古诗词

过白沙竹枝歌六首

杨万里

田亩浑无寸尺强,真成水国更山乡。tián mǔ hún wú cùn chǐ qiáng,zhēn chéng shuǐ guó gèng shān xiāng。
夹江黄去堤堤粟,一望青来谷谷桑。jiā jiāng huáng qù dī dī sù,yī wàng qīng lái gǔ gǔ sāng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

记张定叟煮笋经

杨万里

江西猫笋未出尖,雪中土膏养新甜。jiāng xī māo sǔn wèi chū jiān,xuě zhōng tǔ gāo yǎng xīn tián。
先生别得煮箦法,丁宁勿用醯与盐。xiān shēng bié dé zhǔ zé fǎ,dīng níng wù yòng xī yǔ yán。
岩下清泉须旋汲,熬出霜根生蜜汁。yán xià qīng quán xū xuán jí,áo chū shuāng gēn shēng mì zhī。
寒芽嚼作冰片声,馀沥仍和月光吸。hán yá jué zuò bīng piàn shēng,yú lì réng hé yuè guāng xī。
菘羔楮鸡浪得名,不如来参玉板僧。sōng gāo chǔ jī làng dé míng,bù rú lái cān yù bǎn sēng。
醉里何须酒解酲,此羹一碗爽然醒。zuì lǐ hé xū jiǔ jiě chéng,cǐ gēng yī wǎn shuǎng rán xǐng。
大都煮菜皆如此,淡处当知有真味。dà dōu zhǔ cài jiē rú cǐ,dàn chù dāng zhī yǒu zhēn wèi。
先生此法未要传,为公作经藏名山。xiān shēng cǐ fǎ wèi yào chuán,wèi gōng zuò jīng cáng míng shān。

和丘宗卿赠长句之韵

杨万里

君入修门才一见,我出修门风刮面。jūn rù xiū mén cái yī jiàn,wǒ chū xiū mén fēng guā miàn。
归来急问有新诗,句句举似君不疑。guī lái jí wèn yǒu xīn shī,jù jù jǔ shì jūn bù yí。
殿门握手冠缨绝,炯如云破瞻秋月。diàn mén wò shǒu guān yīng jué,jiǒng rú yún pò zhān qiū yuè。
老怀勃郁久不开,为君倾豁情既竭。lǎo huái bó yù jiǔ bù kāi,wèi jūn qīng huō qíng jì jié。
君诗元自过黄初,古雅可敬丽可娱。jūn shī yuán zì guò huáng chū,gǔ yǎ kě jìng lì kě yú。
诗坛端是一敌国,乃不自惜下取予。shī tán duān shì yī dí guó,nǎi bù zì xī xià qǔ yǔ。
向来交游半生死,悼往喜今同彼此。xiàng lái jiāo yóu bàn shēng sǐ,dào wǎng xǐ jīn tóng bǐ cǐ。
老夫懒性不便书,毛颖为君浴清泚。lǎo fū lǎn xìng bù biàn shū,máo yǐng wèi jūn yù qīng cǐ。
圣贤何时同一中,纵谈社燕与秋鸿。shèng xián hé shí tóng yī zhōng,zòng tán shè yàn yǔ qiū hóng。
芒鞋藤杖寻春风,天竺灵隐九里松。máng xié téng zhàng xún chūn fēng,tiān zhú líng yǐn jiǔ lǐ sōng。
古来乐事天悭与,怪珍未必逢良贾。gǔ lái lè shì tiān qiān yǔ,guài zhēn wèi bì féng liáng jiǎ。
即今又欲驾官船,淮水中流送归虏。jí jīn yòu yù jià guān chuán,huái shuǐ zhōng liú sòng guī lǔ。
金山独上妙高台,再与海若相诙谐。jīn shān dú shàng miào gāo tái,zài yǔ hǎi ruò xiāng huī xié。
归时藉手无一字,教君笑杀老诚斋。guī shí jí shǒu wú yī zì,jiào jūn xiào shā lǎo chéng zhāi。

