古诗词

余有三恨一无子二无助三无成抱兹苦心娱以文字既绝笔于斯录复长吟以系之

俞文豹

天不奈何无可问,世皆如此有谁听。tiān bù nài hé wú kě wèn,shì jiē rú cǐ yǒu shuí tīng。
为侬指点春知处,惟有垂杨眼独青。wèi nóng zhǐ diǎn chūn zhī chù,wéi yǒu chuí yáng yǎn dú qīng。

俞文豹

俞文豹[约公元一二四o年前后在世],字文蔚,浙江括苍(今丽水)人。生卒年均不详,约宋理宗嘉熙末前后在世。 俞文豹的作品>>

猜您喜欢

喜迁莺

俞文豹

小梅幽绝。xiǎo méi yōu jué。
向冰谷深深,云阴幂幂。xiàng bīng gǔ shēn shēn,yún yīn mì mì。
饱阅年华,惯谙冷淡,只恁清臞风骨。bǎo yuè nián huá,guàn ān lěng dàn,zhǐ nèn qīng qú fēng gǔ。
任他万红千紫,句引狂蜂游蝶。rèn tā wàn hóng qiān zǐ,jù yǐn kuáng fēng yóu dié。
惟只共、竹和松,同傲岁寒霜雪。wéi zhǐ gòng zhú hé sōng,tóng ào suì hán shuāng xuě。
喜得。xǐ dé。
化工力。huà gōng lì。
移根上苑,向阳和培植。yí gēn shàng yuàn,xiàng yáng hé péi zhí。
题品还经,孤山处士,许共高人攀折。tí pǐn hái jīng,gū shān chù shì,xǔ gòng gāo rén pān zhé。
一枝垂欲放,只等春风披拂。yī zhī chuí yù fàng,zhǐ děng chūn fēng pī fú。
待叶底、结青青,恰是和羹时节。dài yè dǐ jié qīng qīng,qià shì hé gēng shí jié。

徐进斋得古铜香炉具象鼻眼博古图谓之象鬲属余赋之虽不足言诗聊记曾见

俞文豹

在象数前钟鼻眼,出嚣尘外铸形模。zài xiàng shù qián zhōng bí yǎn,chū xiāo chén wài zhù xíng mó。
传香到手亲曾见,全胜人看博古图。chuán xiāng dào shǒu qīn céng jiàn,quán shèng rén kàn bó gǔ tú。

徐进斋得古铜香炉具象鼻眼博古图谓之象鬲属余赋之虽不足言诗聊记曾见

俞文豹

愿得身游海外天,蓬莱顶上觅沈笺。yuàn dé shēn yóu hǎi wài tiān,péng lái dǐng shàng mì shěn jiān。
为君唤起槐安梦,细读南华内外篇。wèi jūn huàn qǐ huái ān mèng,xì dú nán huá nèi wài piān。

余有三恨一无子二无助三无成抱兹苦心娱以文字既绝笔于斯录复长吟以系之

俞文豹

可笑春蚕有许痴,年年辛苦为他谁。kě xiào chūn cán yǒu xǔ chī,nián nián xīn kǔ wèi tā shuí。
恰如贫女飞梭了,挂体何曾有一丝。qià rú pín nǚ fēi suō le,guà tǐ hé céng yǒu yī sī。