古诗词

次韵邵子文书梦

晁说之

先生有道无寸田,长歌击壤醉伊川。xiān shēng yǒu dào wú cùn tián,zhǎng gē jī rǎng zuì yī chuān。
今式玄冢高嵩峦,嗣子诗礼老益端。jīn shì xuán zhǒng gāo sōng luán,sì zi shī lǐ lǎo yì duān。
少从父友学其难,一书百读口角涎。shǎo cóng fù yǒu xué qí nán,yī shū bǎi dú kǒu jiǎo xián。
父友寸步简策边,声名九州四海宽。fù yǒu cùn bù jiǎn cè biān,shēng míng jiǔ zhōu sì hǎi kuān。
时有狂澜汇怒湍,百媸安肯一着妍。shí yǒu kuáng lán huì nù tuān,bǎi chī ān kěn yī zhe yán。
独乐园中往复还,蝴蝶沼上青草烟。dú lè yuán zhōng wǎng fù hái,hú dié zhǎo shàng qīng cǎo yān。
书成砚穴气桓桓,苍生属望十九年。shū chéng yàn xué qì huán huán,cāng shēng shǔ wàng shí jiǔ nián。
圣时未肯误儒冠,倏见佩玉朝珊珊。shèng shí wèi kěn wù rú guān,shū jiàn pèi yù cháo shān shān。
汴洛迎送路接连,急急政如渴赴泉。biàn luò yíng sòng lù jiē lián,jí jí zhèng rú kě fù quán。
跛者释杖瘠肥膻,兵偃不用卢重环。bǒ zhě shì zhàng jí féi shān,bīng yǎn bù yòng lú zhòng huán。
货利去若风中幡,抉蔀一发天下言。huò lì qù ruò fēng zhōng fān,jué bù yī fā tiān xià yán。
白发旧德殿中间,经行求士趋传餐。bái fā jiù dé diàn zhōng jiān,jīng xíng qiú shì qū chuán cān。
先生之子难郁盘,绿衣春色行度关。xiān shēng zhī zi nán yù pán,lǜ yī chūn sè xíng dù guān。
群贤并进让后先,山摧栋折何茫然。qún xián bìng jìn ràng hòu xiān,shān cuī dòng zhé hé máng rán。
人间此梦白日前,况乃枕箪夜稳眠。rén jiān cǐ mèng bái rì qián,kuàng nǎi zhěn dān yè wěn mián。
仙山尘绝远嚣煎,云楼烟阁白鹤闲。xiān shān chén jué yuǎn xiāo jiān,yún lóu yān gé bái hè xián。
若颦若笑玉女颜,我欲并之无因缘。ruò pín ruò xiào yù nǚ yán,wǒ yù bìng zhī wú yīn yuán。
傍意若谓堪悯怜,是间有汝世之贤。bàng yì ruò wèi kān mǐn lián,shì jiān yǒu rǔ shì zhī xián。
此公不死神常全,王侨偓佺不及肩。cǐ gōng bù sǐ shén cháng quán,wáng qiáo wò quán bù jí jiān。
汝曹蚁辈徒攻坚,欲子见之骇众仙。rǔ cáo yǐ bèi tú gōng jiān,yù zi jiàn zhī hài zhòng xiān。
子色不平羞青山,我为子往问彼天。zi sè bù píng xiū qīng shān,wǒ wèi zi wǎng wèn bǐ tiān。
谁敢少弄天公权,蘧蘧梦断目鳏鳏。shuí gǎn shǎo nòng tiān gōng quán,qú qú mèng duàn mù guān guān。
但觉毛骨轻且便,赋诗不怕众险艰。dàn jué máo gǔ qīng qiě biàn,fù shī bù pà zhòng xiǎn jiān。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

秋来

晁说之

秋来颇自适,抚此清收时。qiū lái pǒ zì shì,fǔ cǐ qīng shōu shí。
不假绝交论,聊吟招隐诗。bù jiǎ jué jiāo lùn,liáo yín zhāo yǐn shī。
山阿新橡栗,朝廷旧皋夔。shān ā xīn xiàng lì,cháo tíng jiù gāo kuí。
早晚罢给散,恩偕雨露垂。zǎo wǎn bà gěi sàn,ēn xié yǔ lù chuí。

秋阴

晁说之

漠漠秋阴好,遥空见故乡。mò mò qiū yīn hǎo,yáo kōng jiàn gù xiāng。
可堪高叶病,无赖晚花香。kě kān gāo yè bìng,wú lài wǎn huā xiāng。
枕静泉声细,帘疏风影长。zhěn jìng quán shēng xì,lián shū fēng yǐng zhǎng。
肯教容易雨,吟兴动何郎。kěn jiào róng yì yǔ,yín xīng dòng hé láng。

赠吴僧

晁说之

驱驰疲朔马,邂逅见吴僧。qū chí pí shuò mǎ,xiè hòu jiàn wú sēng。
便觉秋容净,弥怜客恨澄。biàn jué qiū róng jìng,mí lián kè hèn chéng。
青山寻旧赏,白社语新灯。qīng shān xún jiù shǎng,bái shè yǔ xīn dēng。
他日扁舟去,侬家一笑能。tā rì biǎn zhōu qù,nóng jiā yī xiào néng。

次韵涧上丈人见寄

晁说之

有怀南涧老,月冷梦魂赊。yǒu huái nán jiàn lǎo,yuè lěng mèng hún shē。
烟闭金丹灶,云迷玉斧家。yān bì jīn dān zào,yún mí yù fǔ jiā。
高云嗟缥缈,醉墨喜倾斜。gāo yún jiē piāo miǎo,zuì mò xǐ qīng xié。
明日秋风起,愁看菊蕊花。míng rì qiū fēng qǐ,chóu kàn jú ruǐ huā。

