古诗词

和刘颖呈张经略韵

滕㢗

隐然重望压边尘,号令风生玉帐兵。yǐn rán zhòng wàng yā biān chén,hào lìng fēng shēng yù zhàng bīng。
诗思江山真得助,威声草木尽知名。shī sī jiāng shān zhēn dé zhù,wēi shēng cǎo mù jǐn zhī míng。
要令万顷窥黄宪,不把千畦付曲生。yào lìng wàn qǐng kuī huáng xiàn,bù bǎ qiān qí fù qū shēng。
坐使胜游还旧观,追随那得胜公荣。zuò shǐ shèng yóu hái jiù guān,zhuī suí nà dé shèng gōng róng。

滕㢗

滕㢗,孝宗乾道四年(一一六八)在广西提刑任以捕贼有劳,除直秘阁(《宋会要辑稿》选举三四之二一)。八年,总领淮西军马钱粮,寻除湖北转运副使(《景定建康志》卷二六)。 滕㢗的作品>>

猜您喜欢