古诗词

病后二首

周紫芝

山有生前约,花留病后开。shān yǒu shēng qián yuē,huā liú bìng hòu kāi。
得闲如我少,扶步与谁来。dé xián rú wǒ shǎo,fú bù yǔ shuí lái。
闭户深防客,哦诗稳送杯。bì hù shēn fáng kè,ó shī wěn sòng bēi。
夕阳如有意,催月与徘徊。xī yáng rú yǒu yì,cuī yuè yǔ pái huái。

周紫芝

周紫芝(1082-1155),南宋文学家。字少隐,号竹坡居士,宣城(今安徽宣州市)人。绍兴进士。高宗绍兴十五年,为礼、兵部架阁文字。高宗绍兴十七年(1147)为右迪功郎敕令所删定官。历任枢密院编修官、右司员外郎。绍兴二十一年(1151)出知兴国军(治今湖北阳新),后退隐庐山。交游的人物主要有李之仪、吕好问吕本中父子、葛立方以及秦桧等,曾向秦桧父子献谀诗。约卒于绍兴末年。著有《太仓稊米集》、《竹坡诗话》、《竹坡词》。有子周畴。 周紫芝的作品>>

猜您喜欢

小儿刊归自宛陵喜甚成诗三十韵

周紫芝

吾家自曾高,善积岂一日。wú jiā zì céng gāo,shàn jī qǐ yī rì。
尔祖工辞章,论议抱经术。ěr zǔ gōng cí zhāng,lùn yì bào jīng shù。
我亦学弓冶,少小弄文笔。wǒ yì xué gōng yě,shǎo xiǎo nòng wén bǐ。
汝兄今有儿,束发行授室。rǔ xiōng jīn yǒu ér,shù fā xíng shòu shì。
义方稍加训,书种恐未失。yì fāng shāo jiā xùn,shū zhǒng kǒng wèi shī。
汝亦千里驹,似有趻踔质。rǔ yì qiān lǐ jū,shì yǒu chěn chuō zhì。
顷为国子弟,两战一败黜。qǐng wèi guó zi dì,liǎng zhàn yī bài chù。
犹复胜端舒,不识六与七。yóu fù shèng duān shū,bù shí liù yǔ qī。
胡为久别离,嘉月六换律。hú wèi jiǔ bié lí,jiā yuè liù huàn lǜ。
去时春气温,飞燕如点漆。qù shí chūn qì wēn,fēi yàn rú diǎn qī。
只今秋风高,露草鸣蟋蟀。zhǐ jīn qiū fēng gāo,lù cǎo míng xī shuài。
老眼望千里,怀抱难尽述。lǎo yǎn wàng qiān lǐ,huái bào nán jǐn shù。
有时坐如痴,经月发不栉。yǒu shí zuò rú chī,jīng yuè fā bù zhì。
酒酸或忘饮,客至亦懒出。jiǔ suān huò wàng yǐn,kè zhì yì lǎn chū。
汝书江南来,归计似可必。rǔ shū jiāng nán lái,guī jì shì kě bì。
翁也望汝怀,疑有后皇橘。wēng yě wàng rǔ huái,yí yǒu hòu huáng jú。
奴婢喜欲颠,精糳治黍秫。nú bì xǐ yù diān,jīng zuò zhì shǔ shú。
辛勤酿斗酒,待汝解忧慄。xīn qín niàng dòu jiǔ,dài rǔ jiě yōu lì。
访旧说乡闾,呼儿共梨栗。fǎng jiù shuō xiāng lǘ,hū ér gòng lí lì。
念汝童稚时,顷刻不去膝。niàn rǔ tóng zhì shí,qǐng kè bù qù xī。
况今待汝来,时序恐凛凓。kuàng jīn dài rǔ lái,shí xù kǒng lǐn lì。
竹舆听咿哑,云岭走崒嵂。zhú yú tīng yī yǎ,yún lǐng zǒu zú lǜ。
吾无千金产,遗汝使汝逸。wú wú qiān jīn chǎn,yí rǔ shǐ rǔ yì。
惟有骪骳文,待汝成卷帙。wéi yǒu wěi bèi wén,dài rǔ chéng juǎn zhì。
二事倘可了,馀亦遑暇恤。èr shì tǎng kě le,yú yì huáng xiá xù。
是时新堂成,小室颇温密。shì shí xīn táng chéng,xiǎo shì pǒ wēn mì。
夜席照寒灯,红炉共呫哔。yè xí zhào hán dēng,hóng lú gòng tiè bì。
皇天既休老,谢事即移疾。huáng tiān jì xiū lǎo,xiè shì jí yí jí。
汝当著归鞭,快马追健驿。rǔ dāng zhù guī biān,kuài mǎ zhuī jiàn yì。

