古诗词

病后二首

周紫芝

山有生前约,花留病后开。shān yǒu shēng qián yuē,huā liú bìng hòu kāi。
得闲如我少,扶步与谁来。dé xián rú wǒ shǎo,fú bù yǔ shuí lái。
闭户深防客,哦诗稳送杯。bì hù shēn fáng kè,ó shī wěn sòng bēi。
夕阳如有意,催月与徘徊。xī yáng rú yǒu yì,cuī yuè yǔ pái huái。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

时宰生日乐章七首乐贤臣章第一

周紫芝

马牛归,文轨同。mǎ niú guī,wén guǐ tóng。
洛邑宅,神邱蒙。luò yì zhái,shén qiū méng。
神光流,爟火通。shén guāng liú,guàn huǒ tōng。
君车驾,款郊宫。jūn chē jià,kuǎn jiāo gōng。
君车回,霈泽丰。jūn chē huí,pèi zé fēng。
神既娱,景冲融。shén jì yú,jǐng chōng róng。
俗阜康,君乐雍。sú fù kāng,jūn lè yōng。
愿寿公兮报公功。yuàn shòu gōng xī bào gōng gōng。

时宰生日乐章七首乐贤臣章第一

周紫芝

排天门,罗万戟。pái tiān mén,luó wàn jǐ。
升三陔,祠泰一。shēng sān gāi,cí tài yī。
旗幡幡,鼓吸吸。qí fān fān,gǔ xī xī。
降赤霄,下瑶席。jiàng chì xiāo,xià yáo xí。
泰一徕,景贶集。tài yī lái,jǐng kuàng jí。
岁三登,连八极。suì sān dēng,lián bā jí。
五臣相,宇宙一。wǔ chén xiāng,yǔ zhòu yī。
神降临,罔不吉。shén jiàng lín,wǎng bù jí。
神言归,恍兮惚。shén yán guī,huǎng xī hū。
愿寿公兮报公德。yuàn shòu gōng xī bào gōng dé。

吴传朋郎中自出新意作游丝书妙绝一时士大夫皆赋诗为作数语书轴尾

周紫芝

公孙舞浑脱,长史妙心画。gōng sūn wǔ hún tuō,zhǎng shǐ miào xīn huà。
老兵涂帚垩,中郎出飞帛。lǎo bīng tú zhǒu è,zhōng láng chū fēi bó。
得法自所见,岂用规畴昔。dé fǎ zì suǒ jiàn,qǐ yòng guī chóu xī。
随人作书奴,终与古人隔。suí rén zuò shū nú,zhōng yǔ gǔ rén gé。
游丝最无事,何止但百尺。yóu sī zuì wú shì,hé zhǐ dàn bǎi chǐ。
飞来若有态,吹去忽无迹。fēi lái ruò yǒu tài,chuī qù hū wú jì。
使君看青天,意外得新格。shǐ jūn kàn qīng tiān,yì wài dé xīn gé。
映空疑有无,著纸互络绎。yìng kōng yí yǒu wú,zhù zhǐ hù luò yì。
神机殆天授,至技非人积。shén jī dài tiān shòu,zhì jì fēi rén jī。
遂令一丝轻,可挂千金石。suì lìng yī sī qīng,kě guà qiān jīn shí。
聊将画沙锥,幻出虫网壁。liáo jiāng huà shā zhuī,huàn chū chóng wǎng bì。
我虽不解书,好书乃成癖。wǒ suī bù jiě shū,hǎo shū nǎi chéng pǐ。
公如傥有意,能事不敢迫。gōng rú tǎng yǒu yì,néng shì bù gǎn pò。

