古诗词

雪晴泛湖

胡仲参

雪后湖清浅,令人心眼开。xuě hòu hú qīng qiǎn,lìng rén xīn yǎn kāi。
林疏知寺近,冰合碍舟回。lín shū zhī sì jìn,bīng hé ài zhōu huí。
寒色欺吟鬓,斜阳入酒杯。hán sè qī yín bìn,xié yáng rù jiǔ bēi。
山行已清绝,况复是寻梅。shān xíng yǐ qīng jué,kuàng fù shì xún méi。

胡仲参

胡仲参,字希道,清源(今福建泉州)人。仲弓弟。生平不见记载,就集中诗知其早岁曾在临安就学(当为太学),应礼部试不第,后以诗游士大夫间,游踪颇广,与冯去非等有交。诗集已佚,仅《南宋六十家小集》存《竹庄小稿》一卷(亦收《两宋名贤小集》)。 胡仲参诗,以汲古阁影宋抄《南宋六十家小集》本为底本,新辑集外诗附于卷末。 胡仲参的作品>>

猜您喜欢

雨中

胡仲参

愁坐黄昏掩客扉,风翻霜叶满庭飞。chóu zuò huáng hūn yǎn kè fēi,fēng fān shuāng yè mǎn tíng fēi。
孤灯挑到寒更尽,犹有行人带雨归。gū dēng tiāo dào hán gèng jǐn,yóu yǒu xíng rén dài yǔ guī。

喜郭希范自上庠归

胡仲参

马蹄明日是君家,千里归来傍节华。mǎ tí míng rì shì jūn jiā,qiān lǐ guī lái bàng jié huá。
几夜深闺寒寂寂,有人和泪卜灯花。jǐ yè shēn guī hán jì jì,yǒu rén hé lèi bo dēng huā。

清明

胡仲参

杯酒浓浇垄上春,东风吹起纸灰尘。bēi jiǔ nóng jiāo lǒng shàng chūn,dōng fēng chuī qǐ zhǐ huī chén。
可堪肠断中原路,草掩荒丘不见人。kě kān cháng duàn zhōng yuán lù,cǎo yǎn huāng qiū bù jiàn rén。

采桑女

胡仲参

叶满筐箱花满簪,低头微笑出桑阴。yè mǎn kuāng xiāng huā mǎn zān,dī tóu wēi xiào chū sāng yīn。
后来若有秋胡子,说与黄金必动心。hòu lái ruò yǒu qiū hú zi,shuō yǔ huáng jīn bì dòng xīn。

过界首

胡仲参

几重岭隔几重湾,路入蒙蒙烟雨间。jǐ zhòng lǐng gé jǐ zhòng wān,lù rù méng méng yān yǔ jiān。
独立溪桥重回首,前头已是剑州山。dú lì xī qiáo zhòng huí shǒu,qián tóu yǐ shì jiàn zhōu shān。

丑妇吟

胡仲参

君不见汉殿丹青未漫灭,马上琵琶向谁说。jūn bù jiàn hàn diàn dān qīng wèi màn miè,mǎ shàng pí pá xiàng shuí shuō。
又不见华清舞破霓裳衣,凌波竟堕嵬山血。yòu bù jiàn huá qīng wǔ pò ní shang yī,líng bō jìng duò wéi shān xuè。
从来艳色多累身,妾貌虽丑心自悦。cóng lái yàn sè duō lèi shēn,qiè mào suī chǒu xīn zì yuè。
幽闺到老无人知,白发如丝镜如铁。yōu guī dào lǎo wú rén zhī,bái fā rú sī jìng rú tiě。

月夜听琴效渔父辞

胡仲参

风入古松成节奏,泉奔幽磴响琮琤,琴中弹意不弹声。fēng rù gǔ sōng chéng jié zòu,quán bēn yōu dèng xiǎng cóng chēng,qín zhōng dàn yì bù dàn shēng。
猛拂朱弦灯焰落,细敲玉版梦魂清,啼乌枝上月三更。měng fú zhū xián dēng yàn luò,xì qiāo yù bǎn mèng hún qīng,tí wū zhī shàng yuè sān gèng。

寄懒

胡仲参

天寒日短道路长,白云飞处知吾乡。tiān hán rì duǎn dào lù zhǎng,bái yún fēi chù zhī wú xiāng。
大江之东渭之北,念我故人何可忘。dà jiāng zhī dōng wèi zhī běi,niàn wǒ gù rén hé kě wàng。
别来杨柳春依依,只今开到梅花香。bié lái yáng liǔ chūn yī yī,zhǐ jīn kāi dào méi huā xiāng。
扁舟漫浪归未得,京尘海里安行藏。biǎn zhōu màn làng guī wèi dé,jīng chén hǎi lǐ ān xíng cáng。
身名未立仰天笑,床头夜夜鸣干将。shēn míng wèi lì yǎng tiān xiào,chuáng tóu yè yè míng gàn jiāng。
羡师物外无宠辱,庭前柏树常苍苍。xiàn shī wù wài wú chǒng rǔ,tíng qián bǎi shù cháng cāng cāng。
吁嗟无羽飞不到,二千里外空相望。xū jiē wú yǔ fēi bù dào,èr qiān lǐ wài kōng xiāng wàng。
五云前坠满室光,报师之意无以将。wǔ yún qián zhuì mǎn shì guāng,bào shī zhī yì wú yǐ jiāng。
篇诗浓墨才淋浪,一声雁过天南翔。piān shī nóng mò cái lín làng,yī shēng yàn guò tiān nán xiáng。

重阳

胡仲参

漫浪江湖已十霜,一秋强半又重阳。màn làng jiāng hú yǐ shí shuāng,yī qiū qiáng bàn yòu zhòng yáng。
可怜白日浑闲度,偶对黄花觉自伤。kě lián bái rì hún xián dù,ǒu duì huáng huā jué zì shāng。
客舍题诗书感遇,市楼沽酒慰凄凉。kè shě tí shī shū gǎn yù,shì lóu gū jiǔ wèi qī liáng。
登高不为酬心赏,直欲凭栏望故乡。dēng gāo bù wèi chóu xīn shǎng,zhí yù píng lán wàng gù xiāng。
541234