送元寿归华亭

周紫芝

念昔得左鱼,相逢各萍梗。niàn xī dé zuǒ yú,xiāng féng gè píng gěng。
我方事米盐,君亦厌簿领。wǒ fāng shì mǐ yán,jūn yì yàn bù lǐng。
岂曰吾无徒,其实但吊影。qǐ yuē wú wú tú,qí shí dàn diào yǐng。
殷勤共杯酌,邂逅得俄顷。yīn qín gòng bēi zhuó,xiè hòu dé é qǐng。
坐中老於菟,神色甚凶犷。zuò zhōng lǎo yú tú,shén sè shén xiōng guǎng。
一躯垂豕腹,两眼张牛猛。yī qū chuí shǐ fù,liǎng yǎn zhāng niú měng。
酒行殊未阑,幽事颇遭梗。jiǔ xíng shū wèi lán,yōu shì pǒ zāo gěng。
人生聚散多,快意复难逞。rén shēng jù sàn duō,kuài yì fù nán chěng。
只今几何时,我居已深屏。zhǐ jīn jǐ hé shí,wǒ jū yǐ shēn píng。
君亦乘归舟,久别劳问省。jūn yì chéng guī zhōu,jiǔ bié láo wèn shěng。
长言出新诗,小酌共昼永。zhǎng yán chū xīn shī,xiǎo zhuó gòng zhòu yǒng。
平生发硎刃,妙割无肯綮。píng shēng fā xíng rèn,miào gē wú kěn qǐ。
岂容金九傍,卧著函牛鼎。qǐ róng jīn jiǔ bàng,wò zhù hán niú dǐng。
庙堂重汲引,尽取无短绠。miào táng zhòng jí yǐn,jǐn qǔ wú duǎn gěng。
会当从隗始,岂复杂哙等。huì dāng cóng kuí shǐ,qǐ fù zá kuài děng。
愿君飞尺书,早发慰晚景。yuàn jūn fēi chǐ shū,zǎo fā wèi wǎn jǐng。
功名要激昂,人事勿暖冷。gōng míng yào jī áng,rén shì wù nuǎn lěng。
为我谢黄郎,无路勤造请。wèi wǒ xiè huáng láng,wú lù qín zào qǐng。
熟醉倘有味,高卧不须醒。shú zuì tǎng yǒu wèi,gāo wò bù xū xǐng。
仍烦织筠笯,丹砂寄圆顶。réng fán zhī yún nú,dān shā jì yuán dǐng。

谢祁居之惠桃竹杖

周紫芝

老翁年少白如玉,初学裹头双鬓绿。lǎo wēng nián shǎo bái rú yù,chū xué guǒ tóu shuāng bìn lǜ。
一心走觅梨与栗,两脚登山健如鹿。yī xīn zǒu mì lí yǔ lì,liǎng jiǎo dēng shān jiàn rú lù。
中年脚力惊早衰,腾踔安得如儿时。zhōng nián jiǎo lì jīng zǎo shuāi,téng chuō ān dé rú ér shí。
挟弓持满走避贼,尚与箭锋争疾迟。xié gōng chí mǎn zǒu bì zéi,shàng yǔ jiàn fēng zhēng jí chí。
如今老矣那忍说,七十上身头似雪。rú jīn lǎo yǐ nà rěn shuō,qī shí shàng shēn tóu shì xuě。
年来脚力何所似,钝如罢牛跛如鳖。nián lái jiǎo lì hé suǒ shì,dùn rú bà niú bǒ rú biē。
先生强欲相扶持,赠我江心桃竹枝。xiān shēng qiáng yù xiāng fú chí,zèng wǒ jiāng xīn táo zhú zhī。
竹夫人痴不解语,木上座肯行相随。zhú fū rén chī bù jiě yǔ,mù shàng zuò kěn xíng xiāng suí。
况乃柴焰如削铁,四十九层排玉节。kuàng nǎi chái yàn rú xuē tiě,sì shí jiǔ céng pái yù jié。
天公与我山作堂,木落霜空秋九月。tiān gōng yǔ wǒ shān zuò táng,mù luò shuāng kōng qiū jiǔ yuè。
与君共看南山云,安可一日无此君。yǔ jūn gòng kàn nán shān yún,ān kě yī rì wú cǐ jūn。

