古诗词

黄希旦

地水火风,强名四大。dì shuǐ huǒ fēng,qiáng míng sì dà。
迷荡真源,种种憎爱。mí dàng zhēn yuán,zhǒng zhǒng zēng ài。
咄哉憨痴,会即便会。duō zāi hān chī,huì jí biàn huì。
云散月明,朗同沙界。yún sàn yuè míng,lǎng tóng shā jiè。

黄希旦

宋邵武人,一名晞,字姬仲,自号支离子。入九龙观为道士。神宗熙宁中召至京师,典太乙宫事。病卒,年四十二。有《支离集》、《竹堂集》。 黄希旦的作品>>

猜您喜欢

性慵

黄希旦

性佣人事拙,思向远山居。xìng yōng rén shì zhuō,sī xiàng yuǎn shān jū。
欲得是非少,先宜来往疏。yù dé shì fēi shǎo,xiān yí lái wǎng shū。
善邻惟水竹,良友只琴书。shàn lín wéi shuǐ zhú,liáng yǒu zhǐ qín shū。
冷淡生涯外,逍遥一室虚。lěng dàn shēng yá wài,xiāo yáo yī shì xū。

颐真亭

黄希旦

剪去旧蒿莱,开亭养圣胎。jiǎn qù jiù hāo lái,kāi tíng yǎng shèng tāi。
闭开虚室白,隐几寸心灰。bì kāi xū shì bái,yǐn jǐ cùn xīn huī。
月上池浮露,风生竹扫苔。yuè shàng chí fú lù,fēng shēng zhú sǎo tái。
悠悠奔竞者,何处问丹台。yōu yōu bēn jìng zhě,hé chù wèn dān tái。

春日书怀和韵

黄希旦

二月又将半,闲居兴若何。èr yuè yòu jiāng bàn,xián jū xīng ruò hé。
芳菲殊未赏,泥泞阻相过。fāng fēi shū wèi shǎng,ní nìng zǔ xiāng guò。
华砌饶苔藓,柴门长薜萝。huá qì ráo tái xiǎn,chái mén zhǎng bì luó。
韶颜须自惜,随分乐天和。sháo yán xū zì xī,suí fēn lè tiān hé。

采药

黄希旦

采药山中去,扳跻不觉赊。cǎi yào shān zhōng qù,bān jī bù jué shē。
深源无俗迹,满地是灵芽。shēn yuán wú sú jì,mǎn dì shì líng yá。
岩迥阴留雪,溪澄净见沙。yán jiǒng yīn liú xuě,xī chéng jìng jiàn shā。
可怜名利客,应笑此生涯。kě lián míng lì kè,yīng xiào cǐ shēng yá。

和人秋感

黄希旦

烈士感秋兴,高吟击太阿。liè shì gǎn qiū xīng,gāo yín jī tài ā。
功名辜壮志,岁月叹流波。gōng míng gū zhuàng zhì,suì yuè tàn liú bō。
永巷蛩初响,荒阶叶渐多。yǒng xiàng qióng chū xiǎng,huāng jiē yè jiàn duō。
灵槎如可约,从此泛银河。líng chá rú kě yuē,cóng cǐ fàn yín hé。

水心亭

黄希旦

为爱方池净,危亭此构新。wèi ài fāng chí jìng,wēi tíng cǐ gòu xīn。
寒光摇玉鉴,晴色戏金鳞。hán guāng yáo yù jiàn,qíng sè xì jīn lín。
月上骊宫晓,莲开水府春。yuè shàng lí gōng xiǎo,lián kāi shuǐ fǔ chūn。
主人能息虑,四座绝风尘。zhǔ rén néng xī lǜ,sì zuò jué fēng chén。

咏竹

黄希旦

生涯何所有,满砌植琳琅。shēng yá hé suǒ yǒu,mǎn qì zhí lín láng。
瘦影碎秋月,健梢横晓霜。shòu yǐng suì qiū yuè,jiàn shāo héng xiǎo shuāng。
且从喧鸟雀,终待集鸾凰。qiě cóng xuān niǎo què,zhōng dài jí luán huáng。
吟绕都忘却,谁知此兴长。yín rào dōu wàng què,shuí zhī cǐ xīng zhǎng。

