古诗词

立秋前六言

晁说之

今日自须欣喜,明朝池上秋风。jīn rì zì xū xīn xǐ,míng cháo chí shàng qiū fēng。
听雨如听古乐,得书似得良朋。tīng yǔ rú tīng gǔ lè,dé shū shì dé liáng péng。

晁说之

宋济州巨野人,字以道,一字伯以,自号景迂生。晁端彦子。神宗元丰五年进士。以文章典丽,为苏轼所荐。哲宗元符三年知无极县,上书斥王安石及绍述诸臣政事之非。高宗即位,召授徽猷阁待制兼侍读,以病未赴。晚年信佛。工诗,善画山水。博通五经,尤精于《易》。有《儒言》、《晁氏客语》、《景迂生集》。 晁说之的作品>>

猜您喜欢

高藤州六观堂

晁说之

曾子三省予未能,夫君六观何自入。céng zi sān shěng yǔ wèi néng,fū jūn liù guān hé zì rù。
天台敖我三观妙,君又三之弥有得。tiān tái áo wǒ sān guān miào,jūn yòu sān zhī mí yǒu dé。
露下聚散俱已空,电出有无仍不实。lù xià jù sàn jù yǐ kōng,diàn chū yǒu wú réng bù shí。
一世假梦暂踟蹰,万缘托幻聊戏剧。yī shì jiǎ mèng zàn chí chú,wàn yuán tuō huàn liáo xì jù。
澄渊泡起不离中,端形影见无差忒。chéng yuān pào qǐ bù lí zhōng,duān xíng yǐng jiàn wú chà tè。
兹惟一心之所发,邈乎此心近不识。zī wéi yī xīn zhī suǒ fā,miǎo hū cǐ xīn jìn bù shí。
更须止之艮为山,随其观处离非日。gèng xū zhǐ zhī gěn wèi shān,suí qí guān chù lí fēi rì。
与君相遇紫陌边,不谓我言无不急。yǔ jūn xiāng yù zǐ mò biān,bù wèi wǒ yán wú bù jí。
君方度岭驾朱辂,我言之外何所识。jūn fāng dù lǐng jià zhū lù,wǒ yán zhī wài hé suǒ shí。

同表甥赵康游种范李园

晁说之

百态范氏石,千寻种氏木。bǎi tài fàn shì shí,qiān xún zhǒng shì mù。
灌以邠李水,禽鸟识故国。guàn yǐ bīn lǐ shuǐ,qín niǎo shí gù guó。
使我从今去,魂梦常不足。shǐ wǒ cóng jīn qù,hún mèng cháng bù zú。

蓬莱仙

晁说之

我是蓬莱山上客,暂到人间管春色。wǒ shì péng lái shān shàng kè,zàn dào rén jiān guǎn chūn sè。
谢家池馆纵吟魂,卓氏酒炉迷醉魄。xiè jiā chí guǎn zòng yín hún,zhuó shì jiǔ lú mí zuì pò。
人间春色将奈何,潋潋滟滟浓如波。rén jiān chūn sè jiāng nài hé,liàn liàn yàn yàn nóng rú bō。
归来说与秦王女,麻姑偷去唱为歌。guī lái shuō yǔ qín wáng nǚ,má gū tōu qù chàng wèi gē。