十月十七日大风约客登虎渡亭观浪人言今日下水风不可往也戏作此篇

周紫芝

长江水自光摇空,阳侯欲与风争雄。zhǎng jiāng shuǐ zì guāng yáo kōng,yáng hóu yù yǔ fēng zhēng xióng。
涛头不受水犀弩,鲸波欲卷冯夷宫。tāo tóu bù shòu shuǐ xī nǔ,jīng bō yù juǎn féng yí gōng。
径须便入虎溪口,净洗平吞云梦胸。jìng xū biàn rù hǔ xī kǒu,jìng xǐ píng tūn yún mèng xiōng。
人言上水得风浪,下水得风终少功。rén yán shàng shuǐ dé fēng làng,xià shuǐ dé fēng zhōng shǎo gōng。
平生万事尽难偶,政要东风渠不东。píng shēng wàn shì jǐn nán ǒu,zhèng yào dōng fēng qú bù dōng。
江边一叹良细事,而亦龃龉烦天公。jiāng biān yī tàn liáng xì shì,ér yì jǔ yǔ fán tiān gōng。
儿时望事到白首,事不如意十八九。ér shí wàng shì dào bái shǒu,shì bù rú yì shí bā jiǔ。
不如快饮风流泉,夜看青山衔北斗。bù rú kuài yǐn fēng liú quán,yè kàn qīng shān xián běi dòu。

二妙堂望九十九峰雪

周紫芝

北风卷地天漫漫,长空下舞十翔鸾。běi fēng juǎn dì tiān màn màn,zhǎng kōng xià wǔ shí xiáng luán。
天公吹絮作飞雪,大匠琢玉成群山。tiān gōng chuī xù zuò fēi xuě,dà jiàng zuó yù chéng qún shān。
群山南来西北折,走如连环断如玦。qún shān nán lái xī běi zhé,zǒu rú lián huán duàn rú jué。
接天朝同一色云,映水夜伴中宵月。jiē tiān cháo tóng yī sè yún,yìng shuǐ yè bàn zhōng xiāo yuè。
谁知三千大千界,有此九十九峰雪。shuí zhī sān qiān dà qiān jiè,yǒu cǐ jiǔ shí jiǔ fēng xuě。
人间未见固难名,天上有之那可说。rén jiān wèi jiàn gù nán míng,tiān shàng yǒu zhī nà kě shuō。
老夫才尽晚益缪,笔力应无此雄杰。lǎo fū cái jǐn wǎn yì móu,bǐ lì yīng wú cǐ xióng jié。
徐熙著色岂可画,大年小景不足悦。xú xī zhù sè qǐ kě huà,dà nián xiǎo jǐng bù zú yuè。
谁当貌此一段奇,留与高堂洗炎热。shuí dāng mào cǐ yī duàn qí,liú yǔ gāo táng xǐ yán rè。

