古诗词

过白沙竹枝歌六首

杨万里

田亩浑无寸尺强,真成水国更山乡。tián mǔ hún wú cùn chǐ qiáng,zhēn chéng shuǐ guó gèng shān xiāng。
夹江黄去堤堤粟,一望青来谷谷桑。jiā jiāng huáng qù dī dī sù,yī wàng qīng lái gǔ gǔ sāng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

中秋无月至十七日晓晴

杨万里

劣到中秋云便兴,中秋过了却成晴。liè dào zhōng qiū yún biàn xīng,zhōng qiū guò le què chéng qíng。
雾横平野村村白,日上疏林叶叶明。wù héng píng yě cūn cūn bái,rì shàng shū lín yè yè míng。
岁事不应如许早,朝来已觉嫩寒生。suì shì bù yīng rú xǔ zǎo,cháo lái yǐ jué nèn hán shēng。
春吟不似秋吟好,觅句新来分外清。chūn yín bù shì qiū yín hǎo,mì jù xīn lái fēn wài qīng。

迓使客夜归四首

杨万里

去时岸树日犹明,归到州桥月已升。qù shí àn shù rì yóu míng,guī dào zhōu qiáo yuè yǐ shēng。
水与天争一轮玉,市声人语两街灯。shuǐ yǔ tiān zhēng yī lún yù,shì shēng rén yǔ liǎng jiē dēng。
迎来送往须成雪,索笔题诗砚欲冰。yíng lái sòng wǎng xū chéng xuě,suǒ bǐ tí shī yàn yù bīng。
净洗红尘烦碧酒,倦来不觉睡腾腾。jìng xǐ hóng chén fán bì jiǔ,juàn lái bù jué shuì téng téng。

迓使客夜归四首

杨万里

病后霜威不见饶,吟边月色苦相撩。bìng hòu shuāng wēi bù jiàn ráo,yín biān yuè sè kǔ xiāng liāo。
重帘垂地寒犹入,画烛无风影自摇。zhòng lián chuí dì hán yóu rù,huà zhú wú fēng yǐng zì yáo。
谁遣尘埃空老去,何曾鸥鹭不吾招。shuí qiǎn chén āi kōng lǎo qù,hé céng ōu lù bù wú zhāo。
坐来已是愁无奈,草露虫声政寂寥。zuò lái yǐ shì chóu wú nài,cǎo lù chóng shēng zhèng jì liáo。

迓使客夜归四首

杨万里

起视青天分外青,满天一点更无星。qǐ shì qīng tiān fēn wài qīng,mǎn tiān yī diǎn gèng wú xīng。
忽惊平地化成水,乃是月华光满庭。hū jīng píng dì huà chéng shuǐ,nǎi shì yuè huá guāng mǎn tíng。
笔下何知有前辈,醉中未肯赦空瓶。bǐ xià hé zhī yǒu qián bèi,zuì zhōng wèi kěn shè kōng píng。
儿曹夜诵何书册,也遣先生细细听。ér cáo yè sòng hé shū cè,yě qiǎn xiān shēng xì xì tīng。

迓使客夜归四首

杨万里

病身已怯九秋凉,也复移樽下砌傍。bìng shēn yǐ qiè jiǔ qiū liáng,yě fù yí zūn xià qì bàng。
只爱杯中都是月,不知身上寸深霜。zhǐ ài bēi zhōng dōu shì yuè,bù zhī shēn shàng cùn shēn shuāng。
清愁旧觉天来远,寒夜新添岁样长。qīng chóu jiù jué tiān lái yuǎn,hán yè xīn tiān suì yàng zhǎng。
不是傍人俱欲睡,老人无睡亦何妨。bù shì bàng rén jù yù shuì,lǎo rén wú shuì yì hé fáng。

和章汉直

杨万里

宛水吹波解舫斋,南徐吊古上高台。wǎn shuǐ chuī bō jiě fǎng zhāi,nán xú diào gǔ shàng gāo tái。
岸巾过我灯前语,赠句清于月底梅。àn jīn guò wǒ dēng qián yǔ,zèng jù qīng yú yuè dǐ méi。
对著酒船手持蟹,管渠秋井骨生苔。duì zhù jiǔ chuán shǒu chí xiè,guǎn qú qiū jǐng gǔ shēng tái。
壁间挂舌那能许,一斗百篇真快哉。bì jiān guà shé nà néng xǔ,yī dòu bǎi piān zhēn kuài zāi。

和胡运干投赠

杨万里

诗似离骚与国风,一襟尘土为君空。shī shì lí sāo yǔ guó fēng,yī jīn chén tǔ wèi jūn kōng。
来从月胁天心外,堕在冰瓯雪碗中。lái cóng yuè xié tiān xīn wài,duò zài bīng ōu xuě wǎn zhōng。
判却青灯穷活计,早归紫禁策元功。pàn què qīng dēng qióng huó jì,zǎo guī zǐ jìn cè yuán gōng。
曲生未怕愁城峻,聊遣渠侬为九攻。qū shēng wèi pà chóu chéng jùn,liáo qiǎn qú nóng wèi jiǔ gōng。

