古诗词

诗三首

孙何

贝阙琳宫紫雾深,凤凰仙乐尚愔愔。bèi quē lín gōng zǐ wù shēn,fèng huáng xiān lè shàng yīn yīn。
鼎湖往事三千载,石笋青春一万寻。dǐng hú wǎng shì sān qiān zài,shí sǔn qīng chūn yī wàn xún。
挺立不教凡草长,削成应免俗尘侵。tǐng lì bù jiào fán cǎo zhǎng,xuē chéng yīng miǎn sú chén qīn。
霓旌绛节知何处,空有莲花送好音。ní jīng jiàng jié zhī hé chù,kōng yǒu lián huā sòng hǎo yīn。

孙何

宋蔡州汝阳人,字汉公。少识音韵,善诗文,为王禹称所重,与丁谓齐名。太宗淳化三年进士第一。累迁右司谏。真宗朝历权户部判官、京东转运副使、判太常礼院、知制诰掌三班院。屡有建言,尝疏请将三司所辖还户部,渐复六部各司其职之制,又极论军政腐败,将帅无能及畏懦玩寇等。有《驳史通》及文集。 孙何的作品>>

猜您喜欢

孙何

去路馀千里,行行雪洒衣。qù lù yú qiān lǐ,xíng xíng xuě sǎ yī。
诸峰何日别,一锡犯寒归。zhū fēng hé rì bié,yī xī fàn hán guī。
夜宿谁闻磬,晨斋自采薇。yè sù shuí wén qìng,chén zhāi zì cǎi wēi。
遥知到禅宇,猿鸟共开扉。yáo zhī dào chán yǔ,yuán niǎo gòng kāi fēi。

孙何

殷红鄙桃艳,淡白笑梨花。yīn hóng bǐ táo yàn,dàn bái xiào lí huā。
落处飘微霰,繁时叠碎霞。luò chù piāo wēi xiàn,fán shí dié suì xiá。
苑宜开帝里,坛称在儒家。yuàn yí kāi dì lǐ,tán chēng zài rú jiā。
丽日明珠箔,清香袭绛纱。lì rì míng zhū bó,qīng xiāng xí jiàng shā。

正旦病中

孙何

千官簪笏俨成行,春逐銮舆出建章。qiān guān zān hù yǎn chéng xíng,chūn zhú luán yú chū jiàn zhāng。
丹凤案明分曙色,绛纱袍暖起天香。dān fèng àn míng fēn shǔ sè,jiàng shā páo nuǎn qǐ tiān xiāng。
旌旗影里陈方物,金石声中举寿觞。jīng qí yǐng lǐ chén fāng wù,jīn shí shēng zhōng jǔ shòu shāng。
可惜龙墀立班处,刘生独自卧清漳。kě xī lóng chí lì bān chù,liú shēng dú zì wò qīng zhāng。

题石桥

孙何

六月岩崖似九秋,兴公辞赋好淹留。liù yuè yán yá shì jiǔ qiū,xīng gōng cí fù hǎo yān liú。
杉松迤逦连华顶,钟磬依稀近沃洲。shān sōng yí lǐ lián huá dǐng,zhōng qìng yī xī jìn wò zhōu。
枕水古碑卿相撰,拂云新刹帝王修。zhěn shuǐ gǔ bēi qīng xiāng zhuàn,fú yún xīn shā dì wáng xiū。
高僧尽解飞金锡,谁是当年白道猷。gāo sēng jǐn jiě fēi jīn xī,shuí shì dāng nián bái dào yóu。

桐柏观

孙何

玉坛三级接秋空,此是仙家第几重。yù tán sān jí jiē qiū kōng,cǐ shì xiān jiā dì jǐ zhòng。
羽客有时来驾鹤,王人无岁不投龙。yǔ kè yǒu shí lái jià hè,wáng rén wú suì bù tóu lóng。
微吟海月生岩桂,长啸天风起涧松。wēi yín hǎi yuè shēng yán guì,zhǎng xiào tiān fēng qǐ jiàn sōng。
司马先生何处去,篆碑犹有白云封。sī mǎ xiān shēng hé chù qù,zhuàn bēi yóu yǒu bái yún fēng。