雪后步至江亭

周紫芝

老人携家无窟穴,晚得一邱藏曲折。lǎo rén xié jiā wú kū xué,wǎn dé yī qiū cáng qū zhé。
今朝日出天色佳,拄杖来看山顶雪。jīn cháo rì chū tiān sè jiā,zhǔ zhàng lái kàn shān dǐng xuě。
青山叠叠几十峰,桃竹班班三百节。qīng shān dié dié jǐ shí fēng,táo zhú bān bān sān bǎi jié。
山晴颜色看转好,老健脚力殊未竭。shān qíng yán sè kàn zhuǎn hǎo,lǎo jiàn jiǎo lì shū wèi jié。
出门暮色尚馀霞,步到江亭已生月。chū mén mù sè shàng yú xiá,bù dào jiāng tíng yǐ shēng yuè。
归来附火却关门,茶熟诗成意良悦。guī lái fù huǒ què guān mén,chá shú shī chéng yì liáng yuè。
客有劝我勿作诗,奈此江山两奇绝。kè yǒu quàn wǒ wù zuò shī,nài cǐ jiāng shān liǎng qí jué。
扪须仰面看屋梁,心自知之口无说。mén xū yǎng miàn kàn wū liáng,xīn zì zhī zhī kǒu wú shuō。
天将此段付诗人,世间那有闲风月。tiān jiāng cǐ duàn fù shī rén,shì jiān nà yǒu xián fēng yuè。

时宰生日诗五首

周紫芝

皇天产万汇,琐碎不足名。huáng tiān chǎn wàn huì,suǒ suì bù zú míng。
青黄百草中,幻作芝九茎。qīng huáng bǎi cǎo zhōng,huàn zuò zhī jiǔ jīng。
恶鸟不敢语,紫凤丹霄鸣。è niǎo bù gǎn yǔ,zǐ fèng dān xiāo míng。
尤物倘或出,四海称隆平。yóu wù tǎng huò chū,sì hǎi chēng lóng píng。
太史上图牒,后夔奏韺䪫。tài shǐ shàng tú dié,hòu kuí zòu yīng jīng。
岂知人中瑞,千载乃一生。qǐ zhī rén zhōng ruì,qiān zài nǎi yī shēng。
神高下苍箓,昴宿扶汉氓。shén gāo xià cāng lù,mǎo sù fú hàn máng。
天亦甚爱惜,殷勤遗黎茕。tiān yì shén ài xī,yīn qín yí lí qióng。
圣主答天意,一酌尊老成。shèng zhǔ dá tiān yì,yī zhuó zūn lǎo chéng。
愿公于斯年,拥佩朝玉京。yuàn gōng yú sī nián,yōng pèi cháo yù jīng。

时宰生日诗五首

周紫芝

历世由羲轩,百相标简牍。lì shì yóu xī xuān,bǎi xiāng biāo jiǎn dú。
操术难具论,大抵一言足。cāo shù nán jù lùn,dà dǐ yī yán zú。
所尚必仁恩,所禁在杀戮。suǒ shàng bì rén ēn,suǒ jìn zài shā lù。
皋陶期无刑,四海自肃穆。gāo táo qī wú xíng,sì hǎi zì sù mù。
敷德益所赞,坐使有苗服。fū dé yì suǒ zàn,zuò shǐ yǒu miáo fú。
西都郅支功,萧相不肯录。xī dōu zhì zhī gōng,xiāo xiāng bù kěn lù。
有唐未开边,宋璟乃当轴。yǒu táng wèi kāi biān,sòng jǐng nǎi dāng zhóu。
向来多谬悠,纷纷空食肉。xiàng lái duō miù yōu,fēn fēn kōng shí ròu。
一言俞玉音,万灶休野宿。yī yán yú yù yīn,wàn zào xiū yě sù。
不战乃为功,休兵岂无福。bù zhàn nǎi wèi gōng,xiū bīng qǐ wú fú。

