古诗词

三山旅夜

真山民

独坐本无况,凄凉更旅中。dú zuò běn wú kuàng,qī liáng gèng lǚ zhōng。
槛低檐碍月,窗破纸吟风。kǎn dī yán ài yuè,chuāng pò zhǐ yín fēng。
邻馆笛三弄,谯楼鼓二通。lín guǎn dí sān nòng,qiáo lóu gǔ èr tōng。
半觞聊自适,新荔擘轻红。bàn shāng liáo zì shì,xīn lì bāi qīng hóng。

真山民

宋处州丽水人。李生乔尝以为不愧其祖真德秀,故知姓真。自呼山民,因以称之。或云名桂芳。宋末进士。痛值乱亡,深自湮没。所至好题咏。有《真山民集》。 真山民的作品>>

猜您喜欢

闲吟初冬

真山民

一架琴书一笔床,杜门荏苒送年光。yī jià qín shū yī bǐ chuáng,dù mén rěn rǎn sòng nián guāng。
囊空尽可偿诗债,脚倦犹能入醉乡。náng kōng jǐn kě cháng shī zhài,jiǎo juàn yóu néng rù zuì xiāng。
既老菊花偏耐久,未开梅蕊已先香。jì lǎo jú huā piān nài jiǔ,wèi kāi méi ruǐ yǐ xiān xiāng。
眼边管领闲风景,不识人间更有忙。yǎn biān guǎn lǐng xián fēng jǐng,bù shí rén jiān gèng yǒu máng。

奉和颇动游兴

真山民

节遇中和景渐暄,自摩倦眼望前村。jié yù zhōng hé jǐng jiàn xuān,zì mó juàn yǎn wàng qián cūn。
雕锼花柳春无迹,沐浴山川雨有恩。diāo sōu huā liǔ chūn wú jì,mù yù shān chuān yǔ yǒu ēn。
忆昔踏青终日醉,如今垂白几人存。yì xī tà qīng zhōng rì zuì,rú jīn chuí bái jǐ rén cún。
未应便作衰翁看,藉草犹堪倒一樽。wèi yīng biàn zuò shuāi wēng kàn,jí cǎo yóu kān dào yī zūn。

夜饮赵园次徐君实韵

真山民

银台绛蜡泪成堆,四面轩窗尽放开。yín tái jiàng là lèi chéng duī,sì miàn xuān chuāng jǐn fàng kāi。
花影忽生知月到,竹梢微响觉风来。huā yǐng hū shēng zhī yuè dào,zhú shāo wēi xiǎng jué fēng lái。
豪挥彩笔诗千首,醉倚红妆酒百杯。háo huī cǎi bǐ shī qiān shǒu,zuì yǐ hóng zhuāng jiǔ bǎi bēi。
游玩未阑归未得,高城漏箭几相催。yóu wán wèi lán guī wèi dé,gāo chéng lòu jiàn jǐ xiāng cuī。

平章命

真山民

万甲蟠胸老气雄,将星光照海云东。wàn jiǎ pán xiōng lǎo qì xióng,jiāng xīng guāng zhào hǎi yún dōng。
声名宣尉裴中立,地步平章韩魏公。shēng míng xuān wèi péi zhōng lì,dì bù píng zhāng hán wèi gōng。
大纛高牙山水县,褒衣博带藻芹宫。dà dào gāo yá shān shuǐ xiàn,bāo yī bó dài zǎo qín gōng。
书生端为斯文喜,俎豆先行军旅中。shū shēng duān wèi sī wén xǐ,zǔ dòu xiān xíng jūn lǚ zhōng。

幽栖

真山民

鹤护松扉久不开,蒲团端坐思悠哉。hè hù sōng fēi jiǔ bù kāi,pú tuán duān zuò sī yōu zāi。
故交只向梦中见,闲事不经心上来。gù jiāo zhǐ xiàng mèng zhōng jiàn,xián shì bù jīng xīn shàng lái。
双屐蹑云春采药,一筇拄月夜观梅。shuāng jī niè yún chūn cǎi yào,yī qióng zhǔ yuè yè guān méi。
东风似见山童懒,自与幽人扫径苔。dōng fēng shì jiàn shān tóng lǎn,zì yǔ yōu rén sǎo jìng tái。

读刘元城言行录

真山民

一扫权奸九十章,七州不惮历炎荒。yī sǎo quán jiān jiǔ shí zhāng,qī zhōu bù dàn lì yán huāng。
黄粱富贵百年短,青史是非千载长。huáng liáng fù guì bǎi nián duǎn,qīng shǐ shì fēi qiān zài zhǎng。
丞相虽存心已死,先生既葬骨犹香。chéng xiāng suī cún xīn yǐ sǐ,xiān shēng jì zàng gǔ yóu xiāng。
向令铁汉常留在,天下何缘有靖康。xiàng lìng tiě hàn cháng liú zài,tiān xià hé yuán yǒu jìng kāng。

次李林居春晓游园

真山民

灭没晨曦弄淡晴,追随杖履竹间亭。miè méi chén xī nòng dàn qíng,zhuī suí zhàng lǚ zhú jiān tíng。
花逢酒侣容先醉,柳见诗人眼剩青。huā féng jiǔ lǚ róng xiān zuì,liǔ jiàn shī rén yǎn shèng qīng。
三月光阴半流水,百年身世一浮萍。sān yuè guāng yīn bàn liú shuǐ,bǎi nián shēn shì yī fú píng。
啼鹃只管催春去,不道衰翁已怕听。tí juān zhǐ guǎn cuī chūn qù,bù dào shuāi wēng yǐ pà tīng。

