古诗词

余出留远曾先生门墙因侍留耕先生座间出示有怀楼居仓使救荒之诗僭越用韵

赵时韶

乾坤秀气孕三奇,勋叶人间有口碑。qián kūn xiù qì yùn sān qí,xūn yè rén jiān yǒu kǒu bēi。
台近棠阴遗泽在,楼辉秋萼起人思。tái jìn táng yīn yí zé zài,lóu huī qiū è qǐ rén sī。
后先玉季金昆政,多少丹山碧水诗。hòu xiān yù jì jīn kūn zhèng,duō shǎo dān shān bì shuǐ shī。
世事荡来尚胶轕,赖君一手理纷丝。shì shì dàng lái shàng jiāo gé,lài jūn yī shǒu lǐ fēn sī。

赵时韶

赵时韶,魏王廷美九世孙(《宋史·宗室世系表》二○)。曾为王伯大(留耕)客。有《孤山晚稿》,已佚。 赵时韶诗,据《诗渊》等书所录,编为一卷。 赵时韶的作品>>

猜您喜欢

山园小梅得疏影横斜水清浅暗香浮动月黄昏十四诗

赵时韶

精神淡伫霜犹薄,肤貌参差雪未温。jīng shén dàn zhù shuāng yóu báo,fū mào cān chà xuě wèi wēn。
试向南枝看春色,夜来才着两三分。shì xiàng nán zhī kàn chūn sè,yè lái cái zhe liǎng sān fēn。

山园小梅得疏影横斜水清浅暗香浮动月黄昏十四诗

赵时韶

万籁沉沉境寂寥,寻香不见过溪头。wàn lài chén chén jìng jì liáo,xún xiāng bù jiàn guò xī tóu。
小奚摸索枝头笑,谁把明珠蓦地投。xiǎo xī mō suǒ zhī tóu xiào,shuí bǎ míng zhū mò dì tóu。

山园小梅得疏影横斜水清浅暗香浮动月黄昏十四诗

赵时韶

气味风标见似人,群芳合让作先生。qì wèi fēng biāo jiàn shì rén,qún fāng hé ràng zuò xiān shēng。
尽烧龙脑三千斛,不抵花心一点清。jǐn shāo lóng nǎo sān qiān hú,bù dǐ huā xīn yī diǎn qīng。

山园小梅得疏影横斜水清浅暗香浮动月黄昏十四诗

赵时韶

小桥飘泊淡生涯,曾送清香入酒杯。xiǎo qiáo piāo pō dàn shēng yá,céng sòng qīng xiāng rù jiǔ bēi。
疏影不随流水去,夜深和月过溪来。shū yǐng bù suí liú shuǐ qù,yè shēn hé yuè guò xī lái。

山园小梅得疏影横斜水清浅暗香浮动月黄昏十四诗

赵时韶

一夜霜风吃紧吹,晓惊飞鸟蹴花枝。yī yè shuāng fēng chī jǐn chuī,xiǎo jīng fēi niǎo cù huā zhī。
谁知窗外纷纷意,正是山阴雪下时。shuí zhī chuāng wài fēn fēn yì,zhèng shì shān yīn xuě xià shí。

山园小梅得疏影横斜水清浅暗香浮动月黄昏十四诗

赵时韶

花下朦胧作桂看,细评香影一般般。huā xià méng lóng zuò guì kàn,xì píng xiāng yǐng yī bān bān。
唤醒二十年前梦,依旧身游在广寒。huàn xǐng èr shí nián qián mèng,yī jiù shēn yóu zài guǎng hán。

山园小梅得疏影横斜水清浅暗香浮动月黄昏十四诗

赵时韶

前山日落已栖鸦,老树槎牙竹半遮。qián shān rì luò yǐ qī yā,lǎo shù chá yá zhú bàn zhē。
沙岸寒雪迷晚眺,只疑金色界中花。shā àn hán xuě mí wǎn tiào,zhǐ yí jīn sè jiè zhōng huā。

山园小梅得疏影横斜水清浅暗香浮动月黄昏十四诗

赵时韶

风雨潇潇日又曛,因香认得半溪云。fēng yǔ xiāo xiāo rì yòu xūn,yīn xiāng rèn dé bàn xī yún。
平生不作朦胧事,立待明时折赠君。píng shēng bù zuò méng lóng shì,lì dài míng shí zhé zèng jūn。

问梅

赵时韶

溪南千树雪纷纷,桥北才开一两分。xī nán qiān shù xuě fēn fēn,qiáo běi cái kāi yī liǎng fēn。
汝是山林高洁者,如何到此也寒温。rǔ shì shān lín gāo jié zhě,rú hé dào cǐ yě hán wēn。

梅答

赵时韶

向背稀稠各自宜,荣枯开谢且随时。xiàng bèi xī chóu gè zì yí,róng kū kāi xiè qiě suí shí。
春风最是无凭据,到底真心不属伊。chūn fēng zuì shì wú píng jù,dào dǐ zhēn xīn bù shǔ yī。

折梅

赵时韶

行到颓墙与断桥,试和明月拗枝头。xíng dào tuí qiáng yǔ duàn qiáo,shì hé míng yuè ǎo zhī tóu。
江南多少闲儿女,带着梅花便带愁。jiāng nán duō shǎo xián ér nǚ,dài zhe méi huā biàn dài chóu。

叹梅

赵时韶

梅花千古长如许,堪叹十年人事非。méi huā qiān gǔ zhǎng rú xǔ,kān tàn shí nián rén shì fēi。
记得大平楼上醉,一枝和月插头归。jì dé dà píng lóu shàng zuì,yī zhī hé yuè chā tóu guī。

感梅

赵时韶

清清白白天然态,皎皎翘翘玉立身。qīng qīng bái bái tiān rán tài,jiǎo jiǎo qiào qiào yù lì shēn。
雪虐霜饕千万变,此花到底是全人。xuě nüè shuāng tāo qiān wàn biàn,cǐ huā dào dǐ shì quán rén。
43123