时宰生日诗五首

周紫芝

维国有六职,论道先三公。wéi guó yǒu liù zhí,lùn dào xiān sān gōng。
巍峨独姬旦,焜耀传无穷。wēi é dú jī dàn,kūn yào chuán wú qióng。
子房号贤杰,妙算无遗踪。zi fáng hào xián jié,miào suàn wú yí zōng。
谓可为帝师,授书圯上翁。wèi kě wèi dì shī,shòu shū yí shàng wēng。
周公迓太平,道与时适隆。zhōu gōng yà tài píng,dào yǔ shí shì lóng。
张侯策虽奇,未解销兵戎。zhāng hóu cè suī qí,wèi jiě xiāo bīng róng。
太师回狂澜,仅在谈笑中。tài shī huí kuáng lán,jǐn zài tán xiào zhōng。
德业与智谋,谁能与公同。dé yè yǔ zhì móu,shuí néng yǔ gōng tóng。
畴人亦何知,但说前无功。chóu rén yì hé zhī,dàn shuō qián wú gōng。
谁知公一德,自与天潜通。shuí zhī gōng yī dé,zì yǔ tiān qián tōng。

时宰生日诗五首

周紫芝

种木当培根,疏流必深源。zhǒng mù dāng péi gēn,shū liú bì shēn yuán。
尝闻活万夫,报在子与孙。cháng wén huó wàn fū,bào zài zi yǔ sūn。
只今父子懿,同拱羲皇尊。zhǐ jīn fù zi yì,tóng gǒng xī huáng zūn。
文方班马富,业与皋夔伦。wén fāng bān mǎ fù,yè yǔ gāo kuí lún。
奕奕两貂蝉,煌煌一朱门。yì yì liǎng diāo chán,huáng huáng yī zhū mén。
圣道家所传,兰树俱有闻。shèng dào jiā suǒ chuán,lán shù jù yǒu wén。
韦氏守一经,事业不足论。wéi shì shǒu yī jīng,shì yè bù zú lùn。
金张夸富贵,盛德无遗芬。jīn zhāng kuā fù guì,shèng dé wú yí fēn。
父师固难量,有功在元元。fù shī gù nán liàng,yǒu gōng zài yuán yuán。
为公祝遐寿,千载同风云。wèi gōng zhù xiá shòu,qiān zài tóng fēng yún。

时宰生日诗五首

周紫芝

鲁人用真儒,齐田归郓欢。lǔ rén yòng zhēn rú,qí tián guī yùn huān。
当时号圣相,晏语甚眧焕。dāng shí hào shèng xiāng,yàn yǔ shén chǎo huàn。
往者遭承平,燕安嗟久玩。wǎng zhě zāo chéng píng,yàn ān jiē jiǔ wán。
三纲既已解,四海兵几半。sān gāng jì yǐ jiě,sì hǎi bīng jǐ bàn。
天戈不忍挥,胡骑忽云散。tiān gē bù rěn huī,hú qí hū yún sàn。
功高陋古今,事易止朝旦。gōng gāo lòu gǔ jīn,shì yì zhǐ cháo dàn。
方知今相圣,难复与鲁辨。fāng zhī jīn xiāng shèng,nán fù yǔ lǔ biàn。
世罕班马流,无言可称赞。shì hǎn bān mǎ liú,wú yán kě chēng zàn。
愿公守成勋,宝历庆千万。yuàn gōng shǒu chéng xūn,bǎo lì qìng qiān wàn。
芜词不足录,至意良可献。wú cí bù zú lù,zhì yì liáng kě xiàn。

祁居之作亭山间名之以宜谓四时之皆宜也其后寓安有亭未名居之使榜以似宜寓安虽从之而其诗乃有未必输公之语气似未平也寓安欲余赋诗因为解纷且以见二公相忘之意

周紫芝

先生有亭宜四时,乃使寓安名似宜。xiān shēng yǒu tíng yí sì shí,nǎi shǐ yù ān míng shì yí。
寓安口诺心未肯,更欲老翁聊决疑。yù ān kǒu nuò xīn wèi kěn,gèng yù lǎo wēng liáo jué yí。
老翁百事尽称好,一生和罗常作椎。lǎo wēng bǎi shì jǐn chēng hǎo,yī shēng hé luó cháng zuò chuí。
况是宜亭颇静秀,闻说似宜尤复奇。kuàng shì yí tíng pǒ jìng xiù,wén shuō shì yí yóu fù qí。
两山相望俱不恶,二老较胜知何为。liǎng shān xiāng wàng jù bù è,èr lǎo jiào shèng zhī hé wèi。
会当扶病蹑双屐,携酒君家为君醉。huì dāng fú bìng niè shuāng jī,xié jiǔ jūn jiā wèi jūn zuì。
不知春事已过眼,但见此亭俱可意。bù zhī chūn shì yǐ guò yǎn,dàn jiàn cǐ tíng jù kě yì。
且对青山食蛤蜊,一笑谁能知许事。qiě duì qīng shān shí há lí,yī xiào shuí néng zhī xǔ shì。