吴江

孙何

晚滩如雪起沙鸥,咫尺姑苏亦胜游。wǎn tān rú xuě qǐ shā ōu,zhǐ chǐ gū sū yì shèng yóu。
逸势泻归沧海远,冷声分作太湖秋。yì shì xiè guī cāng hǎi yuǎn,lěng shēng fēn zuò tài hú qiū。
葑田几处连僧寺,橘岸谁家对驿楼。fēng tián jǐ chù lián sēng sì,jú àn shuí jiā duì yì lóu。
鲁望不存无可语,片帆中夜渡清流。lǔ wàng bù cún wú kě yǔ,piàn fān zhōng yè dù qīng liú。

诗三首

孙何

薜荔无因挂一毫,化工镌削亦应劳。bì lì wú yīn guà yī háo,huà gōng juān xuē yì yīng láo。
圭形直指明河落,桂影遥分涨海涛。guī xíng zhí zhǐ míng hé luò,guì yǐng yáo fēn zhǎng hǎi tāo。
发地五千何足贵,去天三百未为高。fā dì wǔ qiān hé zú guì,qù tiān sān bǎi wèi wèi gāo。
轩辕辙迹今犹在,斗上丹枕著羽袍。xuān yuán zhé jì jīn yóu zài,dòu shàng dān zhěn zhù yǔ páo。

送弟侑

孙何

武昌古名地,英秀森琳琅。wǔ chāng gǔ míng dì,yīng xiù sēn lín láng。
既号诗书窟,复称云水乡。jì hào shī shū kū,fù chēng yún shuǐ xiāng。

上元雨

孙何

淡月微云外,街泥小雨馀。dàn yuè wēi yún wài,jiē ní xiǎo yǔ yú。
人如墟市散,灯似晓星疏。rén rú xū shì sàn,dēng shì xiǎo xīng shū。

诗一首

孙何

张乐鱼龙侵岸听,赋诗贾客倚船看。zhāng lè yú lóng qīn àn tīng,fù shī jiǎ kè yǐ chuán kàn。
他年得第彤庭直,拜疏终求鄂渚官。tā nián dé dì tóng tíng zhí,bài shū zhōng qiú è zhǔ guān。

咏华林书院

孙何

六阙旌门事若何,诸生常不绝弦歌。liù quē jīng mén shì ruò hé,zhū shēng cháng bù jué xián gē。
鲤庭共禀诗书训,隐巷齐登俊造科。lǐ tíng gòng bǐng shī shū xùn,yǐn xiàng qí dēng jùn zào kē。
宗族有光传孝弟,乡闾无讼化淳和。zōng zú yǒu guāng chuán xiào dì,xiāng lǘ wú sòng huà chún hé。
芝兰子弟相薰习,金石交朋互切磋。zhī lán zi dì xiāng xūn xí,jīn shí jiāo péng hù qiè cuō。
遥望楚江波迥急,却分庐阜影偏多。yáo wàng chǔ jiāng bō jiǒng jí,què fēn lú fù yǐng piān duō。
题名石鼓围松桂,讲易高堂绕芰荷。tí míng shí gǔ wéi sōng guì,jiǎng yì gāo táng rào jì hé。
采药路从洪井出,买书船自孺亭过。cǎi yào lù cóng hóng jǐng chū,mǎi shū chuán zì rú tíng guò。
我惭已在瀛洲直,不得西山隐薜萝。wǒ cán yǐ zài yíng zhōu zhí,bù dé xī shān yǐn bì luó。

诗三首其三

孙何

黄帝升天去不还,空留片石在人间。huáng dì shēng tiān qù bù hái,kōng liú piàn shí zài rén jiān。
千寻杳杳撑红日,倚云乔木羽林闲。qiān xún yǎo yǎo chēng hóng rì,yǐ yún qiáo mù yǔ lín xián。
时人不信飞升路,辙迹龙髯竟可攀。shí rén bù xìn fēi shēng lù,zhé jì lóng rán jìng kě pān。