古诗词

隐德诗

喻汝砺

太虚八境初无二,中有道人常洞视。tài xū bā jìng chū wú èr,zhōng yǒu dào rén cháng dòng shì。
借问道人何等公,从志其名聂其氏。jiè wèn dào rén hé děng gōng,cóng zhì qí míng niè qí shì。
华亭春酣战桃李,香气入帘人破睡。huá tíng chūn hān zhàn táo lǐ,xiāng qì rù lián rén pò shuì。
凌波微步度劳尘,栀子同心传密意。líng bō wēi bù dù láo chén,zhī zi tóng xīn chuán mì yì。
道人不动如澄水,看破新装小年纪。dào rén bù dòng rú chéng shuǐ,kàn pò xīn zhuāng xiǎo nián jì。
回身向郎郎忍弃,愁眺月华空掩涕。huí shēn xiàng láng láng rěn qì,chóu tiào yuè huá kōng yǎn tì。
含羞转态春百媚,而我定心初不起。hán xiū zhuǎn tài chūn bǎi mèi,ér wǒ dìng xīn chū bù qǐ。
世人悠悠初未知,故有冥籍还见记。shì rén yōu yōu chū wèi zhī,gù yǒu míng jí hái jiàn jì。
仪州判官临颍生,良原甲夜黄衣吏。yí zhōu pàn guān lín yǐng shēng,liáng yuán jiǎ yè huáng yī lì。
手提淡墨但仓黄,门列阴兵更奇佹。shǒu tí dàn mò dàn cāng huáng,mén liè yīn bīng gèng qí guǐ。
昧爽堂皇势呀豁,玉带神君气高厉。mèi shuǎng táng huáng shì ya huō,yù dài shén jūn qì gāo lì。
靖国再拜呼使前,案头吏抱百叶纸。jìng guó zài bài hū shǐ qián,àn tóu lì bào bǎi yè zhǐ。
数行具书一善事,聂君夜却淫奔李。shù xíng jù shū yī shàn shì,niè jūn yè què yín bēn lǐ。
由来胸中无浊见,前尘百暗心常止。yóu lái xiōng zhōng wú zhuó jiàn,qián chén bǎi àn xīn cháng zhǐ。
一室超然方隐几,入眼狂花乱飘坠。yī shì chāo rán fāng yǐn jǐ,rù yǎn kuáng huā luàn piāo zhuì。
定情岂复顾条脱,合欢未许同阳燧。dìng qíng qǐ fù gù tiáo tuō,hé huān wèi xǔ tóng yáng suì。
坐令密行动幽祇,棘使华年增一纪。zuò lìng mì xíng dòng yōu qí,jí shǐ huá nián zēng yī jì。
出门仍问紫衣翁,阴诛与世无差异。chū mén réng wèn zǐ yī wēng,yīn zhū yǔ shì wú chà yì。
百叶部中分次第,忠孝弃捐神所劓。bǎi yè bù zhōng fēn cì dì,zhōng xiào qì juān shén suǒ yì。
杀生之报定何如,朝生暮死蜉蝣尔。shā shēng zhī bào dìng hé rú,cháo shēng mù sǐ fú yóu ěr。
踏翠裁红可怜妓,濯足琼浆被鞭棰。tà cuì cái hóng kě lián jì,zhuó zú qióng jiāng bèi biān chuí。
房公湖边秋色里,阿孙图南前拜跪。fáng gōng hú biān qiū sè lǐ,ā sūn tú nán qián bài guì。
扣头授我如上事,愿谒英篇书所以。kòu tóu shòu wǒ rú shàng shì,yuàn yè yīng piān shū suǒ yǐ。
我闻南曹北曹尺有咫,天知地知元密迩。wǒ wén nán cáo běi cáo chǐ yǒu zhǐ,tiān zhī dì zhī yuán mì ěr。
岂惟妙药彻五藏,况复宝鉴悬千里。qǐ wéi miào yào chè wǔ cáng,kuàng fù bǎo jiàn xuán qiān lǐ。
幽中谅有鬼能言,密处须防墙有耳。yōu zhōng liàng yǒu guǐ néng yán,mì chù xū fáng qiáng yǒu ěr。
诸生举止虽细微,动念观心实幽邃。zhū shēng jǔ zhǐ suī xì wēi,dòng niàn guān xīn shí yōu suì。
端知天上戊申录,记尽人间不平地。duān zhī tiān shàng wù shēn lù,jì jǐn rén jiān bù píng dì。
东邻西舍总不知,却有鬼神知子细。dōng lín xī shě zǒng bù zhī,què yǒu guǐ shén zhī zi xì。
障碍为壁通为空,只有此心难掩蔽。zhàng ài wèi bì tōng wèi kōng,zhǐ yǒu cǐ xīn nán yǎn bì。
云何是中有明暗,至行通神裁一理。yún hé shì zhōng yǒu míng àn,zhì xíng tōng shén cái yī lǐ。
道人两眼无赤眚,揩定人间几真伪。dào rén liǎng yǎn wú chì shěng,kāi dìng rén jiān jǐ zhēn wěi。
赵骅已矣马元死,郡有隐德如君子。zhào huá yǐ yǐ mǎ yuán sǐ,jùn yǒu yǐn dé rú jūn zi。
嗟我诸生苦流转,奔色奔声复奔味。jiē wǒ zhū shēng kǔ liú zhuǎn,bēn sè bēn shēng fù bēn wèi。
其间贪魃尤阴诡,收索携提入馋喙。qí jiān tān bá yóu yīn guǐ,shōu suǒ xié tí rù chán huì。
都儿阿对共揶揄,笑杀官人常梦秽。dōu ér ā duì gòng yé yú,xiào shā guān rén cháng mèng huì。
虽云幽暗巧规避,僮仆羞之那不愧。suī yún yōu àn qiǎo guī bì,tóng pū xiū zhī nà bù kuì。
哀哉诡谲王冀公,未省胡颜向祁睿。āi zāi guǐ jué wáng jì gōng,wèi shěng hú yán xiàng qí ruì。
我爱昔人尤简贵,寡欲清真有高气。wǒ ài xī rén yóu jiǎn guì,guǎ yù qīng zhēn yǒu gāo qì。
旷然澹处但真独,胸中岂复留尘累。kuàng rán dàn chù dàn zhēn dú,xiōng zhōng qǐ fù liú chén lèi。
生死幽明了不期,是心默与神明契。shēng sǐ yōu míng le bù qī,shì xīn mò yǔ shén míng qì。
王忱绣被下庭堂,李约宝珠存含禭。wáng chén xiù bèi xià tíng táng,lǐ yuē bǎo zhū cún hán suì。
九原可作吾与归,敛膝容之想幽致。jiǔ yuán kě zuò wú yǔ guī,liǎn xī róng zhī xiǎng yōu zhì。