十二弟寄所和邵子文病中感怀之作复次韵寄子文

晁说之

先生穷著书,宁比近术赦。xiān shēng qióng zhù shū,níng bǐ jìn shù shè。
天故使之贫,赤手唯书籍。tiān gù shǐ zhī pín,chì shǒu wéi shū jí。
或者窥残篇,律吕起韶夏。huò zhě kuī cán piān,lǜ lǚ qǐ sháo xià。
微意有子传,光烛不邻借。wēi yì yǒu zi chuán,guāng zhú bù lín jiè。
大臣荐曰才,留守劝征驾。dà chén jiàn yuē cái,liú shǒu quàn zhēng jià。
讲席出正涂,肯以眇跛讶。jiǎng xí chū zhèng tú,kěn yǐ miǎo bǒ yà。
生平畎亩心,愿被草木化。shēng píng quǎn mǔ xīn,yuàn bèi cǎo mù huà。
卧龙终佐汉,扪虱聊倚华。wò lóng zhōng zuǒ hàn,mén shī liáo yǐ huá。
二君独何居,耿耿心中夜。èr jūn dú hé jū,gěng gěng xīn zhōng yè。
不悟伊吕间,安容管葛亚。bù wù yī lǚ jiān,ān róng guǎn gé yà。
璞玉讵连城,只堪双则价。pú yù jù lián chéng,zhǐ kān shuāng zé jià。
何事揶揄鬼,疾病寻舋鏬。hé shì yé yú guǐ,jí bìng xún xìn xià。
井臼每苦烦,药食则不暇。jǐng jiù měi kǔ fán,yào shí zé bù xiá。
不药得中医,默符覆器□。bù yào dé zhōng yī,mò fú fù qì。
哦诗便无恙,乞酒宴茅舍。ó shī biàn wú yàng,qǐ jiǔ yàn máo shě。
弥荷天地恩,性命永其贳。mí hé tiān dì ēn,xìng mìng yǒng qí shì。
饥鹰侍中辈,死矣一饱乍。jī yīng shì zhōng bèi,sǐ yǐ yī bǎo zhà。
顾我与君侯,更愧东山谢。gù wǒ yǔ jūn hóu,gèng kuì dōng shān xiè。

迎赦一首

晁说之

灯头异花垂永夜,占云明日当有赦。dēng tóu yì huā chuí yǒng yè,zhàn yún míng rì dāng yǒu shè。
咄哉无烦汝报我,三年郊恩遍天下。duō zāi wú fán rǔ bào wǒ,sān nián jiāo ēn biàn tiān xià。
知人所知岂神圣,偷欢送喜真便佞。zhī rén suǒ zhī qǐ shén shèng,tōu huān sòng xǐ zhēn biàn nìng。
羲卦箕畴汝讵知,冰冻火炎子不问。xī guà jī chóu rǔ jù zhī,bīng dòng huǒ yán zi bù wèn。
曈昽日出迎赦来,沸渭颂声何休哉。tóng lóng rì chū yíng shè lái,fèi wèi sòng shēng hé xiū zāi。
陛下万岁御九垓,王母献寿沧海杯,更看正仗单于陪。bì xià wàn suì yù jiǔ gāi,wáng mǔ xiàn shòu cāng hǎi bēi,gèng kàn zhèng zhàng dān yú péi。

申谢经略安抚待制送酒之什

晁说之

真茶窃所贪,薄酒亦云嗜。zhēn chá qiè suǒ tān,báo jiǔ yì yún shì。
况此两乘壶,旨哉出厅事。kuàng cǐ liǎng chéng hú,zhǐ zāi chū tīng shì。
歌美秦州半,樽罍更几倍。gē měi qín zhōu bàn,zūn léi gèng jǐ bèi。
元戎眷非一,于焉则有二。yuán róng juàn fēi yī,yú yān zé yǒu èr。
癃老欲扶持,牢愁使破碎。lóng lǎo yù fú chí,láo chóu shǐ pò suì。
风雪客岁殚,无陨故园泪。fēng xuě kè suì dān,wú yǔn gù yuán lèi。
我实不能饮,自有愁常醉。wǒ shí bù néng yǐn,zì yǒu chóu cháng zuì。
顾彼昔之人,何必陶阮类。gù bǐ xī zhī rén,hé bì táo ruǎn lèi。
槌剑剧孟侠,文武卫公贵。chuí jiàn jù mèng xiá,wén wǔ wèi gōng guì。
宜饮不饮者,我言尚何费。yí yǐn bù yǐn zhě,wǒ yán shàng hé fèi。
顾分玉帐春,远以金壶致。gù fēn yù zhàng chūn,yuǎn yǐ jīn hú zhì。
旧都新奏功,如花方高会。jiù dōu xīn zòu gōng,rú huā fāng gāo huì。