夜雨独觉

杨万里

枕上还乡枕上回,更更点点把人催。zhěn shàng hái xiāng zhěn shàng huí,gèng gèng diǎn diǎn bǎ rén cuī。
雨将苔砌滴到晓,风拣荻帘疏处来。yǔ jiāng tái qì dī dào xiǎo,fēng jiǎn dí lián shū chù lái。
每到凋年每多感,不教睡眼不曾开。měi dào diāo nián měi duō gǎn,bù jiào shuì yǎn bù céng kāi。
来宵我识华胥路,莫近茶瓯近酒杯。lái xiāo wǒ shí huá xū lù,mò jìn chá ōu jìn jiǔ bēi。

晚兴

杨万里

老来怀抱向谁开,岁晚无花荐一杯。lǎo lái huái bào xiàng shuí kāi,suì wǎn wú huā jiàn yī bēi。
处分新霜且留菊,辟差寒日早开梅。chù fēn xīn shuāng qiě liú jú,pì chà hán rì zǎo kāi méi。
只教诗句清如雪,看得荣名细似埃。zhǐ jiào shī jù qīng rú xuě,kàn dé róng míng xì shì āi。
管葛诸人端解事,也曾遭我笑渠来。guǎn gé zhū rén duān jiě shì,yě céng zāo wǒ xiào qú lái。

杨万里

挂冠大谷肯干时,饤坐风流特地奇。guà guān dà gǔ kěn gàn shí,dìng zuò fēng liú tè dì qí。
骨里馨香衣不隔,胸中冰雪齿偏知。gǔ lǐ xīn xiāng yī bù gé,xiōng zhōng bīng xuě chǐ piān zhī。
卖浆碎捣琼为汁,解甲方怜玉作肌。mài jiāng suì dǎo qióng wèi zhī,jiě jiǎ fāng lián yù zuò jī。
老子醉来浑谢客,见渠倒屣只嫌迟。lǎo zi zuì lái hún xiè kè,jiàn qú dào xǐ zhǐ xián chí。

和王司法雨中惠诗二首其二

杨万里

无那诗愁著莫人,风颠雨急更昏昏。wú nà shī chóu zhù mò rén,fēng diān yǔ jí gèng hūn hūn。
登临无地可散策,剥啄阿谁来叩门。dēng lín wú dì kě sàn cè,bō zhuó ā shuí lái kòu mén。
安得与渠呼玉酒,醉馀同看落金盆。ān dé yǔ qú hū yù jiǔ,zuì yú tóng kàn luò jīn pén。
斋厨索寞如悬罄,惭愧酸寒遣一尊。zhāi chú suǒ mò rú xuán qìng,cán kuì suān hán qiǎn yī zūn。

以糟蟹洞庭甘送丁端叔端叔有诗因和其韵

杨万里

斗州只解寄鹅毛,鼎肉何曾馈百牢。dòu zhōu zhǐ jiě jì é máo,dǐng ròu hé céng kuì bǎi láo。
驱使木奴供露颗,催科郭索献霜螯。qū shǐ mù nú gōng lù kē,cuī kē guō suǒ xiàn shuāng áo。
乡封万户只名醉,天作一丘都是糟。xiāng fēng wàn hù zhǐ míng zuì,tiān zuò yī qiū dōu shì zāo。
却被新诗太清绝,唤将雪虐更风饕。què bèi xīn shī tài qīng jué,huàn jiāng xuě nüè gèng fēng tāo。

送丁牧仲新除奉常寺簿入朝

杨万里

帝念潜龙雪邸臣,宠光玉树照青春。dì niàn qián lóng xuě dǐ chén,chǒng guāng yù shù zhào qīng chūn。
家藏履舄星辰旧,天借旗常日月新。jiā cáng lǚ xì xīng chén jiù,tiān jiè qí cháng rì yuè xīn。
从此云霄君稳步,向来鹓鹭我曾邻。cóng cǐ yún xiāo jūn wěn bù,xiàng lái yuān lù wǒ céng lín。
曲台簿正多廊庙,西府璇枢是一人。qū tái bù zhèng duō láng miào,xī fǔ xuán shū shì yī rén。

赠节推学士

杨万里

奏篇惊倒汉廷臣,一眼元无四海人。zòu piān jīng dào hàn tíng chén,yī yǎn yuán wú sì hǎi rén。
天下无双聊小却,洛阳年少是前身。tiān xià wú shuāng liáo xiǎo què,luò yáng nián shǎo shì qián shēn。
云鹏飞上偏嫌早,雾豹深藏更几春。yún péng fēi shàng piān xián zǎo,wù bào shēn cáng gèng jǐ chūn。
宽作十年相见著,剩将风雪试松筠。kuān zuò shí nián xiāng jiàn zhù,shèng jiāng fēng xuě shì sōng yún。

和赵鼎辅府判投赠贺雪之句

杨万里

登城放目雪光中,万水千山一色同。dēng chéng fàng mù xuě guāng zhōng,wàn shuǐ qiān shān yī sè tóng。
逗晓月华犹在地,未春柳絮已随风。dòu xiǎo yuè huá yóu zài dì,wèi chūn liǔ xù yǐ suí fēng。
忽传别驾赠佳句,道是频年当屡丰。hū chuán bié jià zèng jiā jù,dào shì pín nián dāng lǚ fēng。
撚断冰须愁寡和,玉花飞绕正蒙蒙。niǎn duàn bīng xū chóu guǎ hé,yù huā fēi rào zhèng méng méng。