再和班字三首

晁说之

丈人在何许,箕外颍中间。zhàng rén zài hé xǔ,jī wài yǐng zhōng jiān。
明映波心月,清馀雨面山。míng yìng bō xīn yuè,qīng yú yǔ miàn shān。
短衣非旧宁,陋巷是今颜。duǎn yī fēi jiù níng,lòu xiàng shì jīn yán。
不解湟州去,平超十八班。bù jiě huáng zhōu qù,píng chāo shí bā bān。

再和班字三首

晁说之

公来前有约,更望少微闲。gōng lái qián yǒu yuē,gèng wàng shǎo wēi xián。
烂醉新醅酒,能忘旧隐山。làn zuì xīn pēi jiǔ,néng wàng jiù yǐn shān。
琼瑶虽并质,尘土会凋颜。qióng yáo suī bìng zhì,chén tǔ huì diāo yán。
永夜陶陶语,令人愧尹班。yǒng yè táo táo yǔ,lìng rén kuì yǐn bān。

再和班字三首

晁说之

高躅人难解,当求古哲闲。gāo zhú rén nán jiě,dāng qiú gǔ zhé xián。
韩康多在市,陶令懒游山。hán kāng duō zài shì,táo lìng lǎn yóu shān。
念我可憎面,无兄得解颜。niàn wǒ kě zēng miàn,wú xiōng dé jiě yán。
公乎来早晚,荆坐要须班。gōng hū lái zǎo wǎn,jīng zuò yào xū bān。

昏昏

晁说之

昏昏非所志,忽忽是何时。hūn hūn fēi suǒ zhì,hū hū shì hé shí。
客恨潮声起,春愁柳色知。kè hèn cháo shēng qǐ,chūn chóu liǔ sè zhī。
何烦连日雨,要剧故乡思。hé fán lián rì yǔ,yào jù gù xiāng sī。
自顾囊中术,黄金未可为。zì gù náng zhōng shù,huáng jīn wèi kě wèi。

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首

晁说之

何处留春意,歌残烛半红。hé chù liú chūn yì,gē cán zhú bàn hóng。
柳斜双舞破,花落独书空。liǔ xié shuāng wǔ pò,huā luò dú shū kōng。
欲作经年别,先惊昨夜风。yù zuò jīng nián bié,xiān jīng zuó yè fēng。
乌衣多胜概,此际恨难穷。wū yī duō shèng gài,cǐ jì hèn nán qióng。

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首

晁说之

那识春将暮,山头踯躅红。nà shí chūn jiāng mù,shān tóu zhí zhú hóng。
潮生芳草远,鸟灭夕阳空。cháo shēng fāng cǎo yuǎn,niǎo miè xī yáng kōng。
乌贼家家饭,槽船面面风。wū zéi jiā jiā fàn,cáo chuán miàn miàn fēng。
三吴穷海地,客恨极难穷。sān wú qióng hǎi dì,kè hèn jí nán qióng。

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首

晁说之

叹惜芳菲尽,香腮越女红。tàn xī fāng fēi jǐn,xiāng sāi yuè nǚ hóng。
帘垂啼鸟散,镜掩舞鸾空。lián chuí tí niǎo sàn,jìng yǎn wǔ luán kōng。
梅短娇含雨,莼丝懒倚风。méi duǎn jiāo hán yǔ,chún sī lǎn yǐ fēng。
高歌君辈在,老子奈途穷。gāo gē jūn bèi zài,lǎo zi nài tú qióng。

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首

晁说之

留春留不得,怯去舞衣红。liú chūn liú bù dé,qiè qù wǔ yī hóng。
那昔河阳暮,唯惊洛浦空。nà xī hé yáng mù,wéi jīng luò pǔ kōng。
丹成人奔月,金就鹤乘风。dān chéng rén bēn yuè,jīn jiù hè chéng fēng。
此恨何能已,卢郎百计穷。cǐ hèn hé néng yǐ,lú láng bǎi jì qióng。

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首

晁说之

五字留春句,如开蜀锦红。wǔ zì liú chūn jù,rú kāi shǔ jǐn hóng。
幽香知不灭,宿恨望来空。yōu xiāng zhī bù miè,sù hèn wàng lái kōng。
婉娩能挥日,绸缪拟割风。wǎn miǎn néng huī rì,chóu móu nǐ gē fēng。
江淹方思苦,慎莫道才穷。jiāng yān fāng sī kǔ,shèn mò dào cái qióng。

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首

晁说之

春残留几日,越女笑蚕红。chūn cán liú jǐ rì,yuè nǚ xiào cán hóng。
江尽愁何尽,床空梦不空。jiāng jǐn chóu hé jǐn,chuáng kōng mèng bù kōng。
燕多知近海,蝶少为饶风。yàn duō zhī jìn hǎi,dié shǎo wèi ráo fēng。
底事吟诗健,吟诗正待穷。dǐ shì yín shī jiàn,yín shī zhèng dài qióng。

见诸公唱和暮春诗轴次韵作九首

晁说之

芳草摇轻碧,蔷薇著小红。fāng cǎo yáo qīng bì,qiáng wēi zhù xiǎo hóng。
肯嫌桃叶薄,只恨柳枝空。kěn xián táo yè báo,zhǐ hèn liǔ zhī kōng。
梦断三千里,愁生五两风。mèng duàn sān qiān lǐ,chóu shēng wǔ liǎng fēng。
四时顾家好,作底却言穷。sì shí gù jiā hǎo,zuò dǐ què yán qióng。
8491234567»