阴山女歌

晁说之

阴山女汉服,初裁泪如雨。yīn shān nǚ hàn fú,chū cái lèi rú yǔ。
自看颜色宜汉装,琵琶岂复传胡谱。zì kàn yán sè yí hàn zhuāng,pí pá qǐ fù chuán hú pǔ。
赤车使者传琵琶,翩然雌凤随凰去。chì chē shǐ zhě chuán pí pá,piān rán cí fèng suí huáng qù。
岂不怜此女儿心,父母生身远有祖。qǐ bù lián cǐ nǚ ér xīn,fù mǔ shēng shēn yuǎn yǒu zǔ。
平生父母九原恨,得幸一朝收拾取。píng shēng fù mǔ jiǔ yuán hèn,dé xìng yī cháo shōu shí qǔ。
使者高义重咨嗟,衣裳盟会其敢许。shǐ zhě gāo yì zhòng zī jiē,yī shang méng huì qí gǎn xǔ。
汉装汉曲阴山坟,七十年来愁暮云。hàn zhuāng hàn qū yīn shān fén,qī shí nián lái chóu mù yún。
即今山川还汉家,泉下女儿闻不闻。jí jīn shān chuān hái hàn jiā,quán xià nǚ ér wén bù wén。
谁将一樽内库酒,招此芳魂亦何有。shuí jiāng yī zūn nèi kù jiǔ,zhāo cǐ fāng hún yì hé yǒu。
崔卢旧族自豪英,顾此女儿惭色否。cuī lú jiù zú zì háo yīng,gù cǐ nǚ ér cán sè fǒu。
巍巍之功惟陛下,万岁百男固宗社。wēi wēi zhī gōng wéi bì xià,wàn suì bǎi nán gù zōng shè。
赫赫雷电暂出车,陶陶韶濩咏归马。hè hè léi diàn zàn chū chē,táo táo sháo huò yǒng guī mǎ。
墨庄侍读如尚在,应有好辞献寿斝。mò zhuāng shì dú rú shàng zài,yīng yǒu hǎo cí xiàn shòu jiǎ。

月下作

晁说之

今夜陇头月,往岁沃洲山。jīn yè lǒng tóu yuè,wǎng suì wò zhōu shān。
短发添尽白,遐观弥多闲。duǎn fā tiān jǐn bái,xiá guān mí duō xián。
遥怜大定僧,注彩衲畦间。yáo lián dà dìng sēng,zhù cǎi nà qí jiān。
尘冠何可久,曳杖吾当还。chén guān hé kě jiǔ,yè zhàng wú dāng hái。
胡不忘言休,自箴兹厚颜。hú bù wàng yán xiū,zì zhēn zī hòu yán。

恨契诗

晁说之

坎壈愚无计,恸哭老无泪。kǎn lǎn yú wú jì,tòng kū lǎo wú lèi。
居处近何适,隐遁远何暨。jū chù jìn hé shì,yǐn dùn yuǎn hé jì。
爰来未尝恨,始恨金石契。yuán lái wèi cháng hèn,shǐ hèn jīn shí qì。
何朝镕而泥,亦暮泐以滓。hé cháo róng ér ní,yì mù lè yǐ zǐ。
有美者伊人,平昔尝自谓。yǒu měi zhě yī rén,píng xī cháng zì wèi。
此身敢自轻,实与刘向类。cǐ shēn gǎn zì qīng,shí yǔ liú xiàng lèi。
孰如同姓忧,斧扆况忠对。shú rú tóng xìng yōu,fǔ yǐ kuàng zhōng duì。
与我盛苏门,何人忍弃背。yǔ wǒ shèng sū mén,hé rén rěn qì bèi。
顾彼苍蝇姿,须臾来附骥。gù bǐ cāng yíng zī,xū yú lái fù jì。
附骥只须臾,没身有臭嗜。fù jì zhǐ xū yú,méi shēn yǒu chòu shì。
国中起四顾,谁门复擅势。guó zhōng qǐ sì gù,shuí mén fù shàn shì。
前日既居货,今日宜入市。qián rì jì jū huò,jīn rì yí rù shì。
市王诚何知,多贱而少贵。shì wáng chéng hé zhī,duō jiàn ér shǎo guì。
懦劣既先奔,强梁亦晚至。nuò liè jì xiān bēn,qiáng liáng yì wǎn zhì。
俄然欣解榻,倏尔勇投袂。é rán xīn jiě tà,shū ěr yǒng tóu mèi。
烈烈参貔貅,堂堂得英卫。liè liè cān pí xiū,táng táng dé yīng wèi。
云朔土即复,悝于颈当系。yún shuò tǔ jí fù,kuī yú jǐng dāng xì。
如或骑猪归,铁甲遮羞愧。rú huò qí zhū guī,tiě jiǎ zhē xiū kuì。
功成麒麟阁,丹青更何视。gōng chéng qí lín gé,dān qīng gèng hé shì。
莫能为尔言,击指血迸溃。mò néng wèi ěr yán,jī zhǐ xuè bèng kuì。
况我本小人,西京仍已亟。kuàng wǒ běn xiǎo rén,xī jīng réng yǐ jí。
所得果几何,作诗深自励。suǒ dé guǒ jǐ hé,zuò shī shēn zì lì。

