古诗词

时习堂记言五典也载赓前韵以歌之

袁甫

切偲取义思怡如,兑习工夫忆泗洙。qiè cāi qǔ yì sī yí rú,duì xí gōng fū yì sì zhū。
泮水朋来方衮衮,三千攀附圣门徒。pàn shuǐ péng lái fāng gǔn gǔn,sān qiān pān fù shèng mén tú。

袁甫

宋庆元府鄞县人,字广微。袁燮子。少承家学,又受业于杨简。宁宗嘉定七年进士。为秘书省正字,奏称内外局势可惧,请严守帅之选,兴屯田之利。迁校书郎,又言边事之病在内不在外。历任监司及州府官,所至兴利除弊。入为中书舍人,屡奏边事当以上流为急,议和恐误事。累官至权兵部尚书、兼吏部尚书。卒谥正肃。有《蒙斋集》等。 袁甫的作品>>

猜您喜欢

赠单判官秩满言归

袁甫

达士如弦直,直乃根性天。dá shì rú xián zhí,zhí nǎi gēn xìng tiān。
平易无他事,大道本自然。píng yì wú tā shì,dà dào běn zì rán。
吁嗟机巧人,屈曲而拘挛。xū jiē jī qiǎo rén,qū qū ér jū luán。
不求心境静,但取世俗妍。bù qiú xīn jìng jìng,dàn qǔ shì sú yán。
我来官柯山,同僚单君贤。wǒ lái guān kē shān,tóng liáo dān jūn xián。
赞画得佽助,直道无盘旋。zàn huà dé cì zhù,zhí dào wú pán xuán。
廉介味已熟,恬退性所便。lián jiè wèi yǐ shú,tián tuì xìng suǒ biàn。
两载且追随,使我无大愆。liǎng zài qiě zhuī suí,shǐ wǒ wú dà qiān。
临行重惜别,赠君可忘言。lín xíng zhòng xī bié,zèng jūn kě wàng yán。
所愿松柏操,岁寒毋变迁。suǒ yuàn sōng bǎi cāo,suì hán wú biàn qiān。

寄题夏时甫晓山亭诗

袁甫

夏君人中英,讷斋天下士。xià jūn rén zhōng yīng,nè zhāi tiān xià shì。
襟期修篁友,节操孤松比。jīn qī xiū huáng yǒu,jié cāo gū sōng bǐ。
大书晓山扁,山色来棐几。dà shū xiǎo shān biǎn,shān sè lái fěi jǐ。
爱此朝气爽,未明揽衣起。ài cǐ cháo qì shuǎng,wèi míng lǎn yī qǐ。
讷斋我妇翁,颇曾窥涯涘。nè zhāi wǒ fù wēng,pǒ céng kuī yá sì。
结交折辈行,逢人说夏子。jié jiāo zhé bèi xíng,féng rén shuō xià zi。
因读晓山吟,令我慨生死。yīn dú xiǎo shān yín,lìng wǒ kǎi shēng sǐ。
人世亦何为,仕宦聊尔尔。rén shì yì hé wèi,shì huàn liáo ěr ěr。
孰知死不朽,香名垂千祀。shú zhī sǐ bù xiǔ,xiāng míng chuí qiān sì。
此人不复得,此诗谁能似。cǐ rén bù fù dé,cǐ shī shuí néng shì。
时甫盍刻石,方山可对峙。shí fǔ hé kè shí,fāng shān kě duì zhì。

分题得莫氏荷池

袁甫

我老贫无居,借宅横水北。wǒ lǎo pín wú jū,jiè zhái héng shuǐ běi。
轩窗五月凉,四面绕修竹。xuān chuāng wǔ yuè liáng,sì miàn rào xiū zhú。
方塘贮清泉,绿净荫湖目。fāng táng zhù qīng quán,lǜ jìng yīn hú mù。
初疑青钱小,稍展圆盖绿。chū yí qīng qián xiǎo,shāo zhǎn yuán gài lǜ。
红妆出菡萏,敛萼似羞缩。hóng zhuāng chū hàn dàn,liǎn è shì xiū suō。
清晨露华滋,掩苒耀容服。qīng chén lù huá zī,yǎn rǎn yào róng fú。
风来香十里,雨过珠百斛。fēng lái xiāng shí lǐ,yǔ guò zhū bǎi hú。
全家在清凉,衾枕有馀馥。quán jiā zài qīng liáng,qīn zhěn yǒu yú fù。
吾师老瞿昙,六入渐驱逐。wú shī lǎo qú tán,liù rù jiàn qū zhú。
尘嚣化五浊,热恼变三伏。chén xiāo huà wǔ zhuó,rè nǎo biàn sān fú。
食实餐其根,对案何用肉。shí shí cān qí gēn,duì àn hé yòng ròu。