圣果院访忠上人不值

真山民

管领东风入杖藜,落梅香里已招提。guǎn lǐng dōng fēng rù zhàng lí,luò méi xiāng lǐ yǐ zhāo tí。
苔痕一径白云湿,花影半窗红日低。tái hén yī jìng bái yún shī,huā yǐng bàn chuāng hóng rì dī。
欲见高僧聊尔耳,便乘馀兴去来兮。yù jiàn gāo sēng liáo ěr ěr,biàn chéng yú xīng qù lái xī。
葛藤有话无人共,付与隔林幽鸟啼。gé téng yǒu huà wú rén gòng,fù yǔ gé lín yōu niǎo tí。

山行

真山民

林梢初日弄阴晴,露浥溪花笑欲迎。lín shāo chū rì nòng yīn qíng,lù yì xī huā xiào yù yíng。
涧暗只闻泉滴沥,山青剩见鹭分明。jiàn àn zhǐ wén quán dī lì,shān qīng shèng jiàn lù fēn míng。
远峰忽转还如绕,险径徐行亦似平。yuǎn fēng hū zhuǎn hái rú rào,xiǎn jìng xú xíng yì shì píng。
莫谓诗成无与和,风篁也解作吟声。mò wèi shī chéng wú yǔ hé,fēng huáng yě jiě zuò yín shēng。

秋夜次叶一山韵

真山民

自笑秋来似转蓬,偶然飞落过山中。zì xiào qiū lái shì zhuǎn péng,ǒu rán fēi luò guò shān zhōng。
一灯幽馆菊花雨,孤枕小楼梧叶风。yī dēng yōu guǎn jú huā yǔ,gū zhěn xiǎo lóu wú yè fēng。
涉世悠悠旋磨蚁,怀人杳杳寄书鸿。shè shì yōu yōu xuán mó yǐ,huái rén yǎo yǎo jì shū hóng。
浮生何预光阴事,抵死相催作老翁。fú shēng hé yù guāng yīn shì,dǐ sǐ xiāng cuī zuò lǎo wēng。

杜鹃花得红字

真山民

愁锁巴云往事空,只将遗恨寄芳丛。chóu suǒ bā yún wǎng shì kōng,zhǐ jiāng yí hèn jì fāng cóng。
归心千古终难白,啼血万山多是红。guī xīn qiān gǔ zhōng nán bái,tí xuè wàn shān duō shì hóng。
枝带翠烟深夜月,魂飞锦水旧东风。zhī dài cuì yān shēn yè yuè,hún fēi jǐn shuǐ jiù dōng fēng。
至今染出怀乡恨,长挂行人望眼中。zhì jīn rǎn chū huái xiāng hèn,zhǎng guà xíng rén wàng yǎn zhōng。

客中临归仍送游教谕

真山民

建括相望天一涯,快哉此地话襟期。jiàn kuò xiāng wàng tiān yī yá,kuài zāi cǐ dì huà jīn qī。
芹边春暖几杯酒,门外月高千首诗。qín biān chūn nuǎn jǐ bēi jiǔ,mén wài yuè gāo qiān shǒu shī。
去去先生此休矣,栖栖游子暮何之。qù qù xiān shēng cǐ xiū yǐ,qī qī yóu zi mù hé zhī。
送行折了邮亭柳,归卧白云歌紫芝。sòng xíng zhé le yóu tíng liǔ,guī wò bái yún gē zǐ zhī。

自适

真山民

年来心迹两悠悠,若比孤云尽自由。nián lái xīn jì liǎng yōu yōu,ruò bǐ gū yún jǐn zì yóu。
既不贪荣安有辱,纵饶无乐亦何忧。jì bù tān róng ān yǒu rǔ,zòng ráo wú lè yì hé yōu。
一丝风月严陵钓,千里关山季子裘。yī sī fēng yuè yán líng diào,qiān lǐ guān shān jì zi qiú。
到底行藏定谁是,试将心事问沙鸥。dào dǐ xíng cáng dìng shuí shì,shì jiāng xīn shì wèn shā ōu。

永嘉秋夕

真山民

风战枯桐敲纸窗,拥裘无寐夜偏长。fēng zhàn kū tóng qiāo zhǐ chuāng,yōng qiú wú mèi yè piān zhǎng。
樵楼三鼓夜将午,云雁数声天正霜。qiáo lóu sān gǔ yè jiāng wǔ,yún yàn shù shēng tiān zhèng shuāng。
寓世此身惊逆旅,宽怀何处不吾乡。yù shì cǐ shēn jīng nì lǚ,kuān huái hé chù bù wú xiāng。
江头风景日堪醉,酒美蟹肥橙橘香。jiāng tóu fēng jǐng rì kān zuì,jiǔ měi xiè féi chéng jú xiāng。

醉题斋壁

真山民

此是闲中安乐窝,从渠忙处为奔波。cǐ shì xián zhōng ān lè wō,cóng qú máng chù wèi bēn bō。
人心少似秋胡妇,世事多参春梦婆。rén xīn shǎo shì qiū hú fù,shì shì duō cān chūn mèng pó。
但把功名齐蚁蛭,定无荣辱到渔蓑。dàn bǎ gōng míng qí yǐ zhì,dìng wú róng rǔ dào yú suō。
醉乡境界偏宽阔,天地都归一浩歌。zuì xiāng jìng jiè piān kuān kuò,tiān dì dōu guī yī hào gē。
971234567