晚霁效韦苏州

周紫芝

重雾翳晓日,相持决阴晴。zhòng wù yì xiǎo rì,xiāng chí jué yīn qíng。
须臾忽战胜,日杲中天明。xū yú hū zhàn shèng,rì gǎo zhōng tiān míng。
积雪压竹腰,欲举如垂旌。jī xuě yā zhú yāo,yù jǔ rú chuí jīng。
冰凌既融液,意气还峥嵘。bīng líng jì róng yè,yì qì hái zhēng róng。
花木手新植,未可分死生。huā mù shǒu xīn zhí,wèi kě fēn sǐ shēng。
庶几僵仆根,可与微阳争。shù jǐ jiāng pū gēn,kě yǔ wēi yáng zhēng。
况乃田亩间,春事亦渐营。kuàng nǎi tián mǔ jiān,chūn shì yì jiàn yíng。
新绿染麰麦,馀甘归竹萌。xīn lǜ rǎn móu mài,yú gān guī zhú méng。
饱食遂可料,聊助春山行。bǎo shí suì kě liào,liáo zhù chūn shān xíng。
一晴亦细可,系我忧喜情。yī qíng yì xì kě,xì wǒ yōu xǐ qíng。
我诗不浪作,有诗君勿轻。wǒ shī bù làng zuò,yǒu shī jūn wù qīng。

寄题章汉直中虚堂

周紫芝

谷以虚而应,乐以虚而出。gǔ yǐ xū ér yīng,lè yǐ xū ér chū。
妇姑时勃蹊,作室坐自窒。fù gū shí bó qī,zuò shì zuò zì zhì。
天地犹橐籥,用固不能屈。tiān dì yóu tuó yuè,yòng gù bù néng qū。
学而不见道,方寸等暗室。xué ér bù jiàn dào,fāng cùn děng àn shì。
谁知道集虚,通一万事毕。shuí zhī dào jí xū,tōng yī wàn shì bì。
推此以游世,于道乃其一。tuī cǐ yǐ yóu shì,yú dào nǎi qí yī。
异哉子章子,妙悟造理窟。yì zāi zi zhāng zi,miào wù zào lǐ kū。
何止学美身,虚静了不汩。hé zhǐ xué měi shēn,xū jìng le bù gǔ。
愿君师心斋,守此能勿失。yuàn jūn shī xīn zhāi,shǒu cǐ néng wù shī。
室以虚生白,水以止鉴物。shì yǐ xū shēng bái,shuǐ yǐ zhǐ jiàn wù。
此意似太漫,未免遭骂诎。cǐ yì shì tài màn,wèi miǎn zāo mà qū。
我亦取斯言,聊用自湔拂。wǒ yì qǔ sī yán,liáo yòng zì jiān fú。

