōng。

金仙道中徒步

郭印

欲税肩舆未得休,且凭竹杖到山头。yù shuì jiān yú wèi dé xiū,qiě píng zhú zhàng dào shān tóu。
疏林向晚投归翼,满目寒烟酝客愁。shū lín xiàng wǎn tóu guī yì,mǎn mù hán yān yùn kè chóu。

相思寺迦叶佛脚迹诗

郭印

巨迹相传岁已深,往来游客好追寻。jù jì xiāng chuán suì yǐ shēn,wǎng lái yóu kè hǎo zhuī xún。
谁知此足本非履,胡不返身求佛心。shuí zhī cǐ zú běn fēi lǚ,hú bù fǎn shēn qiú fú xīn。

次韵刘文饶题绝尘亭诗

郭印

斜斜远树绕江头,十里平波似不流。xié xié yuǎn shù rào jiāng tóu,shí lǐ píng bō shì bù liú。
更欲寻源穿窈窕,一蓑烟雨羡渔舟。gèng yù xún yuán chuān yǎo tiǎo,yī suō yān yǔ xiàn yú zhōu。

题苏村酒家亭

郭印

下马穿桥憩酒家,小溪清浅蘸桃花。xià mǎ chuān qiáo qì jiǔ jiā,xiǎo xī qīng qiǎn zhàn táo huā。
红尘咫尺如相背,独坐幽亭对落霞。hóng chén zhǐ chǐ rú xiāng bèi,dú zuò yōu tíng duì luò xiá。

招任孝叔蒲明之江亭对月

郭印

高亭对月影成双,客舍何人共酒缸。gāo tíng duì yuè yǐng chéng shuāng,kè shě hé rén gòng jiǔ gāng。
今夕相邀同一醉,坐看金饼落澄江。jīn xī xiāng yāo tóng yī zuì,zuò kàn jīn bǐng luò chéng jiāng。

和杜安行南湖泛筏诗

郭印

翩翩小筏隐如船,十亩平湖碧浸天。piān piān xiǎo fá yǐn rú chuán,shí mǔ píng hú bì jìn tiān。
不待乞身追贺监,君今已是吏中仙。bù dài qǐ shēn zhuī hè jiān,jūn jīn yǐ shì lì zhōng xiān。

渔舟

郭印

细雨霏霏下钓台,冲烟小艇截江来。xì yǔ fēi fēi xià diào tái,chōng yān xiǎo tǐng jié jiāng lái。
不知取得鱼多少,鼓棹如飞唤不回。bù zhī qǔ dé yú duō shǎo,gǔ zhào rú fēi huàn bù huí。

戏投竹叶急流中

郭印

戏投筠叶赴湍流,颠倒纵横不自由。xì tóu yún yè fù tuān liú,diān dào zòng héng bù zì yóu。
我亦江湖飘一苇,千波万浪信沉浮。wǒ yì jiāng hú piāo yī wěi,qiān bō wàn làng xìn chén fú。

清水铺瀑布

郭印

飞泉溅石落寒岩,更喜朝来一雨添。fēi quán jiàn shí luò hán yán,gèng xǐ cháo lái yī yǔ tiān。
疑是玉姝离洞户,故垂千尺水晶帘。yí shì yù shū lí dòng hù,gù chuí qiān chǐ shuǐ jīng lián。

和计敏夫留题云溪

郭印

知君绝学谢尘编,语默行藏不碍禅。zhī jūn jué xué xiè chén biān,yǔ mò xíng cáng bù ài chán。
亲到云溪重说偈,天开地辟见纯全。qīn dào yún xī zhòng shuō jì,tiān kāi dì pì jiàn chún quán。

问汉守刘宝贤觅酒四首

郭印

酒几于道少人知,乘坠俱忘即我师。jiǔ jǐ yú dào shǎo rén zhī,chéng zhuì jù wàng jí wǒ shī。
身后虚名如胜此,陶潜李白更无诗。shēn hòu xū míng rú shèng cǐ,táo qián lǐ bái gèng wú shī。

问汉守刘宝贤觅酒四首

郭印

不到房湖已数年,曲生风味想依然。bù dào fáng hú yǐ shù nián,qū shēng fēng wèi xiǎng yī rán。
使君酝籍真无敌,欲向樽中识圣贤。shǐ jūn yùn jí zhēn wú dí,yù xiàng zūn zhōng shí shèng xián。

问汉守刘宝贤觅酒四首

郭印

村沽无复见瑶浆,苦涩酸辛巳备尝。cūn gū wú fù jiàn yáo jiāng,kǔ sè suān xīn sì bèi cháng。
欲洗野人藜苋腹,除非金雁送鹅黄。yù xǐ yě rén lí xiàn fù,chú fēi jīn yàn sòng é huáng。

问汉守刘宝贤觅酒四首

郭印

虽无斗量敌山涛,时复中之兴自高。suī wú dòu liàng dí shān tāo,shí fù zhōng zhī xīng zì gāo。
醉里醒醒方解饮,勿将佳趣语儿曹。zuì lǐ xǐng xǐng fāng jiě yǐn,wù jiāng jiā qù yǔ ér cáo。