螳螂捕蝉诗

袁甫

鸣蜩善择木,木美叶敷腴。míng tiáo shàn zé mù,mù měi yè fū yú。
国于美荫中,自庆无他虞。guó yú měi yīn zhōng,zì qìng wú tā yú。
螳螂伺其便,欲进复趑趄。táng láng cì qí biàn,yù jìn fù zī jū。
怒臂俄一施,捕取如囚拘。nù bì é yī shī,bǔ qǔ rú qiú jū。
委身膏利吻,性命才须臾。wěi shēn gāo lì wěn,xìng mìng cái xū yú。
均之细微物,一何强弱殊。jūn zhī xì wēi wù,yī hé qiáng ruò shū。
蜩乎汝无识,自知其过欤。tiáo hū rǔ wú shí,zì zhī qí guò yú。
物在宇宙间,谨默乃安居。wù zài yǔ zhòu jiān,jǐn mò nǎi ān jū。
今汝独聒聒,昼夜长喧呼。jīn rǔ dú guā guā,zhòu yè zhǎng xuān hū。
汝闹力不足,彼静智有馀。rǔ nào lì bù zú,bǐ jìng zhì yǒu yú。
胜负从此决,谁谓汝非辜。shèng fù cóng cǐ jué,shuí wèi rǔ fēi gū。
螳螂既得意,自谓真良图。táng láng jì dé yì,zì wèi zhēn liáng tú。
那知仅一饱,燕鹊已窥觎。nà zhī jǐn yī bǎo,yàn què yǐ kuī yú。
出尔反乎尔,胡能独全躯。chū ěr fǎn hū ěr,hú néng dú quán qū。
乃知祸与福,不系巧与愚。nǎi zhī huò yǔ fú,bù xì qiǎo yǔ yú。
哓哓固不免,默默复何如。xiāo xiāo gù bù miǎn,mò mò fù hé rú。
置之不足道,燕坐观厥初。zhì zhī bù zú dào,yàn zuò guān jué chū。

忠孝诗

袁甫

曾子立言诏后世,战陈无勇非孝也。céng zi lì yán zhào hòu shì,zhàn chén wú yǒng fēi xiào yě。
战死犹留千古名,大夫赤心为宗社。zhàn sǐ yóu liú qiān gǔ míng,dà fū chì xīn wèi zōng shè。
而况判死乃得生,父母遗体非轻舍。ér kuàng pàn sǐ nǎi dé shēng,fù mǔ yí tǐ fēi qīng shě。
忠孝从来只一原,此道于今识者寡。zhōng xiào cóng lái zhǐ yī yuán,cǐ dào yú jīn shí zhě guǎ。
慈湖老师遗墨在,光燄万丈追风雅。cí hú lǎo shī yí mò zài,guāng yàn wàn zhàng zhuī fēng yǎ。
发挥天经与地义,为怜世人多聋哑。fā huī tiān jīng yǔ dì yì,wèi lián shì rén duō lóng yǎ。
跋语流传壮矣哉,忠由孝出非外假。bá yǔ liú chuán zhuàng yǐ zāi,zhōng yóu xiào chū fēi wài jiǎ。
厥今边庭尚绎骚,其势飙欻陵诸夏。jué jīn biān tíng shàng yì sāo,qí shì biāo chuā líng zhū xià。
孤忠步步踏实地,纸上陈言付土苴。gū zhōng bù bù tà shí dì,zhǐ shàng chén yán fù tǔ jū。
报国即是报亲恩,忠孝断断非二者。bào guó jí shì bào qīn ēn,zhōng xiào duàn duàn fēi èr zhě。
两阃对峙贵通情,胸怀如水常善下。liǎng kǔn duì zhì guì tōng qíng,xiōng huái rú shuǐ cháng shàn xià。
不见天高并地阔,要令物物归化冶。bù jiàn tiān gāo bìng dì kuò,yào lìng wù wù guī huà yě。
雍容谭笑净边尘,直把兵氛都汛洒。yōng róng tán xiào jìng biān chén,zhí bǎ bīng fēn dōu xùn sǎ。
名垂竹帛增亲荣,入觐至尊醉金斝。míng chuí zhú bó zēng qīn róng,rù jìn zhì zūn zuì jīn jiǎ。
到此纯孝通神明,冥冥之中锡纯嘏。dào cǐ chún xiào tōng shén míng,míng míng zhī zhōng xī chún gǔ。
病夫山中何所能,功成请将椽笔写。bìng fū shān zhōng hé suǒ néng,gōng chéng qǐng jiāng chuán bǐ xiě。

