古诗词

山园小梅得疏影横斜水清浅暗香浮动月黄昏十四诗

赵时韶

风雨潇潇日又曛,因香认得半溪云。fēng yǔ xiāo xiāo rì yòu xūn,yīn xiāng rèn dé bàn xī yún。
平生不作朦胧事,立待明时折赠君。píng shēng bù zuò méng lóng shì,lì dài míng shí zhé zèng jūn。

赵时韶

赵时韶,魏王廷美九世孙(《宋史·宗室世系表》二○)。曾为王伯大(留耕)客。有《孤山晚稿》,已佚。 赵时韶诗,据《诗渊》等书所录,编为一卷。 赵时韶的作品>>

猜您喜欢

永阳道中

赵时韶

十年前此地,书剑记曾来。shí nián qián cǐ dì,shū jiàn jì céng lái。
士说红鹰爪,农夸白芋魁。shì shuō hóng yīng zhǎo,nóng kuā bái yù kuí。
溪浑鱼放子,林动雉惊媒。xī hún yú fàng zi,lín dòng zhì jīng méi。
评品全人少,山坡独有梅。píng pǐn quán rén shǎo,shān pō dú yǒu méi。

縠波

赵时韶

鲛人机轴巧,织出水晶宫。jiāo rén jī zhóu qiǎo,zhī chū shuǐ jīng gōng。
浣濯有新雨,卷舒无定风。huàn zhuó yǒu xīn yǔ,juǎn shū wú dìng fēng。
晴岚轻染绿,斜日半浇红。qíng lán qīng rǎn lǜ,xié rì bàn jiāo hóng。
渔父无端甚,轻舠截个中。yú fù wú duān shén,qīng dāo jié gè zhōng。

古杭道中

赵时韶

离家才是两三程,便觉征衣缀软尘。lí jiā cái shì liǎng sān chéng,biàn jué zhēng yī zhuì ruǎn chén。
湖海相逢迂阔好,江山不厌往来频。hú hǎi xiāng féng yū kuò hǎo,jiāng shān bù yàn wǎng lái pín。
溪鱼有孕羹偏美,村酒无灰味却真。xī yú yǒu yùn gēng piān měi,cūn jiǔ wú huī wèi què zhēn。
纡辔小儿莫相笑,柴桑终不负头巾。yū pèi xiǎo ér mò xiāng xiào,chái sāng zhōng bù fù tóu jīn。

浮山用平叔韵

赵时韶

抖擞襟尘访梵宫,入门物色补陀踪。dǒu sǒu jīn chén fǎng fàn gōng,rù mén wù sè bǔ tuó zōng。
松虽未老曾留鹤,山不在高堪卧龙。sōng suī wèi lǎo céng liú hè,shān bù zài gāo kān wò lóng。
案上楞岩寻旧跋,枕边纸被认新缝。àn shàng léng yán xún jiù bá,zhěn biān zhǐ bèi rèn xīn fèng。
客题不要纱笼壁,遮莫轻敲饭后钟。kè tí bù yào shā lóng bì,zhē mò qīng qiāo fàn hòu zhōng。

木鱼用韵

赵时韶

香积厨边想像中,俨然摇鬣出吴松。xiāng jī chú biān xiǎng xiàng zhōng,yǎn rán yáo liè chū wú sōng。
不随红蓼滩头钓,常逐阇梨饭后钟。bù suí hóng liǎo tān tóu diào,cháng zhú dū lí fàn hòu zhōng。
尘土几年成涸鲋,风波平地欲成龙。chén tǔ jǐ nián chéng hé fù,fēng bō píng dì yù chéng lóng。
若教占作维祥梦,忧国书生亦愿丰。ruò jiào zhàn zuò wéi xiáng mèng,yōu guó shū shēng yì yuàn fēng。

祈雨感应琴斋檐溜忽得双鱼

赵时韶

檐流非沼亦非池,跃出双鱼亦自奇。yán liú fēi zhǎo yì fēi chí,yuè chū shuāng yú yì zì qí。
不是悬于庭上落,便因生出釜中来。bù shì xuán yú tíng shàng luò,biàn yīn shēng chū fǔ zhōng lái。
听琴莫笑音非古,叶梦须知稔可期。tīng qín mò xiào yīn fēi gǔ,yè mèng xū zhī rěn kě qī。
谩说佩金佳谶在,陶腰似觉未消伊。mán shuō pèi jīn jiā chèn zài,táo yāo shì jué wèi xiāo yī。