传朋为作游丝小轴报以长句

周紫芝

竟陵老守尚书郎,平生墨妙窥钟王。jìng líng lǎo shǒu shàng shū láng,píng shēng mò miào kuī zhōng wáng。
会令夜鬼助奇崛,更与游丝争短长。huì lìng yè guǐ zhù qí jué,gèng yǔ yóu sī zhēng duǎn zhǎng。
游丝忽从天际落,洗眼熟视无毫芒。yóu sī hū cóng tiān jì luò,xǐ yǎn shú shì wú háo máng。
痴儿着意吹不起,春风无力难飞扬。chī ér zhe yì chuī bù qǐ,chūn fēng wú lì nán fēi yáng。
草虽号圣亦可到,此品入神谁复强。cǎo suī hào shèng yì kě dào,cǐ pǐn rù shén shuí fù qiáng。
使君怜我颇知好,五十六珠投夜光。shǐ jūn lián wǒ pǒ zhī hǎo,wǔ shí liù zhū tóu yè guāng。
溪藤捣纸滑胜玉,古锦缝囊牢秘藏。xī téng dǎo zhǐ huá shèng yù,gǔ jǐn fèng náng láo mì cáng。
要遣张颠与醉素,不敢与公分雁行。yào qiǎn zhāng diān yǔ zuì sù,bù gǎn yǔ gōng fēn yàn xíng。

病起节物可惊效柳子厚

周紫芝

病起忽数日,杖策周吾庐。bìng qǐ hū shù rì,zhàng cè zhōu wú lú。
桃花手新栽,小红今欲舒。táo huā shǒu xīn zāi,xiǎo hóng jīn yù shū。
萱草未出土,苗叶将扶疏。xuān cǎo wèi chū tǔ,miáo yè jiāng fú shū。
物变乃如此,光景难踟蹰。wù biàn nǎi rú cǐ,guāng jǐng nán chí chú。
退自观我生,今形复何如。tuì zì guān wǒ shēng,jīn xíng fù hé rú。
梦前黑垂髫,梦后霜入须。mèng qián hēi chuí tiáo,mèng hòu shuāng rù xū。
安得万丈绳,缚此窗间驹。ān dé wàn zhàng shéng,fù cǐ chuāng jiān jū。
先生可笑人,为生本田。xiān shēng kě xiào rén,wèi shēng běn tián yú。
晚污琳馆粟,俾代南山锄。wǎn wū lín guǎn sù,bǐ dài nán shān chú。
皇恩浩如海,臣报终难虚。huáng ēn hào rú hǎi,chén bào zhōng nán xū。
老力虽不足,闲日幸有馀。lǎo lì suī bù zú,xián rì xìng yǒu yú。
愿炷金鼎炉,日诵琅函书。yuàn zhù jīn dǐng lú,rì sòng láng hán shū。
跪祝望天门,圣寿如居诸。guì zhù wàng tiān mén,shèng shòu rú jū zhū。

曹度

周紫芝

三月瞿塘峻江水,万里归来蜀都帅。sān yuè qú táng jùn jiāng shuǐ,wàn lǐ guī lái shǔ dōu shuài。
尽收五十四州书,画舸连樯当歌吹。jǐn shōu wǔ shí sì zhōu shū,huà gě lián qiáng dāng gē chuī。
有唐文士几千人,文不逮汉诗则异。yǒu táng wén shì jǐ qiān rén,wén bù dǎi hàn shī zé yì。
开元天宝光焰长,长庆元和殿唐季。kāi yuán tiān bǎo guāng yàn zhǎng,zhǎng qìng yuán hé diàn táng jì。
化入宝奁脂泽中,亦有风满有能事。huà rù bǎo lián zhī zé zhōng,yì yǒu fēng mǎn yǒu néng shì。
六十馀家三百年,天遣遗风未全坠。liù shí yú jiā sān bǎi nián,tiān qiǎn yí fēng wèi quán zhuì。
青衫昔日同舍郎,老傍人间百无意。qīng shān xī rì tóng shě láng,lǎo bàng rén jiān bǎi wú yì。
将焚笔砚技辄痒,未说风骚心复醉。jiāng fén bǐ yàn jì zhé yǎng,wèi shuō fēng sāo xīn fù zuì。
公堂许我能篇章,遗以斯文慰憔悴。gōng táng xǔ wǒ néng piān zhāng,yí yǐ sī wén wèi qiáo cuì。
徒令后学羞捧心,谁与前贤共联辔。tú lìng hòu xué xiū pěng xīn,shuí yǔ qián xián gòng lián pèi。
为公隐几抱残编,聊伴青奴问朝霁。wèi gōng yǐn jǐ bào cán biān,liáo bàn qīng nú wèn cháo jì。

