古诗词

法曲散序/法曲散序

曹勋

飞金走玉常奔驰。fēi jīn zǒu yù cháng bēn chí。
日上还西。rì shàng hái xī。
自古待著长绳系。zì gǔ dài zhù zhǎng shéng xì。
算尘心、谩劳役堪悲。suàn chén xīn mán láo yì kān bēi。
盘古到此际。pán gǔ dào cǐ jì。
桑田变海,海复成陆高低。sāng tián biàn hǎi,hǎi fù chéng lù gāo dī。
噫嘻。yī xī。
下土是凡质容仪。xià tǔ shì fán zhì róng yí。
寿考能消,几日支持。shòu kǎo néng xiāo,jǐ rì zhī chí。
念一世。niàn yī shì。
真若朝荣暮落难期。zhēn ruò cháo róng mù luò nán qī。
幸有志、日传得神仙希夷。xìng yǒu zhì rì chuán dé shén xiān xī yí。
希夷。xī yí。
堪为千古人师。kān wèi qiān gǔ rén shī。
曹勋

曹勋

曹勋(1098—1174)字公显,一字世绩,号松隐,颍昌阳翟(今河南禹县)人。宣和五年(1123),以荫补承信郎,特命赴进士廷试,赐甲科。靖康元年(1126),与宋徽宗一起被金兵押解北上,受徽宗半臂绢书,自燕山逃归。建炎元年(1127)秋,至南京(今河南商丘)向宋高宗上御衣书,请求召募敢死之士,由海路北上营救徽宗。当权者不听,被黜。绍兴十一年(1141),宋金和议成,充报谢副使出使金国,劝金人归还徽宗灵柩。十四年、二十九年又两次使金。孝宗朝拜太尉。著有《松隐文集》、《北狩见闻录》等。他的诗比较平庸,但有几首使金诗颇值得注意。 曹勋的作品>>

猜您喜欢

松窗用杜句为韵和以棋酒为意十首

曹勋

相君有妙理,芳醪正所应。xiāng jūn yǒu miào lǐ,fāng láo zhèng suǒ yīng。
红妆艳绮席,翠幕张华灯。hóng zhuāng yàn qǐ xí,cuì mù zhāng huá dēng。

松窗用杜句为韵和以棋酒为意十首

曹勋

公富天人学,已收廊庙用。gōng fù tiān rén xué,yǐ shōu láng miào yòng。
宿有云水债,聊寄泉石供。sù yǒu yún shuǐ zhài,liáo jì quán shí gōng。

松窗用杜句为韵和以棋酒为意十首

曹勋

捣香复筛辣,兵厨泻芳酒。dǎo xiāng fù shāi là,bīng chú xiè fāng jiǔ。
天宇澄清澜,山中寄声否。tiān yǔ chéng qīng lán,shān zhōng jì shēng fǒu。

松窗用杜句为韵和以棋酒为意十首

曹勋

红尘旧老我,青秧新插为。hóng chén jiù lǎo wǒ,qīng yāng xīn chā wèi。
宁幸田畯喜,何能属车鸱。níng xìng tián jùn xǐ,hé néng shǔ chē chī。

松窗用杜句为韵和以棋酒为意十首

曹勋

诵公十妙语,便觉舒华年。sòng gōng shí miào yǔ,biàn jué shū huá nián。
意与境俱会,超凌心欲仙。yì yǔ jìng jù huì,chāo líng xīn yù xiān。

吴歌

曹勋

水满长洲月满楼,姑苏台榭锁深秋。shuǐ mǎn zhǎng zhōu yuè mǎn lóu,gū sū tái xiè suǒ shēn qiū。
君王不见春花老,响靸廊中有胜游。jūn wáng bù jiàn chūn huā lǎo,xiǎng sǎ láng zhōng yǒu shèng yóu。

山中谣

曹勋

山中之乐何由说,知者不言言者拙。shān zhōng zhī lè hé yóu shuō,zhī zhě bù yán yán zhě zhuō。
红尘飞尽散松风,独酌寒泉弄明月。hóng chén fēi jǐn sàn sōng fēng,dú zhuó hán quán nòng míng yuè。

塞下曲二首

曹勋

天声未畅威穷发,将军已过长城窟。tiān shēng wèi chàng wēi qióng fā,jiāng jūn yǐ guò zhǎng chéng kū。
红旗半卷夜归来,马蹄踏碎天山月。hóng qí bàn juǎn yè guī lái,mǎ tí tà suì tiān shān yuè。

塞下曲二首

曹勋

秋草黄云塞马肥,汉家骠骑拥旌旗。qiū cǎo huáng yún sāi mǎ féi,hàn jiā biāo qí yōng jīng qí。
可能卫霍年年出,不及燕然一片碑。kě néng wèi huò nián nián chū,bù jí yàn rán yī piàn bēi。

楚宫词三首

曹勋

忆昔君王初选时,侍儿邀宠学蛾眉。yì xī jūn wáng chū xuǎn shí,shì ér yāo chǒng xué é méi。
而今弃置同衰草,不及章台杨柳枝。ér jīn qì zhì tóng shuāi cǎo,bù jí zhāng tái yáng liǔ zhī。

楚宫词三首

曹勋

坐待鸡鸣报早朝,那知别殿困笙箫。zuò dài jī míng bào zǎo cháo,nà zhī bié diàn kùn shēng xiāo。
妾身恨不为鹦鹉,犹恃君王顾盼骄。qiè shēn hèn bù wèi yīng wǔ,yóu shì jūn wáng gù pàn jiāo。

楚宫词三首

曹勋

庭下茸茸碧草齐,不知桃李竟芳菲。tíng xià rōng rōng bì cǎo qí,bù zhī táo lǐ jìng fāng fēi。
自从侍妾承恩后,忘著迎春金缕衣。zì cóng shì qiè chéng ēn hòu,wàng zhù yíng chūn jīn lǚ yī。

汉宫词三首

曹勋

夜漏沉沉度建章,千门万户锁深房。yè lòu chén chén dù jiàn zhāng,qiān mén wàn hù suǒ shēn fáng。
入宫不识君王面,犹被傍人妒晓妆。rù gōng bù shí jūn wáng miàn,yóu bèi bàng rén dù xiǎo zhuāng。

汉宫词三首

曹勋

鳷鹊楼高百尺墙,墙高元不碍笙簧。zhī què lóu gāo bǎi chǐ qiáng,qiáng gāo yuán bù ài shēng huáng。
君王对面如天远,可笑梅娘不自量。jūn wáng duì miàn rú tiān yuǎn,kě xiào méi niáng bù zì liàng。

汉宫词三首

曹勋

费尽千金写玉容,冀承恩幸宠深宫。fèi jǐn qiān jīn xiě yù róng,jì chéng ēn xìng chǒng shēn gōng。
妾心未改君心改,不及夭桃媚晓风。qiè xīn wèi gǎi jūn xīn gǎi,bù jí yāo táo mèi xiǎo fēng。