古诗词

过白沙竹枝歌六首

杨万里

田亩浑无寸尺强,真成水国更山乡。tián mǔ hún wú cùn chǐ qiáng,zhēn chéng shuǐ guó gèng shān xiāng。
夹江黄去堤堤粟,一望青来谷谷桑。jiā jiāng huáng qù dī dī sù,yī wàng qīng lái gǔ gǔ sāng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

雨后晓登碧落堂

杨万里

清晨上碧落,亲手启后户。qīng chén shàng bì luò,qīn shǒu qǐ hòu hù。
斜东见西山,粹碧无纤雾。xié dōng jiàn xī shān,cuì bì wú xiān wù。
须臾半崦间,冉冉动微絮。xū yú bàn yān jiān,rǎn rǎn dòng wēi xù。
吹作千峰云,立变万姿度。chuī zuò qiān fēng yún,lì biàn wàn zī dù。
正北寻米山,遥隔一片雨。zhèng běi xún mǐ shān,yáo gé yī piàn yǔ。
亭亭如仙子,晓起浣月露。tíng tíng rú xiān zi,xiǎo qǐ huàn yuè lù。
天衣异人世,一色制轻素。tiān yī yì rén shì,yī sè zhì qīng sù。
两山谁不奇,裴回未能去。liǎng shān shuí bù qí,péi huí wèi néng qù。

新秋晚酌

杨万里

胡床东乡坐,秋风忽凄其。hú chuáng dōng xiāng zuò,qiū fēng hū qī qí。
老夫衰病骨,急令闭东扉。lǎo fū shuāi bìng gǔ,jí lìng bì dōng fēi。
西扉亦半掩,压风作东吹。xī fēi yì bàn yǎn,yā fēng zuò dōng chuī。
何必风及我,风入凉自驰。hé bì fēng jí wǒ,fēng rù liáng zì chí。
晚蝉见谁说,我饮渠便知。wǎn chán jiàn shuí shuō,wǒ yǐn qú biàn zhī。
飞从何方来,径集庭树枝。fēi cóng hé fāng lái,jìng jí tíng shù zhī。
三叹复九咏,话尽新秋悲。sān tàn fù jiǔ yǒng,huà jǐn xīn qiū bēi。
我老悲已忘,汝语复为谁。wǒ lǎo bēi yǐ wàng,rǔ yǔ fù wèi shuí。
老乌啼一声,不知蝉所之。lǎo wū tí yī shēng,bù zhī chán suǒ zhī。

碧落堂晓望荷山

杨万里

荷山非不高,城里自不见。hé shān fēi bù gāo,chéng lǐ zì bù jiàn。
一登碧落堂,山色正对面。yī dēng bì luò táng,shān sè zhèng duì miàn。
如人卧平地,跃起立天半。rú rén wò píng dì,yuè qǐ lì tiān bàn。
指挥出伏兵,万骑横隔岸。zhǐ huī chū fú bīng,wàn qí héng gé àn。
后乘来未已,前驱瞻已远。hòu chéng lái wèi yǐ,qián qū zhān yǐ yuǎn。
晨光到岩壑,人物俱茜绚。chén guāng dào yán hè,rén wù jù qiàn xuàn。
绿屏纷开阖,翠旗闪舒卷。lǜ píng fēn kāi hé,cuì qí shǎn shū juǎn。
安得垂天虹,桥虚度云巘。ān dé chuí tiān hóng,qiáo xū dù yún yǎn。
老铃偶报事,郡庭集宾赞。lǎo líng ǒu bào shì,jùn tíng jí bīn zàn。
匆匆换山巾,默默下林坂。cōng cōng huàn shān jīn,mò mò xià lín bǎn。

午憩筠庵

杨万里

筠庵偶坐处,适当树阙间。yún ān ǒu zuò chù,shì dāng shù quē jiān。
远山不见我,而我见远山。yuǎn shān bù jiàn wǒ,ér wǒ jiàn yuǎn shān。
清风隔江来,宛转入松关。qīng fēng gé jiāng lái,wǎn zhuǎn rù sōng guān。
翠蕉自摇扇,白羽得暂闲。cuì jiāo zì yáo shàn,bái yǔ dé zàn xián。
可怜三竹床,睡遍复循环。kě lián sān zhú chuáng,shuì biàn fù xún huán。
秋暑自秋暑,山寒自山寒。qiū shǔ zì qiū shǔ,shān hán zì shān hán。
小吟聊适意,美恶不必删。xiǎo yín liáo shì yì,měi è bù bì shān。

