古诗词

和陶渊明饮酒诗

滕岑

嗣宗初亦仕,偶爱东平境。sì zōng chū yì shì,ǒu ài dōng píng jìng。
复求步兵尉,在职未尝醒。fù qiú bù bīng wèi,zài zhí wèi cháng xǐng。
当世疾如仇,妙音谁复领。dāng shì jí rú chóu,miào yīn shuí fù lǐng。
吾详竹林人,此士诚脱颖。wú xiáng zhú lín rén,cǐ shì chéng tuō yǐng。
至今群虱喻,言与丹青炳。zhì jīn qún shī yù,yán yǔ dān qīng bǐng。

滕岑

滕岑,字元秀,严州建德(今浙江建德东北)人。高宗绍兴二十九年(一一五九)领乡荐,屡试进士不第。光宗绍熙元年(一一九○)特奏名,调徽州歙县尉。终母忧,再调温州平阳县丞,秩满监南岳庙。宁宗嘉定十七年卒,年八十八。有诗集,已佚。事见《桐江集》卷一《滕元秀诗集序》。 滕岑诗,据《瀛奎律髓》、《永乐大典》等书所录,编为一卷。 滕岑的作品>>

猜您喜欢

秋晚

滕岑

槭槭霜风劲,骎骎物象雕。qī qī shuāng fēng jìn,qīn qīn wù xiàng diāo。
屡迁怜蟋蟀,一败笑芭蕉。lǚ qiān lián xī shuài,yī bài xiào bā jiāo。
林叶疏逾响,山云薄易消。lín yè shū yú xiǎng,shān yún báo yì xiāo。
虽无远行役,对此亦何聊。suī wú yuǎn xíng yì,duì cǐ yì hé liáo。

和方薄

滕岑

江村宜晚景,老眼见来稀。jiāng cūn yí wǎn jǐng,lǎo yǎn jiàn lái xī。
远岫屏六出,残霞锦一机。yuǎn xiù píng liù chū,cán xiá jǐn yī jī。
月华池上好,暑气竹间微。yuè huá chí shàng hǎo,shǔ qì zhú jiān wēi。
不羡御风列,旬馀五日归。bù xiàn yù fēng liè,xún yú wǔ rì guī。

次韵乐天村居

滕岑

池水浮黄叶,窗扉列翠岚。chí shuǐ fú huáng yè,chuāng fēi liè cuì lán。
蚁历新梦破,鸥已旧盟寒。yǐ lì xīn mèng pò,ōu yǐ jiù méng hán。
足病喜安坐,目昏愁远看。zú bìng xǐ ān zuò,mù hūn chóu yuǎn kàn。
无人来问道,不用倒幡竿。wú rén lái wèn dào,bù yòng dào fān gān。

楼上偶成

滕岑

高阁前依柳,幽窗下见池。gāo gé qián yī liǔ,yōu chuāng xià jiàn chí。
废书凡累日,倚槛独多时。fèi shū fán lèi rì,yǐ kǎn dú duō shí。
谷暖花开遍,山长鸟去迟。gǔ nuǎn huā kāi biàn,shān zhǎng niǎo qù chí。
千穷坐一拙,元自不关诗。qiān qióng zuò yī zhuō,yuán zì bù guān shī。

楼上偶成

滕岑

陇麦已抽穟,山田未立苗。lǒng mài yǐ chōu suì,shān tián wèi lì miáo。
雨声愁昨夕,晴色喜今朝。yǔ shēng chóu zuó xī,qíng sè xǐ jīn cháo。
柳絮青天雪,松风陆地潮。liǔ xù qīng tiān xuě,sōng fēng lù dì cháo。
山居足幽事,吾隐不须招。shān jū zú yōu shì,wú yǐn bù xū zhāo。

次韵乐天村居卧病其三

滕岑

瓦盏茅柴浊,砖炉榾柮红。wǎ zhǎn máo chái zhuó,zhuān lú gǔ duò hóng。
味如饮醽醁,暖胜燎蒿蓬。wèi rú yǐn líng lù,nuǎn shèng liáo hāo péng。
万种皆幻事,一真惟太空。wàn zhǒng jiē huàn shì,yī zhēn wéi tài kōng。
旧毡敷故絮,小閤卧衰翁。jiù zhān fū gù xù,xiǎo gé wò shuāi wēng。

拄杖

滕岑

久矣相随若弟昆,周全险阻可须论。jiǔ yǐ xiāng suí ruò dì kūn,zhōu quán xiǎn zǔ kě xū lùn。
断桥测水露半影,野路擉泥留乱痕。duàn qiáo cè shuǐ lù bàn yǐng,yě lù chuò ní liú luàn hén。
痴坐自怜今日懒,颠持敢忘昔年恩。chī zuò zì lián jīn rì lǎn,diān chí gǎn wàng xī nián ēn。
得君分付吾何恨,休向林间打睡门。dé jūn fēn fù wú hé hèn,xiū xiàng lín jiān dǎ shuì mén。