辛亥寒食清明之交杜陵先生暂归省谒与诸生食罢游后园独坐萧然戏作长句示诸儿

袁甫

春风吹花次第芳,桃红李白蔷薇黄。chūn fēng chuī huā cì dì fāng,táo hóng lǐ bái qiáng wēi huáng。
榆钱柳絮飞欲狂,酴醾引蔓草木香。yú qián liǔ xù fēi yù kuáng,tú mí yǐn màn cǎo mù xiāng。
老人燕坐窥虞唐,目览千载游八荒。lǎo rén yàn zuò kuī yú táng,mù lǎn qiān zài yóu bā huāng。
群儿奔趋如群羊,走过东阡复西厢。qún ér bēn qū rú qún yáng,zǒu guò dōng qiān fù xī xiāng。
归来汗喘无可将,何如明窗治墨庄。guī lái hàn chuǎn wú kě jiāng,hé rú míng chuāng zhì mò zhuāng。
读诵经史声琅琅,音节闲美非笙簧。dú sòng jīng shǐ shēng láng láng,yīn jié xián měi fēi shēng huáng。
有如农夫勤理秧,秋来乃有千斯仓。yǒu rú nóng fū qín lǐ yāng,qiū lái nǎi yǒu qiān sī cāng。
先生既至心不忙,背念衮衮倾三湘。xiān shēng jì zhì xīn bù máng,bèi niàn gǔn gǔn qīng sān xiāng。
一语蹇吃涕泗滂,老大空腹徒悲伤。yī yǔ jiǎn chī tì sì pāng,lǎo dà kōng fù tú bēi shāng。
圣明天子坐未央,收拾俊杰罗文章。shèng míng tiān zi zuò wèi yāng,shōu shí jùn jié luó wén zhāng。
袖然举首充贤良,仲舒轼辙俱轩昂。xiù rán jǔ shǒu chōng xián liáng,zhòng shū shì zhé jù xuān áng。
吾家有子雏凤凰,声价一日驰帝乡。wú jiā yǒu zi chú fèng huáng,shēng jià yī rì chí dì xiāng。
随群逐队恣颉颃,终抱粪壤如蜣螂。suí qún zhú duì zì jié háng,zhōng bào fèn rǎng rú qiāng láng。

和陆伯微韵

袁甫

皇都喜见天宇晴,好风拂掠条不鸣。huáng dōu xǐ jiàn tiān yǔ qíng,hǎo fēng fú lüè tiáo bù míng。
幽人领袖二三子,适意涌金门外行。yōu rén lǐng xiù èr sān zi,shì yì yǒng jīn mén wài xíng。
云岫重重仍翼翼,举头不愧林间翮。yún xiù zhòng zhòng réng yì yì,jǔ tóu bù kuì lín jiān hé。
赏心乐事浩无涯,独念黎元生理窄。shǎng xīn lè shì hào wú yá,dú niàn lí yuán shēng lǐ zhǎi。
胸中宿昔富兵机,气压贲育走且疲。xiōng zhōng sù xī fù bīng jī,qì yā bēn yù zǒu qiě pí。
卯年会见佛狸死,天数一定端可推。mǎo nián huì jiàn fú lí sǐ,tiān shù yī dìng duān kě tuī。
九重求士忘食息,三聘躬耕在昕夕。jiǔ zhòng qiú shì wàng shí xī,sān pìn gōng gēng zài xīn xī。
愿君努力应时须,宇宙垂名长的皪。yuàn jūn nǔ lì yīng shí xū,yǔ zhòu chuí míng zhǎng de lì。