题无讼堂屏上袁安卧雪图

杨万里

云窗避三伏,竹床横一丈。yún chuāng bì sān fú,zhú chuáng héng yī zhàng。
退食急袒跣,病身聊偃仰。tuì shí jí tǎn xiǎn,bìng shēn liáo yǎn yǎng。
有梦元无梦,似想亦非想。yǒu mèng yuán wú mèng,shì xiǎng yì fēi xiǎng。
满堂变冥晦,寒阴起森爽。mǎn táng biàn míng huì,hán yīn qǐ sēn shuǎng。
门外日如焚,屏间雪如掌。mén wài rì rú fén,píng jiān xuě rú zhǎng。
萧然耸毛发,皎若照襟幌。xiāo rán sǒng máo fā,jiǎo ruò zhào jīn huǎng。
拔地排瑶松,倚天立银嶂。bá dì pái yáo sōng,yǐ tiān lì yín zhàng。
遥见幽人庐,茅栋压欲响。yáo jiàn yōu rén lú,máo dòng yā yù xiǎng。
有客叩柴门,高轩隘村巷。yǒu kè kòu chái mén,gāo xuān ài cūn xiàng。
剥啄久不闻,徙倚觉深怅。bō zhuó jiǔ bù wén,xǐ yǐ jué shēn chàng。
幽人寐政熟,何知有令长。yōu rén mèi zhèng shú,hé zhī yǒu lìng zhǎng。
谁作卧雪图,我得洗炎瘴。shuí zuò wò xuě tú,wǒ dé xǐ yán zhàng。

七月十日大雨晓霁登碧落堂

杨万里

青天送归云,整如劳还师。qīng tiān sòng guī yún,zhěng rú láo hái shī。
颜行有喜色,厮役争奔随。yán xíng yǒu xǐ sè,sī yì zhēng bēn suí。
晨曦映疏雨,宝灯贯银丝。chén xī yìng shū yǔ,bǎo dēng guàn yín sī。
落面何曾湿,洒空不胜微。luò miàn hé céng shī,sǎ kōng bù shèng wēi。
老夫锐登山,半岭惊欲归。lǎo fū ruì dēng shān,bàn lǐng jīng yù guī。
仰视得奇观,徙倚为久之。yǎng shì dé qí guān,xǐ yǐ wèi jiǔ zhī。
谁言李成巧,此画天下稀。shuí yán lǐ chéng qiǎo,cǐ huà tiān xià xī。
却登碧落堂,四面天风吹。què dēng bì luò táng,sì miàn tiān fēng chuī。
葛制忍秋寒,前夕酷暑时。gé zhì rěn qiū hán,qián xī kù shǔ shí。

微雨玉井亭观荷

杨万里

猛雨打万荷,怒声战秋鼙。měng yǔ dǎ wàn hé,nù shēng zhàn qiū pí。
水银忽成泓,一写无复遗。shuǐ yín hū chéng hóng,yī xiě wú fù yí。
不如微雨来,翠盘万珠玑。bù rú wēi yǔ lái,cuì pán wàn zhū jī。
荷翻珠不落,细响密更稀。hé fān zhū bù luò,xì xiǎng mì gèng xī。
清如雪触窗,三更梦闻时。qīng rú xuě chù chuāng,sān gèng mèng wén shí。
语君君不信,对境当自知。yǔ jūn jūn bù xìn,duì jìng dāng zì zhī。

观书

杨万里

书册不可逢,逢得放不得。shū cè bù kě féng,féng dé fàng bù dé。
看得眼昏花,放了还太息。kàn dé yǎn hūn huā,fàng le hái tài xī。
掩卷味方深,岂问忘与忆。yǎn juǎn wèi fāng shēn,qǐ wèn wàng yǔ yì。
是身何曾动,忽然超八极。shì shēn hé céng dòng,hū rán chāo bā jí。
只言半窗间,不是华胥国。zhǐ yán bàn chuāng jiān,bù shì huá xū guó。