贽管竹楼

赵时韶

天生贤佐福闽州,衮舄荧煌尚黑头。tiān shēng xián zuǒ fú mǐn zhōu,gǔn xì yíng huáng shàng hēi tóu。
司马公留民可活,管夷吾在世何忧。sī mǎ gōng liú mín kě huó,guǎn yí wú zài shì hé yōu。
东南人物几华屋,今古乾坤一竹楼。dōng nán rén wù jǐ huá wū,jīn gǔ qián kūn yī zhú lóu。
三万卷书三尺剑,男儿事业要伊周。sān wàn juǎn shū sān chǐ jiàn,nán ér shì yè yào yī zhōu。

贽管竹楼

赵时韶

我公自是活神明,皦日当空鬼魅惊。wǒ gōng zì shì huó shén míng,jiǎo rì dāng kōng guǐ mèi jīng。
参辈虽多萧相少,蹠徒自浊伯夷清。cān bèi suī duō xiāo xiāng shǎo,zhí tú zì zhuó bó yí qīng。
吴儿久借乾坤造,闽囝重逢父母生。wú ér jiǔ jiè qián kūn zào,mǐn jiǎn zhòng féng fù mǔ shēng。
剩说谦尊能下士,青门还念种瓜平。shèng shuō qiān zūn néng xià shì,qīng mén hái niàn zhǒng guā píng。

闲居书怀

赵时韶

檐溜垂垂箸未收,一年乐事负春游。yán liū chuí chuí zhù wèi shōu,yī nián lè shì fù chūn yóu。
新添华发羞开镜,贪看青山懒下楼。xīn tiān huá fā xiū kāi jìng,tān kàn qīng shān lǎn xià lóu。
天地至今多罔象,功名到底总蚍蜉。tiān dì zhì jīn duō wǎng xiàng,gōng míng dào dǐ zǒng pí fú。
只因知得清闲好,事大如山付醉休。zhǐ yīn zhī dé qīng xián hǎo,shì dà rú shān fù zuì xiū。

闲居感怀和屏山韵

赵时韶

还我山林且买邻,荆榛不碍自由身。hái wǒ shān lín qiě mǎi lín,jīng zhēn bù ài zì yóu shēn。
梅兄竹弟相依旧,李婢桃奴一任新。méi xiōng zhú dì xiāng yī jiù,lǐ bì táo nú yī rèn xīn。
湖海到今无剑客,江山如作老诗人。hú hǎi dào jīn wú jiàn kè,jiāng shān rú zuò lǎo shī rén。
不知尚父缘何事,白首投竿起渭滨。bù zhī shàng fù yuán hé shì,bái shǒu tóu gān qǐ wèi bīn。

余出留远曾先生门墙因侍留耕先生座间出示有怀楼居仓使救荒之诗僭越用韵

赵时韶

乾坤秀气孕三奇,勋叶人间有口碑。qián kūn xiù qì yùn sān qí,xūn yè rén jiān yǒu kǒu bēi。
台近棠阴遗泽在,楼辉秋萼起人思。tái jìn táng yīn yí zé zài,lóu huī qiū è qǐ rén sī。
后先玉季金昆政,多少丹山碧水诗。hòu xiān yù jì jīn kūn zhèng,duō shǎo dān shān bì shuǐ shī。
世事荡来尚胶轕,赖君一手理纷丝。shì shì dàng lái shàng jiāo gé,lài jūn yī shǒu lǐ fēn sī。

芭蕉

赵时韶

摇摇如扇叶,风颤午窗阴。yáo yáo rú shàn yè,fēng chàn wǔ chuāng yīn。
素不生枝节,人皆见赤心。sù bù shēng zhī jié,rén jiē jiàn chì xīn。

枯树

赵时韶

斧斤不死老苍虬,未肯甘心只么休。fǔ jīn bù sǐ lǎo cāng qiú,wèi kěn gān xīn zhǐ me xiū。
尚有阿婆三五态,背时涂抹趁风流。shàng yǒu ā pó sān wǔ tài,bèi shí tú mǒ chèn fēng liú。

吟梅

赵时韶

安得梅开向四时,骚人日日可吟诗。ān dé méi kāi xiàng sì shí,sāo rén rì rì kě yín shī。
年来万事心都懒,只有吟梅兴未衰。nián lái wàn shì xīn dōu lǎn,zhǐ yǒu yín méi xīng wèi shuāi。

落梅

赵时韶

鹿胎点点上轻裘,脑片飘飘入宝篝。lù tāi diǎn diǎn shàng qīng qiú,nǎo piàn piāo piāo rù bǎo gōu。
更向佳人妆额看,梅花到底也风流。gèng xiàng jiā rén zhuāng é kàn,méi huā dào dǐ yě fēng liú。
43123