和杨秀甫韵

袁甫

天下大物山与泉,山泉为蒙义皎然。tiān xià dà wù shān yǔ quán,shān quán wèi méng yì jiǎo rán。
坐对岩岩听潺潺,以兹名斋日周旋。zuò duì yán yán tīng chán chán,yǐ zī míng zhāi rì zhōu xuán。
杨君作诗老更妍,解把山泉写天全。yáng jūn zuò shī lǎo gèng yán,jiě bǎ shān quán xiě tiān quán。
山谷松梅咏坡仙,到今笔语带芳鲜。shān gǔ sōng méi yǒng pō xiān,dào jīn bǐ yǔ dài fāng xiān。
松梅双清固堪怜,孰似山泉浩无边。sōng méi shuāng qīng gù kān lián,shú shì shān quán hào wú biān。
顾我蒙养钻弥坚,要参圣处力加鞭。gù wǒ méng yǎng zuān mí jiān,yào cān shèng chù lì jiā biān。
杨君一见出佳篇,古淡端如朱丝弦。yáng jūn yī jiàn chū jiā piān,gǔ dàn duān rú zhū sī xián。
弦中传雅奏,难共俗人言。xián zhōng chuán yǎ zòu,nán gòng sú rén yán。
我欲和君一两联,山泉入梦且高眠。wǒ yù hé jūn yī liǎng lián,shān quán rù mèng qiě gāo mián。

见牡丹呈诸友

袁甫

从来洛花天下最,姚黄魏紫尤奇异。cóng lái luò huā tiān xià zuì,yáo huáng wèi zǐ yóu qí yì。
坐令百花失颜色,唤作国香谁是对。zuò lìng bǎi huā shī yán sè,huàn zuò guó xiāng shuí shì duì。
十年之前来新安,阅尽妖娆兴欲兰。shí nián zhī qián lái xīn ān,yuè jǐn yāo ráo xīng yù lán。
晚得一枝睡露蝉,分明好似画中看。wǎn dé yī zhī shuì lù chán,fēn míng hǎo shì huà zhōng kàn。
人世匆匆驹过隙,重游正值春三月。rén shì cōng cōng jū guò xì,zhòng yóu zhèng zhí chūn sān yuè。
园丁折得数般来,旋买瓷瓶谩成列。yuán dīng zhé dé shù bān lái,xuán mǎi cí píng mán chéng liè。
殷红照日更嫣然,轻素含风玉色鲜。yīn hóng zhào rì gèng yān rán,qīng sù hán fēng yù sè xiān。
中有杨妃曾一捻,咄哉尤物累天全。zhōng yǒu yáng fēi céng yī niǎn,duō zāi yóu wù lèi tiān quán。
我今褰帷问疾苦,皇华那受妖花污。wǒ jīn qiān wéi wèn jí kǔ,huáng huá nà shòu yāo huā wū。
掷置道旁何足惜,亦如佞人吾所恶。zhì zhì dào páng hé zú xī,yì rú nìng rén wú suǒ è。
顿使心胸和且平,况闻麦陇香气腾。dùn shǐ xīn xiōng hé qiě píng,kuàng wén mài lǒng xiāng qì téng。
处处一犁春雨足,家家合掌庆丰登。chù chù yī lí chūn yǔ zú,jiā jiā hé zhǎng qìng fēng dēng。