中元日晓登碧落堂望南北山二首

杨万里

节里少公事,底忙起侵晨。jié lǐ shǎo gōng shì,dǐ máng qǐ qīn chén。
望秋怯残暑,及此东未暾。wàng qiū qiè cán shǔ,jí cǐ dōng wèi tūn。
登山俯平野,万壑皆白云。dēng shān fǔ píng yě,wàn hè jiē bái yún。
身在白云上,不知云绕身。shēn zài bái yún shàng,bù zhī yún rào shēn。

中元日晓登碧落堂望南北山二首

杨万里

米山不知重,近见三两叠。mǐ shān bù zhī zhòng,jìn jiàn sān liǎng dié。
远者淡不真,眇与天相接。yuǎn zhě dàn bù zhēn,miǎo yǔ tiān xiāng jiē。
晨光染红云,正向山外贴。chén guāng rǎn hóng yún,zhèng xiàng shān wài tiē。
映出青万层,还与云俱灭。yìng chū qīng wàn céng,hái yǔ yún jù miè。

羲娥谣

杨万里

羲和梦破欲启行,紫金毕逋啼一声。xī hé mèng pò yù qǐ xíng,zǐ jīn bì bū tí yī shēng。
声从天上落人世,千村万落鸡争鸣。shēng cóng tiān shàng luò rén shì,qiān cūn wàn luò jī zhēng míng。
素娥西征未归去,簸弄银盘浣风露。sù é xī zhēng wèi guī qù,bǒ nòng yín pán huàn fēng lù。
一丸玉弹东飞来,打落桂林雪毛兔。yī wán yù dàn dōng fēi lái,dǎ luò guì lín xuě máo tù。
谁将红锦幕半天,赤光绛气贯山川。shuí jiāng hóng jǐn mù bàn tiān,chì guāng jiàng qì guàn shān chuān。
须臾却驾丹砂毂,推上寒空辗苍玉。xū yú què jià dān shā gǔ,tuī shàng hán kōng niǎn cāng yù。
诗翁已行十里强,羲和早起道无双。shī wēng yǐ xíng shí lǐ qiáng,xī hé zǎo qǐ dào wú shuāng。

道傍小松

杨万里

小松如小儿,能坐未能立。xiǎo sōng rú xiǎo ér,néng zuò wèi néng lì。
乱发覆地皮,劲气排雪汁。luàn fā fù dì pí,jìn qì pái xuě zhī。
谁将救暍手,种此青戢戢。shuí jiāng jiù yē shǒu,zhǒng cǐ qīng jí jí。
秋阳暴行人,清荫何时及。qiū yáng bào xíng rén,qīng yīn hé shí jí。

行役有叹

杨万里

去年丐西归,谓可休馀生。qù nián gài xī guī,wèi kě xiū yú shēng。
今年复东下,驾言入神京。jīn nián fù dōng xià,jià yán rù shén jīng。
卧治方小安,趋召岂不荣。wò zhì fāng xiǎo ān,qū zhào qǐ bù róng。
何如还家乐,醉吟听溪声。hé rú hái jiā lè,zuì yín tīng xī shēng。

行役有叹

杨万里

百年几暄凉,再岁三征行。bǎi nián jǐ xuān liáng,zài suì sān zhēng xíng。
却羡路旁叟,白首不到城。què xiàn lù páng sǒu,bái shǒu bù dào chéng。
人生如风花,去来能与争。rén shēng rú fēng huā,qù lái néng yǔ zhēng。
且随风吹起,会当风自停。qiě suí fēng chuī qǐ,huì dāng fēng zì tíng。

尝诸店酒醉吟二首

杨万里

饮酒定不醉,尝酒方有味。yǐn jiǔ dìng bù zuì,cháng jiǔ fāng yǒu wèi。
清浊与醇醨,杂酌注愁肺。qīng zhuó yǔ chún lí,zá zhuó zhù chóu fèi。
偶尔遇真趣,颓然得佳寐。ǒu ěr yù zhēn qù,tuí rán dé jiā mèi。
醒人作醉语,语好终不是。xǐng rén zuò zuì yǔ,yǔ hǎo zhōng bù shì。