古诗词

雪晴泛湖

胡仲参

雪后湖清浅,令人心眼开。xuě hòu hú qīng qiǎn,lìng rén xīn yǎn kāi。
林疏知寺近,冰合碍舟回。lín shū zhī sì jìn,bīng hé ài zhōu huí。
寒色欺吟鬓,斜阳入酒杯。hán sè qī yín bìn,xié yáng rù jiǔ bēi。
山行已清绝,况复是寻梅。shān xíng yǐ qīng jué,kuàng fù shì xún méi。

胡仲参

胡仲参,字希道,清源(今福建泉州)人。仲弓弟。生平不见记载,就集中诗知其早岁曾在临安就学(当为太学),应礼部试不第,后以诗游士大夫间,游踪颇广,与冯去非等有交。诗集已佚,仅《南宋六十家小集》存《竹庄小稿》一卷(亦收《两宋名贤小集》)。 胡仲参诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本为底本,新辑集外诗附于卷末。 胡仲参的作品>>

猜您喜欢

闺中词

胡仲参

听尽芭蕉雨,愁人夜不眠。tīng jǐn bā jiāo yǔ,chóu rén yè bù mián。
凭谁将此意,为妾到郎边。píng shuí jiāng cǐ yì,wèi qiè dào láng biān。

无题

胡仲参

露重湿征衣,风急翻纱帽。lù zhòng shī zhēng yī,fēng jí fān shā mào。
山下灌园人,倚锄看马过。shān xià guàn yuán rén,yǐ chú kàn mǎ guò。

陵上

胡仲参

身为功名役,因思隐者贤。shēn wèi gōng míng yì,yīn sī yǐn zhě xián。
只行山后路,羞过钓台前。zhǐ xíng shān hòu lù,xiū guò diào tái qián。

偶得

胡仲参

挑灯伴寒夜,兀坐竹炉边。tiāo dēng bàn hán yè,wù zuò zhú lú biān。
赤脚知吟苦,时将山茗煎。chì jiǎo zhī yín kǔ,shí jiāng shān míng jiān。

宫怨

胡仲参

泪粉羞临宝鉴前,淡妆争似旧婵娟。lèi fěn xiū lín bǎo jiàn qián,dàn zhuāng zhēng shì jiù chán juān。
一言曾忤君王意,闭在长门十五年。yī yán céng wǔ jūn wáng yì,bì zài zhǎng mén shí wǔ nián。

晚雨

胡仲参

勃姑鸦舅叫楼西,春色阴晴景不齐。bó gū yā jiù jiào lóu xī,chūn sè yīn qíng jǐng bù qí。
浓墨四垂收未起,明边一片夕阳低。nóng mò sì chuí shōu wèi qǐ,míng biān yī piàn xī yáng dī。

端午

胡仲参

千年流水去滔滔,此日人来吊汨罗。qiān nián liú shuǐ qù tāo tāo,cǐ rì rén lái diào mì luó。
江上画船无买处,闭门风雨读离骚。jiāng shàng huà chuán wú mǎi chù,bì mén fēng yǔ dú lí sāo。

得家书

胡仲参

手剥鳞缄细细看,北堂垂白喜平安。shǒu bō lín jiān xì xì kàn,běi táng chuí bái xǐ píng ān。
为怜客里多霜雪,寄得衣来正及寒。wèi lián kè lǐ duō shuāng xuě,jì dé yī lái zhèng jí hán。

春晚见山茶花一枝独开

胡仲参

荼蘼开尽见山茶,血色娇春带雨斜。tú mí kāi jǐn jiàn shān chá,xuè sè jiāo chūn dài yǔ xié。
莫是今年逢闰月,东风吹到背时花。mò shì jīn nián féng rùn yuè,dōng fēng chuī dào bèi shí huā。

山中口占三首

胡仲参

四野平田春水肥,前山隐隐带残晖。sì yě píng tián chūn shuǐ féi,qián shān yǐn yǐn dài cán huī。
千林晚色无人共,时有樵翁独自归。qiān lín wǎn sè wú rén gòng,shí yǒu qiáo wēng dú zì guī。

山中口占三首

胡仲参

踯躅花开野色浓,和风和雨卧丛丛。zhí zhú huā kāi yě sè nóng,hé fēng hé yǔ wò cóng cóng。
城中只买零枝看,那似山头满树红。chéng zhōng zhǐ mǎi líng zhī kàn,nà shì shān tóu mǎn shù hóng。

山中口占三首

胡仲参

饭罢呼僮旋煮茶,棋枰诗卷小生涯。fàn bà hū tóng xuán zhǔ chá,qí píng shī juǎn xiǎo shēng yá。
从今厌踏红尘路,多在山间少在家。cóng jīn yàn tà hóng chén lù,duō zài shān jiān shǎo zài jiā。

听雨

胡仲参

听尽灯前细雨声,声声总是别离情。tīng jǐn dēng qián xì yǔ shēng,shēng shēng zǒng shì bié lí qíng。
何时断得闲烦恼,一任芭蕉滴到明。hé shí duàn dé xián fán nǎo,yī rèn bā jiāo dī dào míng。

枕上得句寄潜君升

胡仲参

无奈篷窗雪打声,梦魂才稳又还惊。wú nài péng chuāng xuě dǎ shēng,mèng hún cái wěn yòu hái jīng。
枕衾如许犹嫌冷,多少阎闾睡不成。zhěn qīn rú xǔ yóu xián lěng,duō shǎo yán lǘ shuì bù chéng。

游白石山观音寺

胡仲参

绿阴深处石桥横,才入山门意便清。lǜ yīn shēn chù shí qiáo héng,cái rù shān mén yì biàn qīng。
林下一僧无个事,时来倚树听泉声。lín xià yī sēng wú gè shì,shí lái yǐ shù tīng quán shēng。
541234