湖月赠朱几仲

袁甫

天上月,三五盈兮三五缺。tiān shàng yuè,sān wǔ yíng xī sān wǔ quē。
湖中月,无缺无圆无生灭。hú zhōng yuè,wú quē wú yuán wú shēng miè。
天上月,虾蟆妖精敢作孽。tiān shàng yuè,xiā má yāo jīng gǎn zuò niè。
湖中月,能使痴蟆踪影没。hú zhōng yuè,néng shǐ chī má zōng yǐng méi。
岂是蟾兔不如龙,不知龙有何秘诀。qǐ shì chán tù bù rú lóng,bù zhī lóng yǒu hé mì jué。
甓社湖中看明月,湖中天上双皎洁。pì shè hú zhōng kàn míng yuè,hú zhōng tiān shàng shuāng jiǎo jié。
湛卢令我书大字,老来百事懒且拙。zhàn lú lìng wǒ shū dà zì,lǎo lái bǎi shì lǎn qiě zhuō。
惟有作字气如虹,写罢森森清彻骨。wéi yǒu zuò zì qì rú hóng,xiě bà sēn sēn qīng chè gǔ。
神龙见之应骧首,共伴寒光千古揭。shén lóng jiàn zhī yīng xiāng shǒu,gòng bàn hán guāng qiān gǔ jiē。
夜夜明月照我字,我字照湖两相埒。yè yè míng yuè zhào wǒ zì,wǒ zì zhào hú liǎng xiāng liè。
更得湛卢著佳句,便与盂城成三绝。gèng dé zhàn lú zhù jiā jù,biàn yǔ yú chéng chéng sān jué。

和毛中书劝农韵三首

袁甫

曲奏梅花促晓更,更声方断又鸣钲。qū zòu méi huā cù xiǎo gèng,gèng shēng fāng duàn yòu míng zhēng。
篮舆咿轧亲巡野,枥马喧填看勉耕。lán yú yī yà qīn xún yě,lì mǎ xuān tián kàn miǎn gēng。
酒酌田翁添醉色,泽均牧叟助欢声。jiǔ zhuó tián wēng tiān zuì sè,zé jūn mù sǒu zhù huān shēng。
天公也欲催佳句,特放晴光分外明。tiān gōng yě yù cuī jiā jù,tè fàng qíng guāng fēn wài míng。

和毛中书劝农韵三首

袁甫

历遍田畴问我农,都言杼柚久虚空。lì biàn tián chóu wèn wǒ nóng,dōu yán zhù yòu jiǔ xū kōng。
吏胥只是工椎剥,仓廪何曾识腐红。lì xū zhǐ shì gōng chuí bō,cāng lǐn hé céng shí fǔ hóng。
愿得家家歌乐岁,直须日日扇和风。yuàn dé jiā jiā gē lè suì,zhí xū rì rì shàn hé fēng。
如今拙手徒餐粟,惭见天民四者穷。rú jīn zhuō shǒu tú cān sù,cán jiàn tiān mín sì zhě qióng。

和毛中书劝农韵三首

袁甫

劳农因得步河桥,仰视前贤隔九霄。láo nóng yīn dé bù hé qiáo,yǎng shì qián xián gé jiǔ xiāo。
凡骨难仙安素履,腐儒学吏守邦条。fán gǔ nán xiān ān sù lǚ,fǔ rú xué lì shǒu bāng tiáo。
荷公美意鞭驽质,惠我名篇胜翠翘。hé gōng měi yì biān nú zhì,huì wǒ míng piān shèng cuì qiào。
痛饮春醪那可强,胸中磊块把诗浇。tòng yǐn chūn láo nà kě qiáng,xiōng zhōng lěi kuài bǎ shī jiāo。

魏鸿禧叙别二首

袁甫

世间万事尽筌蹄,尘外工夫好者希。shì jiān wàn shì jǐn quán tí,chén wài gōng fū hǎo zhě xī。
大道精通元自在,旁门浅陋谩多岐。dà dào jīng tōng yuán zì zài,páng mén qiǎn lòu mán duō qí。
六年铁冶劳经画,九转金丹默受持。liù nián tiě yě láo jīng huà,jiǔ zhuǎn jīn dān mò shòu chí。
归去小溪溪上坐,要求消息在婴儿。guī qù xiǎo xī xī shàng zuò,yào qiú xiāo xī zài yīng ér。

魏鸿禧叙别二首

袁甫

别有金丹简且真,不烦火候不劳神。bié yǒu jīn dān jiǎn qiě zhēn,bù fán huǒ hòu bù láo shén。
自知自信融融乐,无虑无营盎盎春。zì zhī zì xìn róng róng lè,wú lǜ wú yíng àng àng chūn。
天地游心元广大,风云入句更精神。tiān dì yóu xīn yuán guǎng dà,fēng yún rù jù gèng jīng shén。
我将归去偿兹愿,溪上相逢只幅巾。wǒ jiāng guī qù cháng zī yuàn,xī shàng xiāng féng zhǐ fú jīn。
109«2345678