古诗词

幽谷吟上欧阳内翰

杨杰

滁山插空望不足,行信马蹄入幽谷。chú shān chā kōng wàng bù zú,xíng xìn mǎ tí rù yōu gǔ。
生平未惯尘外游,先酌寒溪洗尘目。shēng píng wèi guàn chén wài yóu,xiān zhuó hán xī xǐ chén mù。
自疑身是武陵客,误逐桃花迷水曲。zì yí shēn shì wǔ líng kè,wù zhú táo huā mí shuǐ qū。
欲穷本始问岁月,亭上雄文凿青玉。yù qióng běn shǐ wèn suì yuè,tíng shàng xióng wén záo qīng yù。
意高语险测难到,拂散白云再三读。yì gāo yǔ xiǎn cè nán dào,fú sàn bái yún zài sān dú。
乃知造作自混沌,山神固护宝藏椟。nǎi zhī zào zuò zì hùn dùn,shān shén gù hù bǎo cáng dú。
路歧未许车马通,白日苍烟走麋鹿。lù qí wèi xǔ chē mǎ tōng,bái rì cāng yān zǒu mí lù。
一从紫府仙人来,指出洞天三十六。yī cóng zǐ fǔ xiān rén lái,zhǐ chū dòng tiān sān shí liù。
膏泽疏开不死泉,栋梁养成岁寒木。gāo zé shū kāi bù sǐ quán,dòng liáng yǎng chéng suì hán mù。
灵苗异草无根株,摇荡清香过林麓。líng miáo yì cǎo wú gēn zhū,yáo dàng qīng xiāng guò lín lù。
峰峦围匝别是天,天在山中成大畜。fēng luán wéi zā bié shì tiān,tiān zài shān zhōng chéng dà chù。
先生之心此其象,往行前言深蕴蓄。xiān shēng zhī xīn cǐ qí xiàng,wǎng xíng qián yán shēn yùn xù。
议论吐为仁义辞,文章散作生灵福。yì lùn tǔ wèi rén yì cí,wén zhāng sàn zuò shēng líng fú。
默笑真工功未醇,饾饤春风弄红绿。mò xiào zhēn gōng gōng wèi chún,dòu dìng chūn fēng nòng hóng lǜ。
聃云谷得一以盈,以一能应无穷声。dān yún gǔ dé yī yǐ yíng,yǐ yī néng yīng wú qióng shēng。
千古万古声不尽,先生得之为声名。qiān gǔ wàn gǔ shēng bù jǐn,xiān shēng dé zhī wèi shēng míng。
公之声名公之心,日益远大日益深。gōng zhī shēng míng gōng zhī xīn,rì yì yuǎn dà rì yì shēn。
愚儒耳目所不及,奋笔空成幽谷吟。yú rú ěr mù suǒ bù jí,fèn bǐ kōng chéng yōu gǔ yín。

杨杰

宋无为人,字次公,自号无为子。仁宗嘉祐四年进士。神宗元丰中官太常,凡礼乐之事皆预讨论。与范镇议乐有异,多攻之。哲宗元祐中为礼部员外郎,出知润州,除两浙提点刑狱。卒年七十。有《无为集》、《乐记》。 杨杰的作品>>

猜您喜欢

魏徵君赞

杨杰

天子诏不起,少微星转明。tiān zi zhào bù qǐ,shǎo wēi xīng zhuǎn míng。
寥寥千载后,富贵在清名。liáo liáo qiān zài hòu,fù guì zài qīng míng。

庐山五笑远师

杨杰

我笑东林寺,孤高远法师。wǒ xiào dōng lín sì,gū gāo yuǎn fǎ shī。
种莲招社客,平地凿成池。zhǒng lián zhāo shè kè,píng dì záo chéng chí。

庐山五笑陶渊明

杨杰

我笑陶彭泽,闻钟暗皱眉。wǒ xiào táo péng zé,wén zhōng àn zhòu méi。
篮舆急回去,已是出山迟。lán yú jí huí qù,yǐ shì chū shān chí。

庐山五笑陆先生

杨杰

我笑陆简寂,修真脱世埃。wǒ xiào lù jiǎn jì,xiū zhēn tuō shì āi。
九霄一飞去,重入旧山来。jiǔ xiāo yī fēi qù,zhòng rù jiù shān lái。

庐山五笑开先招老

杨杰

我笑开先老,家风双剑高。wǒ xiào kāi xiān lǎo,jiā fēng shuāng jiàn gāo。
云间本无事,拭目看金毛。yún jiān běn wú shì,shì mù kàn jīn máo。

庐山五笑无为子

杨杰

我笑无为子,游山学古人。wǒ xiào wú wèi zi,yóu shān xué gǔ rén。
康庐不能住,骑马入红尘。kāng lú bù néng zhù,qí mǎ rù hóng chén。

赞皇公祠

杨杰

梦到瀛洲夜,觉来江上秋。mèng dào yíng zhōu yè,jué lái jiāng shàng qiū。
一身投绝域,千古吊穷愁。yī shēn tóu jué yù,qiān gǔ diào qióng chóu。

魏徵君草堂

杨杰

召伯甘棠国,东郊处士家。zhào bó gān táng guó,dōng jiāo chù shì jiā。
百年三世隐,泉石当生涯。bǎi nián sān shì yǐn,quán shí dāng shēng yá。

怀黄梅三阁钓阁

杨杰

屏去竿头饵,非唯用直钩。píng qù gān tóu ěr,fēi wéi yòng zhí gōu。
我来鱼不避,鱼信我无求。wǒ lái yú bù bì,yú xìn wǒ wú qiú。

怀黄梅三阁吟阁

杨杰

二十年前令,曾来阁上吟。èr shí nián qián lìng,céng lái gé shàng yín。
如今头已白,诗有壮时心。rú jīn tóu yǐ bái,shī yǒu zhuàng shí xīn。

怀黄梅三阁醉阁

杨杰

江边醉长官,昔慕陶彭泽。jiāng biān zuì zhǎng guān,xī mù táo péng zé。
未赋归去来,于今有惭色。wèi fù guī qù lái,yú jīn yǒu cán sè。

题陈令壁

杨杰

地胜江山国,风清令尹家。dì shèng jiāng shān guó,fēng qīng lìng yǐn jiā。
酒阑寒食夜,月上海棠花。jiǔ lán hán shí yè,yuè shàng hǎi táng huā。

水月轩

杨杰

湛碧一泓泉,中涵千古月。zhàn bì yī hóng quán,zhōng hán qiān gǔ yuè。
不比天上轮,三五有盈缺。bù bǐ tiān shàng lún,sān wǔ yǒu yíng quē。

徐贤亭偶成

杨杰

湖外青山在,湖边人不归。hú wài qīng shān zài,hú biān rén bù guī。
古今无问处,幽鸟下渔矶。gǔ jīn wú wèn chù,yōu niǎo xià yú jī。

送陈令归无为

杨杰

楚水漾轻碧,楚花飞乱红。chǔ shuǐ yàng qīng bì,chǔ huā fēi luàn hóng。
故人故乡去,半雨半晴中。gù rén gù xiāng qù,bàn yǔ bàn qíng zhōng。