悼友篇

周紫芝

建炎三年冬,胡骑方南驱。jiàn yán sān nián dōng,hú qí fāng nán qū。
王师一败绩,列戍如惊乌。wáng shī yī bài jì,liè shù rú jīng wū。
贼将招叛亡,操戈横道隅。zéi jiāng zhāo pàn wáng,cāo gē héng dào yú。
坐令江乡地,化作盗贼区。zuò lìng jiāng xiāng dì,huà zuò dào zéi qū。
平生金兰友,之子真吾徒。píng shēng jīn lán yǒu,zhī zi zhēn wú tú。
避地出三物,夷险两不渝。bì dì chū sān wù,yí xiǎn liǎng bù yú。
岂谓仓惶间,遂有生死殊。qǐ wèi cāng huáng jiān,suì yǒu shēng sǐ shū。
始时群盗来,未识安所趋。shǐ shí qún dào lái,wèi shí ān suǒ qū。
但闻戛金革,门外争喧呼。dàn wén jiá jīn gé,mén wài zhēng xuān hū。
扪萝得微径,密雪方纷敷。mén luó dé wēi jìng,mì xuě fāng fēn fū。
子时索我急,出门冲贼涂。zi shí suǒ wǒ jí,chū mén chōng zéi tú。
迟子久不至,得报日已晡。chí zi jiǔ bù zhì,dé bào rì yǐ bū。
夫妇俱见执,担簦入军俘。fū fù jù jiàn zhí,dān dēng rù jūn fú。
累累五儿女,饮泣声呱呱。lèi lèi wǔ ér nǚ,yǐn qì shēng gū gū。
小雏从物故,踉跄走大雏。xiǎo chú cóng wù gù,liáng qiāng zǒu dà chú。
长女留军中,继释二小姝。zhǎng nǚ liú jūn zhōng,jì shì èr xiǎo shū。
藉草已信宿,脱死许可图。jí cǎo yǐ xìn sù,tuō sǐ xǔ kě tú。
贼意欲解缚,小试聊踌躇。zéi yì yù jiě fù,xiǎo shì liáo chóu chú。
时方羽书至,招谕陈嘉谟。shí fāng yǔ shū zhì,zhāo yù chén jiā mó。
渠奸立授辞,抗论苦未俞。qú jiān lì shòu cí,kàng lùn kǔ wèi yú。
命子使草檄,操笔徒嗟吁。mìng zi shǐ cǎo xí,cāo bǐ tú jiē xū。
谓言不事贼,高目扪髯须。wèi yán bù shì zéi,gāo mù mén rán xū。
丈夫贱苟活,请就斧钺诛。zhàng fū jiàn gǒu huó,qǐng jiù fǔ yuè zhū。
袒裼蒙殊死,肥白惊瓠壶。tǎn tì méng shū sǐ,féi bái jīng hù hú。
其妻始就擒,抱子俱沉濡。qí qī shǐ jiù qín,bào zi jù chén rú。
牵挽负残息,冻凌生罗襦。qiān wǎn fù cán xī,dòng líng shēng luó rú。
时方燎湿薪,四座围诸孤。shí fāng liáo shī xīn,sì zuò wéi zhū gū。
可怜玉雪姿,不受蛇豕污。kě lián yù xuě zī,bù shòu shé shǐ wū。
须臾有健卒,提刀血模糊。xū yú yǒu jiàn zú,tí dāo xuè mó hú。
声言杀稿砧,忧愤搅郁纡。shēng yán shā gǎo zhēn,yōu fèn jiǎo yù yū。
抚掌发浩叹,陨越不复苏。fǔ zhǎng fā hào tàn,yǔn yuè bù fù sū。
夫义妇亦烈,此事知久无。fū yì fù yì liè,cǐ shì zhī jiǔ wú。
自古肉食者,未必非奸谀。zì gǔ ròu shí zhě,wèi bì fēi jiān yú。
生无骨鲠资,含死馀金珠。shēng wú gǔ gěng zī,hán sǐ yú jīn zhū。
石麟高嵯峨,丰碑树龟趺。shí lín gāo cuó é,fēng bēi shù guī fū。
生无征战功,祁连巧规摹。shēng wú zhēng zhàn gōng,qí lián qiǎo guī mó。
谁知草棘中,高义属竖儒。shuí zhī cǎo jí zhōng,gāo yì shǔ shù rú。
蔡琰既两聘,生子留单于。cài yǎn jì liǎng pìn,shēng zi liú dān yú。
晚岁遭阿暪,爱惜存微躯。wǎn suì zāo ā mèn,ài xī cún wēi qū。
蔚宗作佳传,浪与烈女俱。wèi zōng zuò jiā chuán,làng yǔ liè nǚ jù。
世无采诗官,盛事恐湮芜。shì wú cǎi shī guān,shèng shì kǒng yān wú。
子死不足惜,会当逢董狐。zi sǐ bù zú xī,huì dāng féng dǒng hú。