富水军治有巨泽往岁荷花满湖郡守岁取荷叶可贸百千一日曝之湖滨大风吹卷飞数十里顷刻俱尽又采叶者颇以为苦沥膏油以毒之逮仆至阅两岁无一花今年结茅于此穴小池植数十根而花已可观因感前事遂书之

周紫芝

湖边老守湖是家,湖光十里蒙寒沙。hú biān lǎo shǒu hú shì jiā,hú guāng shí lǐ méng hán shā。
我来不见花如锦,但闻荷叶飞天涯。wǒ lái bù jiàn huā rú jǐn,dàn wén hé yè fēi tiān yá。
小池今无十许步,晚雨亦开三数花。xiǎo chí jīn wú shí xǔ bù,wǎn yǔ yì kāi sān shù huā。
人生乐事无多少,可意应须随分了。rén shēng lè shì wú duō shǎo,kě yì yīng xū suí fēn le。

剪松毛小栅以诗落成

周紫芝

东堂坐甑遭炊蒸,西檐烈日方腾腾。dōng táng zuò zèng zāo chuī zhēng,xī yán liè rì fāng téng téng。
炎官张伞火渐炽,乌豕渡河云不兴。yán guān zhāng sǎn huǒ jiàn chì,wū shǐ dù hé yún bù xīng。
五官大夫有遗种,十八公自分云仍。wǔ guān dà fū yǒu yí zhǒng,shí bā gōng zì fēn yún réng。
羲和挥戈不可却,郢匠剪毛归作棚。xī hé huī gē bù kě què,yǐng jiàng jiǎn máo guī zuò péng。
南风飒瑟出馀韵,怒龙奋迅苍髯升。nán fēng sà sè chū yú yùn,nù lóng fèn xùn cāng rán shēng。
香来鼻观过一雨,便恐冰麝终难胜。xiāng lái bí guān guò yī yǔ,biàn kǒng bīng shè zhōng nán shèng。
天公割此一席地,付与老翁来曲肱。tiān gōng gē cǐ yī xí dì,fù yǔ lǎo wēng lái qū gōng。
何时快著短齿屐,信手自把南山藤。hé shí kuài zhù duǎn chǐ jī,xìn shǒu zì bǎ nán shān téng。
卧听松风满山雨,去作水边岩下僧。wò tīng sōng fēng mǎn shān yǔ,qù zuò shuǐ biān yán xià sēng。

五月二十四日晚雨忽晴浴罢独卧池亭云峰奇峭既夕方散

周紫芝

长虹截天雨初断,孤日翻光上银汉。zhǎng hóng jié tiān yǔ chū duàn,gū rì fān guāng shàng yín hàn。
忽从海底出三山,就中蓬莱正奇观。hū cóng hǎi dǐ chū sān shān,jiù zhōng péng lái zhèng qí guān。
黄金涂阙射日光,白玉飞栏入天半。huáng jīn tú quē shè rì guāng,bái yù fēi lán rù tiān bàn。
青童舞女各媻姗,手执云幢影凌乱。qīng tóng wǔ nǚ gè pán shān,shǒu zhí yún chuáng yǐng líng luàn。
想得神清洞府君,应榜春皇侍香案。xiǎng dé shén qīng dòng fǔ jūn,yīng bǎng chūn huáng shì xiāng àn。
群飞白鹤徒尔为,化作苍狗何劳看。qún fēi bái hè tú ěr wèi,huà zuò cāng gǒu hé láo kàn。
神仙出没不久长,碧落天宫岂容玩。shén xiān chū méi bù jiǔ zhǎng,bì luò tiān gōng qǐ róng wán。
荆王晓梦只须臾,神女乘鸾逐云散。jīng wáng xiǎo mèng zhǐ xū yú,shén nǚ chéng luán zhú yún sàn。
人间幻化无不尔,空复欷歔一长叹。rén jiān huàn huà wú bù ěr,kōng fù xī xū yī zhǎng tàn。
老人假寐忽举头,但见明星光有烂。lǎo rén jiǎ mèi hū jǔ tóu,dàn jiàn míng xīng guāng yǒu làn。

