古诗词

南园歌伤吴履斋旧景

汪梦斗

寂寞南园今如此,主人一斥循州死。jì mò nán yuán jīn rú cǐ,zhǔ rén yī chì xún zhōu sǐ。
南园如此未足悲,宗周随歌黍离离。nán yuán rú cǐ wèi zú bēi,zōng zhōu suí gē shǔ lí lí。
丞相当年坐黄阁,正是北兵渡荆鄂。chéng xiāng dāng nián zuò huáng gé,zhèng shì běi bīng dù jīng è。
不知宣阃有何功,却以钧轴逊狡童。bù zhī xuān kǔn yǒu hé gōng,què yǐ jūn zhóu xùn jiǎo tóng。
丞相身谋固已失,坐此谋失亡人国。chéng xiāng shēn móu gù yǐ shī,zuò cǐ móu shī wáng rén guó。
梅花岭外羁魂哀,蓟门降王亦再来。méi huā lǐng wài jī hún āi,jì mén jiàng wáng yì zài lái。
南园池馆不似旧,百花憔悴竹树瘦。nán yuán chí guǎn bù shì jiù,bǎi huā qiáo cuì zhú shù shòu。
不堪回首望钱塘,宫阙倾颓禁苑荒。bù kān huí shǒu wàng qián táng,gōng quē qīng tuí jìn yuàn huāng。
鄙夫奸人如王蔡,又无惠卿才可爱。bǐ fū jiān rén rú wáng cài,yòu wú huì qīng cái kě ài。
丞相有见非不长,而乃升之中书堂。chéng xiāng yǒu jiàn fēi bù zhǎng,ér nǎi shēng zhī zhōng shū táng。
我行南园泪雨下,不免寒心怒欲骂。wǒ xíng nán yuán lèi yǔ xià,bù miǎn hán xīn nù yù mà。
不特要写平泉诗,更复要草连宫辞。bù tè yào xiě píng quán shī,gèng fù yào cǎo lián gōng cí。
呜呼吴丞相,手提双笔岩廊上。wū hū wú chéng xiāng,shǒu tí shuāng bǐ yán láng shàng。
艺皇有训垂日星,非读书人毋用相。yì huáng yǒu xùn chuí rì xīng,fēi dú shū rén wú yòng xiāng。
博饮好色不肖子,可以公台作边赏。bó yǐn hǎo sè bù xiào zi,kě yǐ gōng tái zuò biān shǎng。
履翁之计早出此,老骨不死椒花瘴。lǚ wēng zhī jì zǎo chū cǐ,lǎo gǔ bù sǐ jiāo huā zhàng。
西湖一碧无片尘,南园花草千年春。xī hú yī bì wú piàn chén,nán yuán huā cǎo qiān nián chūn。

汪梦斗

梦斗字玉南,号杏山,绩溪人。理宗景定二年(一二六一)魁江东漕试,授江东制置司干官。度宗咸淳间为史馆编校,以事弃官归。宋亡,不仕。[1] 有北游集。后从事讲学以终。汪梦斗诗,以影印文渊阁《四库全书·北游集》为底本,校以明隆庆三年汪廷佐刊《北游诗集》(简称明刊本)。新辑集外诗附于卷末。 汪梦斗的作品>>

猜您喜欢

吊后山

汪梦斗

生平不肯见王公,蒙被清吟道自尊。shēng píng bù kěn jiàn wáng gōng,méng bèi qīng yín dào zì zūn。
寂寞彭城非昔比,风流何处觅曾孙。jì mò péng chéng fēi xī bǐ,fēng liú hé chù mì céng sūn。

沛县道中

汪梦斗

谩著青鞋过小湾,偶然清暑变轻寒。mán zhù qīng xié guò xiǎo wān,ǒu rán qīng shǔ biàn qīng hán。
山行却似江南景,更有群鹅浴碧澜。shān xíng què shì jiāng nán jǐng,gèng yǒu qún é yù bì lán。

汉高祖歌风台

汪梦斗

击筑长歌意始真,斩蛇元是感乡人。jī zhù zhǎng gē yì shǐ zhēn,zhǎn shé yuán shì gǎn xiāng rén。
大风不起人非昔,台下滔滔泗水春。dà fēng bù qǐ rén fēi xī,tái xià tāo tāo sì shuǐ chūn。