喻汝砺

宋陵井监仁寿人,字迪孺。徽宗崇宁五年进士。知阆中县,迁祠部员外郎。钦宗靖康二年,闻金人欲废赵氏立张邦昌,乃扪其膝曰:“不能为贼臣屈!”挂冠而去,自号扪膝居士。高宗即位,从京师趋行在,复为郎。因论迁都之害,为李纲所重,除四川抚谕官,督输四川漕计、羡缗及常平钱物。建炎二年,刷川纲金帛八百余万缗,乞留用为陕州五路军粮犒设之费。绍兴元年知果州,五年移知普州,上书言蜀守备之策。改夔州路提点刑狱。因勾龙如渊荐,召对,除驾部员外郎,迁潼川府路转运副使。十年,直秘阁、知遂宁府。有《扪膝稿》。 喻汝砺的作品>>

猜您喜欢

下岩寺二首

喻汝砺

径向山腰转,门从水面开。jìng xiàng shān yāo zhuǎn,mén cóng shuǐ miàn kāi。
片云岩下宿,一钵朔方来。piàn yún yán xià sù,yī bō shuò fāng lái。
落日鸟冲树,轻云花覆苔。luò rì niǎo chōng shù,qīng yún huā fù tái。
惟应荔枝熟,时蹑白云回。wéi yīng lì zhī shú,shí niè bái yún huí。

下岩寺二首

喻汝砺

路暗松杉密,天空雾雨开。lù àn sōng shān mì,tiān kōng wù yǔ kāi。
山容依槛转,鸟影渡江来。shān róng yī kǎn zhuǎn,niǎo yǐng dù jiāng lái。
汲水僧归寺,衔花鹿印苔。jí shuǐ sēng guī sì,xián huā lù yìn tái。
年年蚕麦熟,贫道啜斋回。nián nián cán mài shú,pín dào chuài zhāi huí。