记梦

晁说之

山上多曲木,涧底有劲草。shān shàng duō qū mù,jiàn dǐ yǒu jìn cǎo。
乃知穷达性,多随势所到。nǎi zhī qióng dá xìng,duō suí shì suǒ dào。
此语自梦中,景物殊浩浩。cǐ yǔ zì mèng zhōng,jǐng wù shū hào hào。
颇逢平生人,叹息老非少。pǒ féng píng shēng rén,tàn xī lǎo fēi shǎo。
独不偶贵胜,昔见非吾好。dú bù ǒu guì shèng,xī jiàn fēi wú hǎo。
语类紫芝歌,敢不勉蹈道。yǔ lèi zǐ zhī gē,gǎn bù miǎn dǎo dào。
孰能憔悴予,著之视同袍。shú néng qiáo cuì yǔ,zhù zhī shì tóng páo。

谋归寄阳翟李九吕十四兄

晁说之

着身到雍隙,故人在阳翟。zhe shēn dào yōng xì,gù rén zài yáng dí。
白发何冉冉,清梦徒历历。bái fā hé rǎn rǎn,qīng mèng tú lì lì。
有美李将军,诗是万人敌。yǒu měi lǐ jiāng jūn,shī shì wàn rén dí。
家封异姓王,身老二千石。jiā fēng yì xìng wáng,shēn lǎo èr qiān shí。
吕侯几世来,蝉冕必踵迹。lǚ hóu jǐ shì lái,chán miǎn bì zhǒng jì。
如何此孙贤,早饥而晏食。rú hé cǐ sūn xián,zǎo jī ér yàn shí。
门前颍水流,屋上嵩山色。mén qián yǐng shuǐ liú,wū shàng sōng shān sè。
天以延二老,世人何用识。tiān yǐ yán èr lǎo,shì rén hé yòng shí。
只应尔日来,为我长叹息。zhǐ yīng ěr rì lái,wèi wǒ zhǎng tàn xī。
我尝从之游,何难此投帻。wǒ cháng cóng zhī yóu,hé nán cǐ tóu zé。
篱下菊黄时,雁背俯可即。lí xià jú huáng shí,yàn bèi fǔ kě jí。
岳寺讲时钟,婆娑且连屐。yuè sì jiǎng shí zhōng,pó suō qiě lián jī。

闻圆机累日病酒戏作存问之

晁说之

善人有怒而无嗔,美酒何曾病着人。shàn rén yǒu nù ér wú chēn,měi jiǔ hé céng bìng zhe rén。
夫君自是愁鬼着,愁鬼一勺百气振。fū jūn zì shì chóu guǐ zhe,chóu guǐ yī sháo bǎi qì zhèn。
夫君何以致愁鬼,十年一官冷于水。fū jūn hé yǐ zhì chóu guǐ,shí nián yī guān lěng yú shuǐ。
况令复似未第时,酩酊长编痛料理。kuàng lìng fù shì wèi dì shí,mǐng dīng zhǎng biān tòng liào lǐ。
君言不觉身无聊,西家醪胜东家醪。jūn yán bù jué shēn wú liáo,xī jiā láo shèng dōng jiā láo。
是中有米亦可饱,枉费东坡歌小槽。shì zhōng yǒu mǐ yì kě bǎo,wǎng fèi dōng pō gē xiǎo cáo。

屈原石板上见圆机题诗

晁说之

门掩自闲闲,樽空宁薄薄。mén yǎn zì xián xián,zūn kōng níng báo báo。
妙语知杜美,刚肠识雷恶。miào yǔ zhī dù měi,gāng cháng shí léi è。
饶花人岂贫,多竹地不薄。ráo huā rén qǐ pín,duō zhú dì bù báo。
最道长官难,只愁里胥恶。zuì dào zhǎng guān nán,zhǐ chóu lǐ xū è。