沛城北有伍员庙碑露立荒郊有感

汪梦斗

吴若未亡齐未寒,辞人微意寓毫端。wú ruò wèi wáng qí wèi hán,cí rén wēi yì yù háo duān。
当时借为胥祠发,似诮诸人讣契丹。dāng shí jiè wèi xū cí fā,shì qiào zhū rén fù qì dān。

东行鱼台县界初闻莺

汪梦斗

新绿阴阴夏气清,犊车穿入别村行。xīn lǜ yīn yīn xià qì qīng,dú chē chuān rù bié cūn xíng。
家山今隔几千里,始听春莺第一声。jiā shān jīn gé jǐ qiān lǐ,shǐ tīng chūn yīng dì yī shēng。

登鱼台读唐梁至金人碑有感

汪梦斗

石台突兀镇荒云,废寺凄凉石有文。shí tái tū wù zhèn huāng yún,fèi sì qī liáng shí yǒu wén。
鲁国遗风无仿佛,矢鱼以后几纷纷。lǔ guó yí fēng wú fǎng fú,shǐ yú yǐ hòu jǐ fēn fēn。

明发鱼台至古城或云即旧济州未详

汪梦斗

箕斗澄晖缺月升,茅花夹毂雪中行。jī dòu chéng huī quē yuè shēng,máo huā jiā gǔ xuě zhōng xíng。
晓风凛凛寒城冷,濠里荷钱无数生。xiǎo fēng lǐn lǐn hán chéng lěng,háo lǐ hé qián wú shù shēng。

舟次耿山喜霁

汪梦斗

晓来乘雨过留城,屈指徐州一百程。xiǎo lái chéng yǔ guò liú chéng,qū zhǐ xú zhōu yī bǎi chéng。
到得耿山程已半,云收特地放新晴。dào dé gěng shān chéng yǐ bàn,yún shōu tè dì fàng xīn qíng。

向晓风顺挂帆

汪梦斗

顽阴破处见秋空,十幅枯蒲饱晚风。wán yīn pò chù jiàn qiū kōng,shí fú kū pú bǎo wǎn fēng。
惊得野凫连族起,蓼花两岸献生红。jīng dé yě fú lián zú qǐ,liǎo huā liǎng àn xiàn shēng hóng。

睡中过彭城

汪梦斗

惊残晓梦语啾啾,频唤移篙看石头。jīng cán xiǎo mèng yǔ jiū jiū,pín huàn yí gāo kàn shí tóu。
已过徐州元不觉,依前不得上黄楼。yǐ guò xú zhōu yuán bù jué,yī qián bù dé shàng huáng lóu。

易舟泛邗沟有怀来涂

汪梦斗

过得淮来便是家,沿流草树尚芳华。guò dé huái lái biàn shì jiā,yán liú cǎo shù shàng fāng huá。
幽燕回首黄云外,想见寒风舞雪花。yōu yàn huí shǒu huáng yún wài,xiǎng jiàn hán fēng wǔ xuě huā。

扬子桥

汪梦斗

又撑舴艋下邗沟,霁色横空宿雨收。yòu chēng zé měng xià hán gōu,jì sè héng kōng sù yǔ shōu。
已入伊娄河里去,来朝稳稳饭真州。yǐ rù yī lóu hé lǐ qù,lái cháo wěn wěn fàn zhēn zhōu。

登雨华台读马华国碑

汪梦斗

寒江如梦夕阳斜,休笑诸贤误晋家。hán jiāng rú mèng xī yáng xié,xiū xiào zhū xián wù jìn jiā。
雨打风吹碑已泐,英辞空自雨天华。yǔ dǎ fēng chuī bēi yǐ lè,yīng cí kōng zì yǔ tiān huá。

雨中晓行

汪梦斗

马上鸡声黄叶村,拥衾人卧闭柴门。mǎ shàng jī shēng huáng yè cūn,yōng qīn rén wò bì chái mén。
征裘尘土休烦洗,留取灯前看涴痕。zhēng qiú chén tǔ xiū fán xǐ,liú qǔ dēng qián kàn wò hén。

入丛山隘见雪

汪梦斗

天公有意相归程,晓起千峰照眼明。tiān gōng yǒu yì xiāng guī chéng,xiǎo qǐ qiān fēng zhào yǎn míng。
一白自能遮百丑,只疑风味太清生。yī bái zì néng zhē bǎi chǒu,zhǐ yí fēng wèi tài qīng shēng。
78123456