草堂诗

喻汝砺

灿灿诗翁锦里西,只缘诗好遂穷栖。càn càn shī wēng jǐn lǐ xī,zhǐ yuán shī hǎo suì qióng qī。
竹铺冷色云连寺,柳漾晴丝鸟过溪。zhú pù lěng sè yún lián sì,liǔ yàng qíng sī niǎo guò xī。
凝怨不禁关树暗,驻情应恨蜀山低。níng yuàn bù jìn guān shù àn,zhù qíng yīng hèn shǔ shān dī。
离人苦怕春归尽,可忍红英半著泥。lí rén kǔ pà chūn guī jǐn,kě rěn hóng yīng bàn zhù ní。

草堂诗

喻汝砺

闲把烟光次第陈,岷峨风物见精神。xián bǎ yān guāng cì dì chén,mín é fēng wù jiàn jīng shén。
翻成锦绣千般样,供与江山几处春。fān chéng jǐn xiù qiān bān yàng,gōng yǔ jiāng shān jǐ chù chūn。
深屋长河元老大,蛾眉曼睩却逡巡。shēn wū zhǎng hé yuán lǎo dà,é méi màn lù què qūn xún。
从公乞取无边手,免作诗中半个人。cóng gōng qǐ qǔ wú biān shǒu,miǎn zuò shī zhōng bàn gè rén。

草堂诗

喻汝砺

从教日日敞窗扉,嫌怕风光入眼迟。cóng jiào rì rì chǎng chuāng fēi,xián pà fēng guāng rù yǎn chí。
剩买芒鞋供看竹,趁乘春雨去裁桤。shèng mǎi máng xié gōng kàn zhú,chèn chéng chūn yǔ qù cái qī。
苦无宾客僧来后,薄有生涯鹤下时。kǔ wú bīn kè sēng lái hòu,báo yǒu shēng yá hè xià shí。
闻道邻翁酒初熟,新篘一酌莫相遗。wén dào lín wēng jiǔ chū shú,xīn chōu yī zhuó mò xiāng yí。

草堂诗

喻汝砺

远屿曲洲纵复横,沙边繁鸟弄箫笙。yuǎn yǔ qū zhōu zòng fù héng,shā biān fán niǎo nòng xiāo shēng。
一轩檐冷松阴合,十里林香药草生。yī xuān yán lěng sōng yīn hé,shí lǐ lín xiāng yào cǎo shēng。
路转断楂逢石坐,风移深竹见僧行。lù zhuǎn duàn zhā féng shí zuò,fēng yí shēn zhú jiàn sēng xíng。
晚来冲抱更清旷,时有幽人带月耕。wǎn lái chōng bào gèng qīng kuàng,shí yǒu yōu rén dài yuè gēng。

草堂诗

喻汝砺

乱后飘零歇此身,风光无赖更清新。luàn hòu piāo líng xiē cǐ shēn,fēng guāng wú lài gèng qīng xīn。
客怀易感酒添病,诗思苦悭花减春。kè huái yì gǎn jiǔ tiān bìng,shī sī kǔ qiān huā jiǎn chūn。
南枝北枝莺舌巧,前村后村雨脚匀。nán zhī běi zhī yīng shé qiǎo,qián cūn hòu cūn yǔ jiǎo yún。
暂借溪边老为客,花心柳眼莫撩人。zàn jiè xī biān lǎo wèi kè,huā xīn liǔ yǎn mò liāo rén。

草堂诗

喻汝砺

翠木摇艳溪之湾,游子失气生愁酸。cuì mù yáo yàn xī zhī wān,yóu zi shī qì shēng chóu suān。
夸力搏虎筋骨绝,双流迸巘道路难。kuā lì bó hǔ jīn gǔ jué,shuāng liú bèng yǎn dào lù nán。
布衾多年窘夜雨,土锉无火啼夜餐。bù qīn duō nián jiǒng yè yǔ,tǔ cuò wú huǒ tí yè cān。
一生忠义老寂寞,旋烧竹叶供春寒。yī shēng zhōng yì lǎo jì mò,xuán shāo zhú yè gōng chūn hán。

