古诗词

南园歌伤吴履斋旧景

汪梦斗

寂寞南园今如此,主人一斥循州死。jì mò nán yuán jīn rú cǐ,zhǔ rén yī chì xún zhōu sǐ。
南园如此未足悲,宗周随歌黍离离。nán yuán rú cǐ wèi zú bēi,zōng zhōu suí gē shǔ lí lí。
丞相当年坐黄阁,正是北兵渡荆鄂。chéng xiāng dāng nián zuò huáng gé,zhèng shì běi bīng dù jīng è。
不知宣阃有何功,却以钧轴逊狡童。bù zhī xuān kǔn yǒu hé gōng,què yǐ jūn zhóu xùn jiǎo tóng。
丞相身谋固已失,坐此谋失亡人国。chéng xiāng shēn móu gù yǐ shī,zuò cǐ móu shī wáng rén guó。
梅花岭外羁魂哀,蓟门降王亦再来。méi huā lǐng wài jī hún āi,jì mén jiàng wáng yì zài lái。
南园池馆不似旧,百花憔悴竹树瘦。nán yuán chí guǎn bù shì jiù,bǎi huā qiáo cuì zhú shù shòu。
不堪回首望钱塘,宫阙倾颓禁苑荒。bù kān huí shǒu wàng qián táng,gōng quē qīng tuí jìn yuàn huāng。
鄙夫奸人如王蔡,又无惠卿才可爱。bǐ fū jiān rén rú wáng cài,yòu wú huì qīng cái kě ài。
丞相有见非不长,而乃升之中书堂。chéng xiāng yǒu jiàn fēi bù zhǎng,ér nǎi shēng zhī zhōng shū táng。
我行南园泪雨下,不免寒心怒欲骂。wǒ xíng nán yuán lèi yǔ xià,bù miǎn hán xīn nù yù mà。
不特要写平泉诗,更复要草连宫辞。bù tè yào xiě píng quán shī,gèng fù yào cǎo lián gōng cí。
呜呼吴丞相,手提双笔岩廊上。wū hū wú chéng xiāng,shǒu tí shuāng bǐ yán láng shàng。
艺皇有训垂日星,非读书人毋用相。yì huáng yǒu xùn chuí rì xīng,fēi dú shū rén wú yòng xiāng。
博饮好色不肖子,可以公台作边赏。bó yǐn hǎo sè bù xiào zi,kě yǐ gōng tái zuò biān shǎng。
履翁之计早出此,老骨不死椒花瘴。lǚ wēng zhī jì zǎo chū cǐ,lǎo gǔ bù sǐ jiāo huā zhàng。
西湖一碧无片尘,南园花草千年春。xī hú yī bì wú piàn chén,nán yuán huā cǎo qiān nián chūn。

汪梦斗

梦斗字玉南,号杏山,绩溪人。理宗景定二年(一二六一)魁江东漕试,授江东制置司干官。度宗咸淳间为史馆编校,以事弃官归。宋亡,不仕。[1] 有北游集。后从事讲学以终。汪梦斗诗,以影印文渊阁《四库全书·北游集》为底本,校以明隆庆三年汪廷佐刊《北游诗集》(简称明刊本)。新辑集外诗附于卷末。 汪梦斗的作品>>

猜您喜欢

金陵僦舟渡江至仪真登陆

汪梦斗

舟人忽惊问,春事已平分。zhōu rén hū jīng wèn,chūn shì yǐ píng fēn。
江水浸钩月,晴空横疋云。jiāng shuǐ jìn gōu yuè,qíng kōng héng pǐ yún。

金陵僦舟渡江至仪真登陆

汪梦斗

风顺帆心饱,潮平棹尾收。fēng shùn fān xīn bǎo,cháo píng zhào wěi shōu。
拥书人自卧,一息到真州。yōng shū rén zì wò,yī xī dào zhēn zhōu。

金陵僦舟渡江至仪真登陆

汪梦斗

天围春涨阔,水展夕阳红。tiān wéi chūn zhǎng kuò,shuǐ zhǎn xī yáng hóng。
已是淮南客,常吟江左风。yǐ shì huái nán kè,cháng yín jiāng zuǒ fēng。