次韵邵子文书梦

晁说之

先生有道无寸田,长歌击壤醉伊川。xiān shēng yǒu dào wú cùn tián,zhǎng gē jī rǎng zuì yī chuān。
今式玄冢高嵩峦,嗣子诗礼老益端。jīn shì xuán zhǒng gāo sōng luán,sì zi shī lǐ lǎo yì duān。
少从父友学其难,一书百读口角涎。shǎo cóng fù yǒu xué qí nán,yī shū bǎi dú kǒu jiǎo xián。
父友寸步简策边,声名九州四海宽。fù yǒu cùn bù jiǎn cè biān,shēng míng jiǔ zhōu sì hǎi kuān。
时有狂澜汇怒湍,百媸安肯一着妍。shí yǒu kuáng lán huì nù tuān,bǎi chī ān kěn yī zhe yán。
独乐园中往复还,蝴蝶沼上青草烟。dú lè yuán zhōng wǎng fù hái,hú dié zhǎo shàng qīng cǎo yān。
书成砚穴气桓桓,苍生属望十九年。shū chéng yàn xué qì huán huán,cāng shēng shǔ wàng shí jiǔ nián。
圣时未肯误儒冠,倏见佩玉朝珊珊。shèng shí wèi kěn wù rú guān,shū jiàn pèi yù cháo shān shān。
汴洛迎送路接连,急急政如渴赴泉。biàn luò yíng sòng lù jiē lián,jí jí zhèng rú kě fù quán。
跛者释杖瘠肥膻,兵偃不用卢重环。bǒ zhě shì zhàng jí féi shān,bīng yǎn bù yòng lú zhòng huán。
货利去若风中幡,抉蔀一发天下言。huò lì qù ruò fēng zhōng fān,jué bù yī fā tiān xià yán。
白发旧德殿中间,经行求士趋传餐。bái fā jiù dé diàn zhōng jiān,jīng xíng qiú shì qū chuán cān。
先生之子难郁盘,绿衣春色行度关。xiān shēng zhī zi nán yù pán,lǜ yī chūn sè xíng dù guān。
群贤并进让后先,山摧栋折何茫然。qún xián bìng jìn ràng hòu xiān,shān cuī dòng zhé hé máng rán。
人间此梦白日前,况乃枕箪夜稳眠。rén jiān cǐ mèng bái rì qián,kuàng nǎi zhěn dān yè wěn mián。
仙山尘绝远嚣煎,云楼烟阁白鹤闲。xiān shān chén jué yuǎn xiāo jiān,yún lóu yān gé bái hè xián。
若颦若笑玉女颜,我欲并之无因缘。ruò pín ruò xiào yù nǚ yán,wǒ yù bìng zhī wú yīn yuán。
傍意若谓堪悯怜,是间有汝世之贤。bàng yì ruò wèi kān mǐn lián,shì jiān yǒu rǔ shì zhī xián。
此公不死神常全,王侨偓佺不及肩。cǐ gōng bù sǐ shén cháng quán,wáng qiáo wò quán bù jí jiān。
汝曹蚁辈徒攻坚,欲子见之骇众仙。rǔ cáo yǐ bèi tú gōng jiān,yù zi jiàn zhī hài zhòng xiān。
子色不平羞青山,我为子往问彼天。zi sè bù píng xiū qīng shān,wǒ wèi zi wǎng wèn bǐ tiān。
谁敢少弄天公权,蘧蘧梦断目鳏鳏。shuí gǎn shǎo nòng tiān gōng quán,qú qú mèng duàn mù guān guān。
但觉毛骨轻且便,赋诗不怕众险艰。dàn jué máo gǔ qīng qiě biàn,fù shī bù pà zhòng xiǎn jiān。

晁说之

真月夜夜满,妄见有盈亏。zhēn yuè yè yè mǎn,wàng jiàn yǒu yíng kuī。
譬如匣中镜,一成岂合离。pì rú xiá zhōng jìng,yī chéng qǐ hé lí。
腥蟆与狡兔,谬及丹桂枝。xīng má yǔ jiǎo tù,miù jí dān guì zhī。
我今尽扫荡,庶识真月为。wǒ jīn jǐn sǎo dàng,shù shí zhēn yuè wèi。