寄赠宝幢修山主

黄希旦

瑶幢真胜概,晦迹一禅翁。yáo chuáng zhēn shèng gài,huì jì yī chán wēng。
语默呈心印,纵横振祖风。yǔ mò chéng xīn yìn,zòng héng zhèn zǔ fēng。
昼闲人事外,夜静月华中。zhòu xián rén shì wài,yè jìng yuè huá zhōng。
若问春来意,松青百卉红。ruò wèn chūn lái yì,sōng qīng bǎi huì hóng。

秋日登楼

黄希旦

高阁倚斜阳,登临觉倍凉。gāo gé yǐ xié yáng,dēng lín jué bèi liáng。
残蝉空自咽,归燕为谁忙。cán chán kōng zì yàn,guī yàn wèi shuí máng。
蔽日云头猛,沿山雨脚长。bì rì yún tóu měng,yán shān yǔ jiǎo zhǎng。
竹村溪上影,仿佛似潇湘。zhú cūn xī shàng yǐng,fǎng fú shì xiāo xiāng。

怀中孚

黄希旦

暌违虽未久,南走梦魂多。kuí wéi suī wèi jiǔ,nán zǒu mèng hún duō。
客路随飘梗,年光叹掷梭。kè lù suí piāo gěng,nián guāng tàn zhì suō。
叶凋隋苑树,风走洞庭波。yè diāo suí yuàn shù,fēng zǒu dòng tíng bō。
旧约龙山会,归来赴若何。jiù yuē lóng shān huì,guī lái fù ruò hé。

晚眺

黄希旦

晚凉思远眺,策杖出松林。wǎn liáng sī yuǎn tiào,cè zhàng chū sōng lín。
车马自来往,路岐横古今。chē mǎ zì lái wǎng,lù qí héng gǔ jīn。
商飙未落叶,永巷已鸣砧。shāng biāo wèi luò yè,yǒng xiàng yǐ míng zhēn。
自笑眠云客,因时感激深。zì xiào mián yún kè,yīn shí gǎn jī shēn。

寄友人

黄希旦

性僻少知已,惟君日往还。xìng pì shǎo zhī yǐ,wéi jūn rì wǎng hái。
听琴怜寂静,赊酒笑艰难。tīng qín lián jì jìng,shē jiǔ xiào jiān nán。
俗眼从他白,吾侪且任闲。sú yǎn cóng tā bái,wú chái qiě rèn xián。
生涯人莫问,到处有云山。shēng yá rén mò wèn,dào chù yǒu yún shān。

简袭庆斋主人

黄希旦

雨过浮山好,无如袭庆斋。yǔ guò fú shān hǎo,wú rú xí qìng zhāi。
主人操大雅,楼阁俯苍崖。zhǔ rén cāo dà yǎ,lóu gé fǔ cāng yá。
槛碧摇新柳,庭黄发嫩槐。kǎn bì yáo xīn liǔ,tíng huáng fā nèn huái。
登临诗酒兴,此际与谁偕。dēng lín shī jiǔ xīng,cǐ jì yǔ shuí xié。

远游

黄希旦

自在远游去,闲门谁见过。zì zài yuǎn yóu qù,xián mén shuí jiàn guò。
援琴空转轸,对酒不成歌。yuán qín kōng zhuǎn zhěn,duì jiǔ bù chéng gē。
秋景生新桂,凉风撼败荷。qiū jǐng shēng xīn guì,liáng fēng hàn bài hé。
天涯谁是侣,岁暮莫蹉跎。tiān yá shuí shì lǚ,suì mù mò cuō tuó。

秋半

黄希旦

晚吹生丛竹,凄凉又半秋。wǎn chuī shēng cóng zhú,qī liáng yòu bàn qiū。
年华惊倏忽,人事觉淹留。nián huá jīng shū hū,rén shì jué yān liú。
林噪残蝉急,山光暮雨收。lín zào cán chán jí,shān guāng mù yǔ shōu。
登临将眺望,烟雾闭层楼。dēng lín jiāng tiào wàng,yān wù bì céng lóu。
32123