五月悯雨颇闻饥民弄兵于严衢两州间三十韵

周紫芝

长天望油云,槁黍待甘霔。zhǎng tiān wàng yóu yún,gǎo shǔ dài gān zhù。
一雨有丰凶,死生分旦暮。yī yǔ yǒu fēng xiōng,sǐ shēng fēn dàn mù。
颇闻两州民,岩谷多啸聚。pǒ wén liǎng zhōu mín,yán gǔ duō xiào jù。
有司幸眼前,白对急追捕。yǒu sī xìng yǎn qián,bái duì jí zhuī bǔ。
斯民如婴儿,慈母仰调护。sī mín rú yīng ér,cí mǔ yǎng diào hù。
岂容使之饥,而反贻以怒。qǐ róng shǐ zhī jī,ér fǎn yí yǐ nù。
救饥当未然,为食须早具。jiù jī dāng wèi rán,wèi shí xū zǎo jù。
不雨三月馀,开口久待哺。bù yǔ sān yuè yú,kāi kǒu jiǔ dài bǔ。
岳牧事遨游,傲聣曾莫顾。yuè mù shì áo yóu,ào ní céng mò gù。
遂令出偏师,往往勤远虑。suì lìng chū piān shī,wǎng wǎng qín yuǎn lǜ。
人亦甚畏死,阶乱岂无故。rén yì shén wèi sǐ,jiē luàn qǐ wú gù。
汉有大司农,为国最知务。hàn yǒu dà sī nóng,wèi guó zuì zhī wù。
谁知部使者,出纳反坚固。shuí zhī bù shǐ zhě,chū nà fǎn jiān gù。
输金买朝粮,仅得鸟一嗉。shū jīn mǎi cháo liáng,jǐn dé niǎo yī sù。
尚尔吝弗予,民隐独何愬。shàng ěr lìn fú yǔ,mín yǐn dú hé sù。
几何不为盗,悔过苦无路。jǐ hé bù wèi dào,huǐ guò kǔ wú lù。
富儿家多金,封财亦良裕。fù ér jiā duō jīn,fēng cái yì liáng yù。
积金谋子钱,切骨被疽蠹。jī jīn móu zi qián,qiè gǔ bèi jū dù。
闭粜不肯售,叩门如蚁附。bì tiào bù kěn shòu,kòu mén rú yǐ fù。
忿气生一时,万死有不惧。fèn qì shēng yī shí,wàn sǐ yǒu bù jù。
政坐守宰痴,申令苦不素。zhèng zuò shǒu zǎi chī,shēn lìng kǔ bù sù。
有时出万斛,官为复常赋。yǒu shí chū wàn hú,guān wèi fù cháng fù。
大或旌义闾,小或赐朝酺。dà huò jīng yì lǘ,xiǎo huò cì cháo pú。
民情非木石,岂不遵劝谕。mín qíng fēi mù shí,qǐ bù zūn quàn yù。
岁事小不登,彝伦坐成斁。suì shì xiǎo bù dēng,yí lún zuò chéng yì。
无良二千石,万事成缪误。wú liáng èr qiān shí,wàn shì chéng móu wù。
况乃六月师,金甲困暴露。kuàng nǎi liù yuè shī,jīn jiǎ kùn bào lù。
天道有报施,人情均好恶。tiān dào yǒu bào shī,rén qíng jūn hǎo è。
会当明诛赏,典刑正王度。huì dāng míng zhū shǎng,diǎn xíng zhèng wáng dù。
庶几令远氓,因此出沈痼。shù jǐ lìng yuǎn máng,yīn cǐ chū shěn gù。