夜泊宿迁上流

汪梦斗

旧国当年阔,暑风今日生。jiù guó dāng nián kuò,shǔ fēng jīn rì shēng。
舟回溪几曲,人卧月三更。zhōu huí xī jǐ qū,rén wò yuè sān gèng。

景州道中

汪梦斗

驿路车声软,斜晖雨脚收。yì lù chē shēng ruǎn,xié huī yǔ jiǎo shōu。
柳阴家晓鹊,桑椹醉春鸠。liǔ yīn jiā xiǎo què,sāng shèn zuì chūn jiū。

宛平道中即事

汪梦斗

惊心卵石碍,劈面老沙吹。jīng xīn luǎn shí ài,pī miàn lǎo shā chuī。
越见天阔处,不见云尽期。yuè jiàn tiān kuò chù,bù jiàn yún jǐn qī。

旌德道中即事

汪梦斗

天气才晴便不同,轻轻拂面有和风。tiān qì cái qíng biàn bù tóng,qīng qīng fú miàn yǒu hé fēng。
溪边春事关心处,杨柳深青杏浅红。xī biān chūn shì guān xīn chù,yáng liǔ shēn qīng xìng qiǎn hóng。

泾县琴台

汪梦斗

石台突兀倚晴空,一带春江泻玉虹。shí tái tū wù yǐ qíng kōng,yī dài chūn jiāng xiè yù hóng。
千古佳名唤行客,骑鱼何处访琴公。qiān gǔ jiā míng huàn xíng kè,qí yú hé chù fǎng qín gōng。

过江陵镇登秦申王坟读决策元功精忠粹德碑文有感近事而赋

汪梦斗

力成和议得休兵,痛骂犹烦诸老生。lì chéng hé yì dé xiū bīng,tòng mà yóu fán zhū lǎo shēng。
拘执行人招覆灭,幸逃诛死罚殊轻。jū zhí xíng rén zhāo fù miè,xìng táo zhū sǐ fá shū qīng。

宝应城北门外登崖散步

汪梦斗

夹道繁阴千步强,支筇聊当踏春阳。jiā dào fán yīn qiān bù qiáng,zhī qióng liáo dāng tà chūn yáng。
野花不识兴亡事,故故撩人为送香。yě huā bù shí xīng wáng shì,gù gù liāo rén wèi sòng xiāng。

风帆夜泛清河

汪梦斗

风饱晴川十幅蒲,月明乘兴泛玻璃。fēng bǎo qíng chuān shí fú pú,yuè míng chéng xīng fàn bō lí。
舟人生路须加谨,却道今非比旧时。zhōu rén shēng lù xū jiā jǐn,què dào jīn fēi bǐ jiù shí。

舟次比屋

汪梦斗

当年图上看中原,欲渡长淮梦断魂。dāng nián tú shàng kàn zhōng yuán,yù dù zhǎng huái mèng duàn hún。
今日绝淮载诗去,轻舟已自入桃源。jīn rì jué huái zài shī qù,qīng zhōu yǐ zì rù táo yuán。

下邳永丰桥舟过其下有感

汪梦斗

博浪沙中击副车,却来跪履受编书。bó làng shā zhōng jī fù chē,què lái guì lǚ shòu biān shū。
欲从圯上寻黄石,今有何人孺子如。yù cóng yí shàng xún huáng shí,jīn yǒu hé rén rú zi rú。

吕梁洪读宣和碑

汪梦斗

水落石多舟去迟,乱河西渡读残碑。shuǐ luò shí duō zhōu qù chí,luàn hé xī dù dú cán bēi。
三亭二闸依然在,那得安流似旧时。sān tíng èr zhá yī rán zài,nà dé ān liú shì jiù shí。

彭城有感

汪梦斗

河边不见旧黄楼,绿暗荒城四月秋。hé biān bù jiàn jiù huáng lóu,lǜ àn huāng chéng sì yuè qiū。
风卷黄沙尘拂面,有人尚忆老坡不。fēng juǎn huáng shā chén fú miàn,yǒu rén shàng yì lǎo pō bù。
78123456