闲题

滕岑

漏云残日凄欲阴,占巢归鹭纷投林。lòu yún cán rì qī yù yīn,zhàn cháo guī lù fēn tóu lín。
风吹旷野暮色白,山近小窗秋意深。fēng chuī kuàng yě mù sè bái,shān jìn xiǎo chuāng qiū yì shēn。
已将梦事了得丧,更凭杯酒寄浮沉。yǐ jiāng mèng shì le dé sàng,gèng píng bēi jiǔ jì fú chén。
书生习气难料理,有底苦吟劳此心。shū shēng xí qì nán liào lǐ,yǒu dǐ kǔ yín láo cǐ xīn。

次韵乐天目昏

滕岑

百年今已八十五,此去光阴能几多。bǎi nián jīn yǐ bā shí wǔ,cǐ qù guāng yīn néng jǐ duō。
足病半生为我祟,目昏今日奈渠何。zú bìng bàn shēng wèi wǒ suì,mù hūn jīn rì nài qú hé。
也知乱膜无方法,正为耽书被折磨。yě zhī luàn mó wú fāng fǎ,zhèng wèi dān shū bèi zhé mó。
瞽者欲行须用杖,不如安稳坐盘陀。gǔ zhě yù xíng xū yòng zhàng,bù rú ān wěn zuò pán tuó。

九日求米

滕岑

绝粮缺酒两堪悲,宁可无杯不可饥。jué liáng quē jiǔ liǎng kān bēi,níng kě wú bēi bù kě jī。
谩有黄花供老眼,正无红粒续晨炊。mán yǒu huáng huā gōng lǎo yǎn,zhèng wú hóng lì xù chén chuī。
太官羔酒何须羡,朝士茱萸亦谩思。tài guān gāo jiǔ hé xū xiàn,cháo shì zhū yú yì mán sī。
聊与重阳添故事,不妨乞米赋新诗。liáo yǔ zhòng yáng tiān gù shì,bù fáng qǐ mǐ fù xīn shī。

赠何应叔

滕岑

一面玉泉三载前,重来云翮已翩然。yī miàn yù quán sān zài qián,zhòng lái yún hé yǐ piān rán。
笔端何自得许妙,林下不当迍此贤。bǐ duān hé zì dé xǔ miào,lín xià bù dāng zhūn cǐ xián。
作个分明蚁宫梦,胜渠辛苦鸟窠禅。zuò gè fēn míng yǐ gōng mèng,shèng qú xīn kǔ niǎo kē chán。
无盐定自废刻画,索我恶诗何处传。wú yán dìng zì fèi kè huà,suǒ wǒ è shī hé chù chuán。

寄友人王晋老

滕岑

送君行日雪扬飞,曾几何时画箑挥。sòng jūn xíng rì xuě yáng fēi,céng jǐ hé shí huà shà huī。
自别空惊须发变,得书聊证梦魂非。zì bié kōng jīng xū fā biàn,dé shū liáo zhèng mèng hún fēi。
紫枢白简家声在,黄卷青灯生事微。zǐ shū bái jiǎn jiā shēng zài,huáng juǎn qīng dēng shēng shì wēi。
悟得随缘安乐法,不应羁旅更沾衣。wù dé suí yuán ān lè fǎ,bù yīng jī lǚ gèng zhān yī。

绿柿寄开欲游钓台以诗谢

滕岑

西城好在朱夫子,屈指经年隔笑谈。xī chéng hǎo zài zhū fū zi,qū zhǐ jīng nián gé xiào tán。
忽枉尺书相劳苦,更蒙绿柿远分甘。hū wǎng chǐ shū xiāng láo kǔ,gèng méng lǜ shì yuǎn fēn gān。
似闻欲访严陵濑,何惜暂辞弥勒龛。shì wén yù fǎng yán líng lài,hé xī zàn cí mí lēi kān。
已约桐君候舟楫,当令风月往迎参。yǐ yuē tóng jūn hòu zhōu jí,dāng lìng fēng yuè wǎng yíng cān。

次韵乐天山居

滕岑

不能蚤岁作农夫,强学为儒途路迂。bù néng zǎo suì zuò nóng fū,qiáng xué wèi rú tú lù yū。
老有微官沾薄禄,钝无捷径上荣衢。lǎo yǒu wēi guān zhān báo lù,dùn wú jié jìng shàng róng qú。
遥峰窣堵似屏展,近岸拒霜如锦铺。yáo fēng sū dǔ shì píng zhǎn,jìn àn jù shuāng rú jǐn pù。
莫笑吾庐大幽寂,眼前此景一村无。mò xiào wú lú dà yōu jì,yǎn qián cǐ jǐng yī cūn wú。

蒋中丞庭下芙蓉

滕岑

西风吹下一庭秋,秋自无聊花更愁。xī fēng chuī xià yī tíng qiū,qiū zì wú liáo huā gèng chóu。
醉脸晚来红拂掠,未妨萧瑟却风流。zuì liǎn wǎn lái hóng fú lüè,wèi fáng xiāo sè què fēng liú。
1061234567»