古诗词

挽赵秋晓

张登辰

自古名而寿,宗臣罕有之。zì gǔ míng ér shòu,zōng chén hǎn yǒu zhī。
尝陵终落魄,贺白不期颐。cháng líng zhōng luò pò,hè bái bù qī yí。
天涸璇源派,霜摧玉树枝。tiān hé xuán yuán pài,shuāng cuī yù shù zhī。
游魂归故国,忍见黍离离。yóu hún guī gù guó,rěn jiàn shǔ lí lí。

张登辰

张登辰,字规甫,号恕斋,东莞(今属广东)人。光济子,元吉弟。度宗咸淳九年(一二七三)领乡贡。入元不仕。有《恕斋集》,已佚。事见《粤东诗海》卷六、民国《东莞县志》卷五四《张元吉传》。今录诗四首。 张登辰的作品>>

猜您喜欢

挽赵秋晓

张登辰

儒风凋落尽,生意仅如丝。rú fēng diāo luò jǐn,shēng yì jǐn rú sī。
一自先生死,深为吾道悲。yī zì xiān shēng sǐ,shēn wèi wú dào bēi。
颓波谁砥柱,善类孰纲维。tuí bō shuí dǐ zhù,shàn lèi shú gāng wéi。
有子森如玉,斯文想未衰。yǒu zi sēn rú yù,sī wén xiǎng wèi shuāi。

挽赵秋晓

张登辰

羁贯分灯读,论交若弟兄。jī guàn fēn dēng dú,lùn jiāo ruò dì xiōng。
羡君先得隽,嗟我老无成。xiàn jūn xiān dé juàn,jiē wǒ lǎo wú chéng。
几载同忧患,终年隔死生。jǐ zài tóng yōu huàn,zhōng nián gé sǐ shēng。
梦中犹历历,笑语若生平。mèng zhōng yóu lì lì,xiào yǔ ruò shēng píng。

赭衣舂

张登辰

赭衣舂永巷,酸风起暮杵。zhě yī chōng yǒng xiàng,suān fēng qǐ mù chǔ。
声声碎妾心,妾儿痛隔三千里。shēng shēng suì qiè xīn,qiè ér tòng gé sān qiān lǐ。
灞水欢迎骨肉恩,子母再见无由缘。bà shuǐ huān yíng gǔ ròu ēn,zi mǔ zài jiàn wú yóu yuán。
谁将鸩羽饮龙子,晨猎上林如意死。shuí jiāng zhèn yǔ yǐn lóng zi,chén liè shàng lín rú yì sǐ。
妾耳纵能闻,妾目那能视。qiè ěr zòng néng wén,qiè mù nà néng shì。
妾口纵能言,妾足安能履。qiè kǒu zòng néng yán,qiè zú ān néng lǚ。
白日改色天容愁,未央宫中桐叶秋。bái rì gǎi sè tiān róng chóu,wèi yāng gōng zhōng tóng yè qiū。
堂堂丰沛龙准公,三尺造汉烹英雄。táng táng fēng pèi lóng zhǔn gōng,sān chǐ zào hàn pēng yīng xióng。
击布归来尚无恙,预置股肱如指掌。jī bù guī lái shàng wú yàng,yù zhì gǔ gōng rú zhǐ zhǎng。
明知戆勃可安刘,何为存妾子母无良谋。míng zhī gàng bó kě ān liú,hé wèi cún qiè zi mǔ wú liáng móu。