大儿长孺赴零陵簿示以杂言

杨万里

好官易得忙不得,好人难做须着力。hǎo guān yì dé máng bù dé,hǎo rén nán zuò xū zhe lì。
汝要作好官,令公书考不可钻。rǔ yào zuò hǎo guān,lìng gōng shū kǎo bù kě zuān。
借令巧钻得,遗臭千载心为寒。jiè lìng qiǎo zuān dé,yí chòu qiān zài xīn wèi hán。
汝要作好人,东家也是横目民。rǔ yào zuò hǎo rén,dōng jiā yě shì héng mù mín。
选官无选处,却与天地长青春。xuǎn guān wú xuǎn chù,què yǔ tiān dì zhǎng qīng chūn。
老夫今年六十四,大儿壮岁初筮仕。lǎo fū jīn nián liù shí sì,dà ér zhuàng suì chū shì shì。
先人门户冷如冰,岂不愿汝取高位。xiān rén mén hù lěng rú bīng,qǐ bù yuàn rǔ qǔ gāo wèi。
高位莫爱渠,爱了高位失丈夫。gāo wèi mò ài qú,ài le gāo wèi shī zhàng fū。
老夫老则老,官职不要讨。lǎo fū lǎo zé lǎo,guān zhí bù yào tǎo。
白头官里捉出来,生愁无面见草莱。bái tóu guān lǐ zhuō chū lái,shēng chóu wú miàn jiàn cǎo lái。
老夫不足学,圣贤有前作。lǎo fū bù zú xué,shèng xián yǒu qián zuò。
譬如著棋著到国手时,国手头上犹更尽有著。pì rú zhù qí zhù dào guó shǒu shí,guó shǒu tóu shàng yóu gèng jǐn yǒu zhù。

再并赋瑞香水仙兰三花

杨万里

水仙头重力纤弱,碧柳腰支黄玉萼。shuǐ xiān tóu zhòng lì xiān ruò,bì liǔ yāo zhī huáng yù è。
娉娉袅袅谁为扶,瑞香在旁扶著渠。pīng pīng niǎo niǎo shuí wèi fú,ruì xiāng zài páng fú zhù qú。
春兰初芽嫩仍短,娇如稚子无人管。chūn lán chū yá nèn réng duǎn,jiāo rú zhì zi wú rén guǎn。
瑞香绿荫浓如云,风日不到况路尘。ruì xiāng lǜ yīn nóng rú yún,fēng rì bù dào kuàng lù chén。
生时各在一山许,畦丁作媒得相聚。shēng shí gè zài yī shān xǔ,qí dīng zuò méi dé xiāng jù。
三花异种复异妆,三花同韵更同香。sān huā yì zhǒng fù yì zhuāng,sān huā tóng yùn gèng tóng xiāng。
诗人喜渠伴幽独,不道被渠教断肠。shī rén xǐ qú bàn yōu dú,bù dào bèi qú jiào duàn cháng。

谢王恭父赠梁杲墨

杨万里

君不见蜀人文字天下工,前有相如后扬雄。jūn bù jiàn shǔ rén wén zì tiān xià gōng,qián yǒu xiāng rú hòu yáng xióng。
君不见蜀人乌丸天下妙,前有蒲韶后梁杲。jūn bù jiàn shǔ rén wū wán tiān xià miào,qián yǒu pú sháo hòu liáng gǎo。
初得梁墨黐摹糊,老夫道渠不及蒲。chū dé liáng mò chī mó hú,lǎo fū dào qú bù jí pú。
蓬山藏室王校书,笑我未识真玄菟。péng shān cáng shì wáng xiào shū,xiào wǒ wèi shí zhēn xuán tú。
两圭水苍笏,双团点漆璧。liǎng guī shuǐ cāng hù,shuāng tuán diǎn qī bì。
一并赠老夫,此意已金石。yī bìng zèng lǎo fū,cǐ yì yǐ jīn shí。
洮州绿玉试松花,星潭黑云走风沙。táo zhōu lǜ yù shì sōng huā,xīng tán hēi yún zǒu fēng shā。
龙蛇起陆鹰入骨,却愁雷电夺神物。lóng shé qǐ lù yīng rù gǔ,què chóu léi diàn duó shén wù。