草堂诗

喻汝砺

诗人以来谁者工,建安元嘉无此翁。shī rén yǐ lái shuí zhě gōng,jiàn ān yuán jiā wú cǐ wēng。
维摩壁畔不到处,伽梨角边无限风。wéi mó bì pàn bù dào chù,gā lí jiǎo biān wú xiàn fēng。
孟郊空螯但彭越,何晏片甲非虬龙。mèng jiāo kōng áo dàn péng yuè,hé yàn piàn jiǎ fēi qiú lóng。
先生住处在何许,我亦不知西北东。xiān shēng zhù chù zài hé xǔ,wǒ yì bù zhī xī běi dōng。

草堂诗

喻汝砺

朝元阁边瑶草芳,惟君之故遥相望。cháo yuán gé biān yáo cǎo fāng,wéi jūn zhī gù yáo xiāng wàng。
人归后雁关塞阻,思入南凫离梦长。rén guī hòu yàn guān sāi zǔ,sī rù nán fú lí mèng zhǎng。
悬知同心两相忆,剩欲共看千里光。xuán zhī tóng xīn liǎng xiāng yì,shèng yù gòng kàn qiān lǐ guāng。
金舆玉辇不复见,肠断华清云树苍。jīn yú yù niǎn bù fù jiàn,cháng duàn huá qīng yún shù cāng。

草堂诗

喻汝砺

竹外清疏侵碧溪,溪边竹澹烟雨霏。zhú wài qīng shū qīn bì xī,xī biān zhú dàn yān yǔ fēi。
闲看雪岭题诗罢,醉散西郊信马归。xián kàn xuě lǐng tí shī bà,zuì sàn xī jiāo xìn mǎ guī。
霄汉直愁双阙迥,梦魂长著五陵飞。xiāo hàn zhí chóu shuāng quē jiǒng,mèng hún zhǎng zhù wǔ líng fēi。
故园秀木又春色,只恐归去池台非。gù yuán xiù mù yòu chūn sè,zhǐ kǒng guī qù chí tái fēi。

草堂诗

喻汝砺

锦宫城西春草芳,杜陵客子忧思长。jǐn gōng chéng xī chūn cǎo fāng,dù líng kè zi yōu sī zhǎng。
浴晴晚树淡浮绿,卧水幽花深度香。yù qíng wǎn shù dàn fú lǜ,wò shuǐ yōu huā shēn dù xiāng。
交情悯悯言燕阻,旧国迤迤云山苍。jiāo qíng mǐn mǐn yán yàn zǔ,jiù guó yí yí yún shān cāng。
白蘋洲渚落日晚,明边正衔归雁行。bái píng zhōu zhǔ luò rì wǎn,míng biān zhèng xián guī yàn xíng。

草堂诗

喻汝砺

浣花四月天气和,彩舟翠旗乐莫过。huàn huā sì yuè tiān qì hé,cǎi zhōu cuì qí lè mò guò。
离人千里起遥怨,缓棹一曲浮灵波。lí rén qiān lǐ qǐ yáo yuàn,huǎn zhào yī qū fú líng bō。
惠风昙昙泛蘅杜,流云演演逾关河。huì fēng tán tán fàn héng dù,liú yún yǎn yǎn yú guān hé。
终然有怀春复夏,归去灞浐眠汀莎。zhōng rán yǒu huái chūn fù xià,guī qù bà chǎn mián tīng shā。

草堂诗

喻汝砺

支策翳然林水间,萧疏神韵淡风烟。zhī cè yì rán lín shuǐ jiān,xiāo shū shén yùn dàn fēng yān。
沧浪亭畔各分手,杜宇声中恰一年。cāng làng tíng pàn gè fēn shǒu,dù yǔ shēng zhōng qià yī nián。
自昔风人裁一骨,于今扪膝亦么弦。zì xī fēng rén cái yī gǔ,yú jīn mén xī yì me xián。
试看堂上百千海,馀子浮沤却未全。shì kàn táng shàng bǎi qiān hǎi,yú zi fú ōu què wèi quán。

仙鹤楼二首

喻汝砺

果为山中州,丛攒少平地。guǒ wèi shān zhōng zhōu,cóng zǎn shǎo píng dì。
斗下金泉峰,十里扫空翠。dòu xià jīn quán fēng,shí lǐ sǎo kōng cuì。
33123