雨后极凉简竹坡四君子

周紫芝

江城夏六月,大旱草木黄。jiāng chéng xià liù yuè,dà hàn cǎo mù huáng。
稽首文殊师,驾言天池阳。jī shǒu wén shū shī,jià yán tiān chí yáng。
为乞一斗水,普救千里伤。wèi qǐ yī dòu shuǐ,pǔ jiù qiān lǐ shāng。
微云生宝髻,法雨遍大荒。wēi yún shēng bǎo jì,fǎ yǔ biàn dà huāng。
霈为一尺霖,化作三日凉。pèi wèi yī chǐ lín,huà zuò sān rì liáng。
老人不耐暑,内热煎中肠。lǎo rén bù nài shǔ,nèi rè jiān zhōng cháng。
吹以碧落风,灌以丹露浆。chuī yǐ bì luò fēng,guàn yǐ dān lù jiāng。
我有方丈室,彩榜名妙香。wǒ yǒu fāng zhàng shì,cǎi bǎng míng miào xiāng。
呼我四君子,聊与之徜徉。hū wǒ sì jūn zi,liáo yǔ zhī cháng yáng。
朝凭共乌几,夜宿同方床。cháo píng gòng wū jǐ,yè sù tóng fāng chuáng。
永结无情欢,此乐殊未央。yǒng jié wú qíng huān,cǐ lè shū wèi yāng。
荣瘁不改观,死生知有常。róng cuì bù gǎi guān,sǐ shēng zhī yǒu cháng。
岂不贤俗子,与世随低昂。qǐ bù xián sú zi,yǔ shì suí dī áng。
翻手覆手间,此道宁久长。fān shǒu fù shǒu jiān,cǐ dào níng jiǔ zhǎng。
愿我四玉友,永言不相忘。yuàn wǒ sì yù yǒu,yǒng yán bù xiāng wàng。

七夕

周紫芝

七夕相逢说牛女,晋魏以来传乐府。qī xī xiāng féng shuō niú nǚ,jìn wèi yǐ lái chuán lè fǔ。
金冠玉帔照灵河,不见此身闻此语。jīn guān yù pèi zhào líng hé,bù jiàn cǐ shēn wén cǐ yǔ。
何如当日两神仙,空中一别五千年。hé rú dāng rì liǎng shén xiān,kōng zhōng yī bié wǔ qiān nián。
五龙驾车各异色,万里乘云来九天。wǔ lóng jià chē gè yì sè,wàn lǐ chéng yún lái jiǔ tiān。
麻姑女子十八九,青丝作髻爪为手。má gū nǚ zi shí bā jiǔ,qīng sī zuò jì zhǎo wèi shǒu。
擗麟荐酒进行厨,撒米成沙只回肘。pǐ lín jiàn jiǔ jìn xíng chú,sā mǐ chéng shā zhǐ huí zhǒu。
为言东海将扬尘,蓬莱水浅无升斗。wèi yán dōng hǎi jiāng yáng chén,péng lái shuǐ qiǎn wú shēng dòu。
蔡经得道心尚凡,背痒自速方平鞭。cài jīng dé dào xīn shàng fán,bèi yǎng zì sù fāng píng biān。
上界真仙足官府,牛女之说真茫然。shàng jiè zhēn xiān zú guān fǔ,niú nǚ zhī shuō zhēn máng rán。
彩楼对月谁家倩,更就天孙乞针线。cǎi lóu duì yuè shuí jiā qiàn,gèng jiù tiān sūn qǐ zhēn xiàn。
何不苦学麻姑仙,养取红颜如玉烂。hé bù kǔ xué má gū xiān,yǎng qǔ hóng yán rú yù làn。

书祁居之家小阁

周紫芝

李渤筑长堤,三千五百尺。lǐ bó zhù zhǎng dī,sān qiān wǔ bǎi chǐ。
为我绝平湖,遂识柴桑宅。wèi wǒ jué píng hú,suì shí chái sāng zhái。
高人淡无营,小室自生白。gāo rén dàn wú yíng,xiǎo shì zì shēng bái。
倚壁横两床,并坐可四客。yǐ bì héng liǎng chuáng,bìng zuò kě sì kè。
时闻苍蝇馆,不厌蜗牛馘。shí wén cāng yíng guǎn,bù yàn wō niú guó。
谁知湖尾山,抱负萦水石。shuí zhī hú wěi shān,bào fù yíng shuǐ shí。
繁阴庇芳姿,收拾在几席。fán yīn bì fāng zī,shōu shí zài jǐ xí。
天地本高明,胸次有宽窄。tiān dì běn gāo míng,xiōng cì yǒu kuān zhǎi。
固应世外境,颇与俗眼隔。gù yīng shì wài jìng,pǒ yǔ sú yǎn gé。
我欲为君留,雨意良霂霢。wǒ yù wèi jūn liú,yǔ yì liáng mù mài。
对眠分小窗,夜语要剧会。duì mián fēn xiǎo chuāng,yè yǔ yào jù huì。
须臾携被来,更待风雨夕。xū yú xié bèi lái,gèng dài fēng yǔ xī。