蜂儿

杨万里

蜜蜂不食人间仓,玉露为酒花为粮。mì fēng bù shí rén jiān cāng,yù lù wèi jiǔ huā wèi liáng。
作蜜不忙采花忙,蜜成犹带百花香。zuò mì bù máng cǎi huā máng,mì chéng yóu dài bǎi huā xiāng。
蜜成万蜂不敢尝,要输蜜国供蜂王。mì chéng wàn fēng bù gǎn cháng,yào shū mì guó gōng fēng wáng。
蜂王未及享,人已割蜜房。fēng wáng wèi jí xiǎng,rén yǐ gē mì fáng。
老蜜已成蜡,嫩蜜方成蜜。lǎo mì yǐ chéng là,nèn mì fāng chéng mì。
蜜房蜡片割无馀,老饕更来搜我室。mì fáng là piàn gē wú yú,lǎo tāo gèng lái sōu wǒ shì。
老蜂无味只有滓,幼蜂初化未成儿。lǎo fēng wú wèi zhǐ yǒu zǐ,yòu fēng chū huà wèi chéng ér。
老饕火攻不知止,既毁我室取我子。lǎo tāo huǒ gōng bù zhī zhǐ,jì huǐ wǒ shì qǔ wǒ zi。

泊舟临平二首

杨万里

前窗向市下却帘,后窗临水开却门。qián chuāng xiàng shì xià què lián,hòu chuāng lín shuǐ kāi què mén。
岸头杨柳报春动,溪底云天随浪翻。àn tóu yáng liǔ bào chūn dòng,xī dǐ yún tiān suí làng fān。
隔溪数间黄草屋,绕屋千竿翠琼竹。gé xī shù jiān huáng cǎo wū,rào wū qiān gān cuì qióng zhú。
三老鸣钲舣柂楼,今宵又向临平宿。sān lǎo míng zhēng yǐ yí lóu,jīn xiāo yòu xiàng lín píng sù。

泊舟临平二首

杨万里

拂溪十点五点雨,縠纹织出团花缕。fú xī shí diǎn wǔ diǎn yǔ,hú wén zhī chū tuán huā lǚ。
花头细大虽不匀,一花销时一花吐。huā tóu xì dà suī bù yún,yī huā xiāo shí yī huā tǔ。
北风卷云如卷帘,忽然收尽玉廉纤。běi fēng juǎn yún rú juǎn lián,hū rán shōu jǐn yù lián xiān。
天光却在水光下,天水镕作镜一奁。tiān guāng què zài shuǐ guāng xià,tiān shuǐ róng zuò jìng yī lián。
好山隔市望不见,只有清溪照人面。hǎo shān gé shì wàng bù jiàn,zhǐ yǒu qīng xī zhào rén miàn。

临平解舟

杨万里

竹篱短短门小小,少年独立春风晓。zhú lí duǎn duǎn mén xiǎo xiǎo,shǎo nián dú lì chūn fēng xiǎo。
柳芽缩爪尚怯寒,金粟斑斑满枝了。liǔ yá suō zhǎo shàng qiè hán,jīn sù bān bān mǎn zhī le。
过船桥下桥绝高,波清深见一截篙。guò chuán qiáo xià qiáo jué gāo,bō qīng shēn jiàn yī jié gāo。
市人夹水争出看,无数渔舟避东岸。shì rén jiā shuǐ zhēng chū kàn,wú shù yú zhōu bì dōng àn。

赋金盘露椒花雨

杨万里

金盘夜贮云表露,椒花晓滴山间雨。jīn pán yè zhù yún biǎo lù,jiāo huā xiǎo dī shān jiān yǔ。
一涓不用鸭绿波,双清酿出鹅黄乳。yī juān bù yòng yā lǜ bō,shuāng qīng niàng chū é huáng rǔ。
老妻知我憎官壶,还家小槽压真珠。lǎo qī zhī wǒ zēng guān hú,hái jiā xiǎo cáo yā zhēn zhū。
江西担取来西湖,遣我醉倒不要扶。jiāng xī dān qǔ lái xī hú,qiǎn wǒ zuì dào bù yào fú。
更携数尊往淮上,要夸亲旧尝家酿。gèng xié shù zūn wǎng huái shàng,yào kuā qīn jiù cháng jiā niàng。
祗堪独酌不堪分,老夫犹要入修门。zhī kān dú zhuó bù kān fēn,lǎo fū yóu yào rù xiū mén。

岸柳

杨万里

柳梢拂入溪云阴,柳根插入溪水深。liǔ shāo fú rù xī yún yīn,liǔ gēn chā rù xī shuǐ shēn。
只今立岸一弊帚,归时弄日千黄金。zhǐ jīn lì àn yī bì zhǒu,guī shí nòng rì qiān huáng jīn。
人生荣谢亦如此,谢何足怨荣何喜。rén shēng róng xiè yì rú cǐ,xiè hé zú yuàn róng hé xǐ。
秋霜春雨自四时,老夫问柳柳不知。qiū shuāng chūn yǔ zì sì shí,lǎo fū wèn liǔ liǔ bù zhī。

