古诗词

感时行

黄希旦

劝君莫种木槿花,朝荣暮落堪咨嗟。quàn jūn mò zhǒng mù jǐn huā,cháo róng mù luò kān zī jiē。
劝君种取亭亭竹,霜繁风劲依然绿。quàn jūn zhǒng qǔ tíng tíng zhú,shuāng fán fēng jìn yī rán lǜ。
谁不见陈余张耳辈,当面论交旋踵背。shuí bù jiàn chén yú zhāng ěr bèi,dāng miàn lùn jiāo xuán zhǒng bèi。
又不见管鲍光武与严光,贫贱富贵难相忘。yòu bù jiàn guǎn bào guāng wǔ yǔ yán guāng,pín jiàn fù guì nán xiāng wàng。
英声独与天地长,令人万古遥相望,不可得见空彷徨。yīng shēng dú yǔ tiān dì zhǎng,lìng rén wàn gǔ yáo xiāng wàng,bù kě dé jiàn kōng páng huáng。

黄希旦

宋邵武人,一名晞,字姬仲,自号支离子。入九龙观为道士。神宗熙宁中召至京师,典太乙宫事。病卒,年四十二。有《支离集》、《竹堂集》。 黄希旦的作品>>

猜您喜欢

九龙观

黄希旦

峨峨古仙宫,楼殿荫松柏。é é gǔ xiān gōng,lóu diàn yīn sōng bǎi。
昔在贞观年,天皇御区域。xī zài zhēn guān nián,tiān huáng yù qū yù。
九龙出池中,遗下灵踪迹。jiǔ lóng chū chí zhōng,yí xià líng zōng jì。
嘉祐辛丑岁,郡侯得召伯。jiā yòu xīn chǒu suì,jùn hóu dé zhào bó。
是时夏六月,云日红翕赩。shì shí xià liù yuè,yún rì hóng xī xì。
殿北古龙堂,窗户久不辟。diàn běi gǔ lóng táng,chuāng hù jiǔ bù pì。
俄然灵蛇见,宛转真像侧。é rán líng shé jiàn,wǎn zhuǎn zhēn xiàng cè。
鳞甲锦绣文,灿烂辉五色。lín jiǎ jǐn xiù wén,càn làn huī wǔ sè。
视之颇驯扰,狎之不惊惕。shì zhī pǒ xùn rǎo,xiá zhī bù jīng tì。
邯侯率群僚,朋来拥旌戟。hán hóu lǜ qún liáo,péng lái yōng jīng jǐ。
迟留夜未午,风雨满天黑。chí liú yè wèi wǔ,fēng yǔ mǎn tiān hēi。
迅电瞥四起,狂雷随一击。xùn diàn piē sì qǐ,kuáng léi suí yī jī。
须臾风雨收,形影谁能觅。xū yú fēng yǔ shōu,xíng yǐng shuí néng mì。
斯盖龙之灵,变化固难测。sī gài lóng zhī líng,biàn huà gù nán cè。

黄希旦

地水火风,强名四大。dì shuǐ huǒ fēng,qiáng míng sì dà。
迷荡真源,种种憎爱。mí dàng zhēn yuán,zhǒng zhǒng zēng ài。
咄哉憨痴,会即便会。duō zāi hān chī,huì jí biàn huì。
云散月明,朗同沙界。yún sàn yuè míng,lǎng tóng shā jiè。
32123