季夏极暑正昼草木俱萎独吾坡上数君子玉立苍然傲睨自得岂杜少陵所谓修竹不受暑者乎

周紫芝

烈日当正昼,长天无一云。liè rì dāng zhèng zhòu,zhǎng tiān wú yī yún。
草木失颜色,葳蕤困烧焚。cǎo mù shī yán sè,wēi ruí kùn shāo fén。
阳春始用事,庶类争芳芬。yáng chūn shǐ yòng shì,shù lèi zhēng fāng fēn。
小草最无名,罗生费锄耘。xiǎo cǎo zuì wú míng,luó shēng fèi chú yún。
凡花颇矜持,随风弄馀薰。fán huā pǒ jīn chí,suí fēng nòng yú xūn。
一朝值炎酷,尔辈徒纷纷。yī cháo zhí yán kù,ěr bèi tú fēn fēn。
苍苍不改操,惟我坡上君。cāng cāng bù gǎi cāo,wéi wǒ pō shàng jūn。
修茎粲碧玉,茂植歌屯云。xiū jīng càn bì yù,mào zhí gē tún yún。
有如独醒人,不受曲蘖醺。yǒu rú dú xǐng rén,bù shòu qū niè xūn。
如彼至人者,自与世俗分。rú bǐ zhì rén zhě,zì yǔ shì sú fēn。
入火且不热,况乃逢朝昕。rù huǒ qiě bù rè,kuàng nǎi féng cháo xīn。
小人柔弱姿,难与君子群。xiǎo rén róu ruò zī,nán yǔ jūn zi qún。

送吴甥归秣陵

周紫芝

人生良苦不自知,三折肱乃成良医。rén shēng liáng kǔ bù zì zhī,sān zhé gōng nǎi chéng liáng yī。
老夫年少不知此,请为甥也今言之。lǎo fū nián shǎo bù zhī cǐ,qǐng wèi shēng yě jīn yán zhī。
平时颇喜诗有味,晚乃竟坐寒无衣。píng shí pǒ xǐ shī yǒu wèi,wǎn nǎi jìng zuò hán wú yī。
人言诗成本无用,小技止可持自怡。rén yán shī chéng běn wú yòng,xiǎo jì zhǐ kě chí zì yí。
一闻斯言寝不寐,尽欲弃去无孑遗。yī wén sī yán qǐn bù mèi,jǐn yù qì qù wú jié yí。
人皆见之唾不顾,汝乃掇拾归何为。rén jiē jiàn zhī tuò bù gù,rǔ nǎi duō shí guī hé wèi。
前年行都子访我,值我偶得南州麾。qián nián xíng dōu zi fǎng wǒ,zhí wǒ ǒu dé nán zhōu huī。
汝之老母我伯姊,何为弃养行相随。rǔ zhī lǎo mǔ wǒ bó zǐ,hé wèi qì yǎng xíng xiāng suí。
极知饥寒子良苦,况乃窀穸归无期。jí zhī jī hán zi liáng kǔ,kuàng nǎi zhūn xī guī wú qī。
翁今儿孙渐满屋,子六八女肩相差。wēng jīn ér sūn jiàn mǎn wū,zi liù bā nǚ jiān xiāng chà。
归囊羞涩止有此,世事乃尔真成痴。guī náng xiū sè zhǐ yǒu cǐ,shì shì nǎi ěr zhēn chéng chī。
渭阳老将如病骥,肉瘦到骨那能肥。wèi yáng lǎo jiāng rú bìng jì,ròu shòu dào gǔ nà néng féi。
枯萁成豆不足较,甥也幸有骅骝姿。kū qí chéng dòu bù zú jiào,shēng yě xìng yǒu huá liú zī。
丈夫岂合长贫贱,慎勿琐细含酸悲。zhàng fū qǐ hé zhǎng pín jiàn,shèn wù suǒ xì hán suān bēi。
天寒霜劲路如掌,矫首一望秋风嘶。tiān hán shuāng jìn lù rú zhǎng,jiǎo shǒu yī wàng qiū fēng sī。