春菜

杨万里

雪白芦菔非芦菔,吃来自是辣底玉。xuě bái lú fú fēi lú fú,chī lái zì shì là dǐ yù。
花叶蔓菁非蔓菁,吃来自是甜底冰。huā yè màn jīng fēi màn jīng,chī lái zì shì tián dǐ bīng。
三馆宰夫传食籍,野人蔬谱渠不识。sān guǎn zǎi fū chuán shí jí,yě rén shū pǔ qú bù shí。
用醯不用酸,用盐不用咸。yòng xī bù yòng suān,yòng yán bù yòng xián。
盐醯之外别有味,姜牙枨子仍相参。yán xī zhī wài bié yǒu wèi,jiāng yá chéng zi réng xiāng cān。
不甑亦不釜,非蒸亦非煮。bù zèng yì bù fǔ,fēi zhēng yì fēi zhǔ。
坏尽蔬中腴,乃以烟火故。huài jǐn shū zhōng yú,nǎi yǐ yān huǒ gù。
霜根雪叶细缕来,瓷瓶夕幂朝即开。shuāng gēn xuě yè xì lǚ lái,cí píng xī mì cháo jí kāi。
贵人我知不官样,肉食我知无骨相。guì rén wǒ zhī bù guān yàng,ròu shí wǒ zhī wú gǔ xiāng。
只合南溪嚼菜根,一尊径醉溪中云。zhǐ hé nán xī jué cài gēn,yī zūn jìng zuì xī zhōng yún。
此诗莫读恐咽杀,要读此诗先捉舌。cǐ shī mò dú kǒng yàn shā,yào dú cǐ shī xiān zhuō shé。

回望惠山

杨万里

惠山分明龙样活,玉脊琼腰百千折。huì shān fēn míng lóng yàng huó,yù jí qióng yāo bǎi qiān zhé。
锡泉泉上吐一珠,簸弄太湖波底月。xī quán quán shàng tǔ yī zhū,bǒ nòng tài hú bō dǐ yuè。
苍石为角松为须,须里黄金古佛庐。cāng shí wèi jiǎo sōng wèi xū,xū lǐ huáng jīn gǔ fú lú。
请君更向潘葑看,龙尾缴到珠南畔。qǐng jūn gèng xiàng pān fēng kàn,lóng wěi jiǎo dào zhū nán pàn。

题陆子泉上祠堂

杨万里

先生吃茶不吃肉,先生饮泉不饮酒。xiān shēng chī chá bù chī ròu,xiān shēng yǐn quán bù yǐn jiǔ。
饥寒祗忍七十年,万岁千秋名不朽。jī hán zhī rěn qī shí nián,wàn suì qiān qiū míng bù xiǔ。
惠泉遂名陆子泉,泉与陆子名俱传。huì quán suì míng lù zi quán,quán yǔ lù zi míng jù chuán。
一瓣佛香炷遗像,几多衲子拜茶仙。yī bàn fú xiāng zhù yí xiàng,jǐ duō nà zi bài chá xiān。
麒麟图画冷似铁,凌烟冠剑消如雪。qí lín tú huà lěng shì tiě,líng yān guān jiàn xiāo rú xuě。
惠山成尘惠泉竭,陆子祠堂始应歇,山上泉中一轮月。huì shān chéng chén huì quán jié,lù zi cí táng shǐ yīng xiē,shān shàng quán zhōng yī lún yuè。

夜过五牧

杨万里

船头更鼓打两声,如何未到常州城。chuán tóu gèng gǔ dǎ liǎng shēng,rú hé wèi dào cháng zhōu chéng。
道旁火炬如昼明,道上牵夫如蚁行。dào páng huǒ jù rú zhòu míng,dào shàng qiān fū rú yǐ xíng。
今宵到得荆溪馆,我欲眠时夜还短。jīn xiāo dào dé jīng xī guǎn,wǒ yù mián shí yè hái duǎn。
明朝拥被窥船窗,百尺柳条垂两岸。míng cháo yōng bèi kuī chuán chuāng,bǎi chǐ liǔ tiáo chuí liǎng àn。