古诗词

过白沙竹枝歌六首

杨万里

田亩浑无寸尺强,真成水国更山乡。tián mǔ hún wú cùn chǐ qiáng,zhēn chéng shuǐ guó gèng shān xiāng。
夹江黄去堤堤粟,一望青来谷谷桑。jiā jiāng huáng qù dī dī sù,yī wàng qīng lái gǔ gǔ sāng。
杨万里

杨万里

杨万里,字廷秀,号诚斋,男,汉族。吉州吉水(今江西省吉水县)人。南宋杰出诗人,与尤袤、范成大、陆游合称南宋“中兴四大诗人”、“南宋四大家”。 杨万里的作品>>

猜您喜欢

怀古堂前小梅渐开四首

杨万里

梅边春意未全回,淡日微风暗里催。méi biān chūn yì wèi quán huí,dàn rì wēi fēng àn lǐ cuī。
近水数株殊小在,一梢双朵忽齐开。jìn shuǐ shù zhū shū xiǎo zài,yī shāo shuāng duǒ hū qí kāi。
生愁落去轻轻折,不怕清寒得得来。shēng chóu luò qù qīng qīng zhé,bù pà qīng hán dé dé lái。
肠断故园千树雪,大江西处乱云堆。cháng duàn gù yuán qiān shù xuě,dà jiāng xī chù luàn yún duī。

怀古堂前小梅渐开四首

杨万里

随意行穿翠筱林,暗香撩我独关心。suí yì xíng chuān cuì xiǎo lín,àn xiāng liāo wǒ dú guān xīn。
遥看小朵不胜好,走近寒梢无处寻。yáo kàn xiǎo duǒ bù shèng hǎo,zǒu jìn hán shāo wú chù xún。
未吐谁知肤底雪,半开犹护蕊头金。wèi tǔ shuí zhī fū dǐ xuě,bàn kāi yóu hù ruǐ tóu jīn。
老来懒去浑无绪,奈此南枝索苦吟。lǎo lái lǎn qù hún wú xù,nài cǐ nán zhī suǒ kǔ yín。

怀古堂前小梅渐开四首

杨万里

绝艳元非著粉团,真香亦不在须端。jué yàn yuán fēi zhù fěn tuán,zhēn xiāng yì bù zài xū duān。
何曾天上冰玉质,却怕人间霜雪寒。hé céng tiān shàng bīng yù zhì,què pà rén jiān shuāng xuě hán。
枝似去年仍转瘦,花于来岁定谁看。zhī shì qù nián réng zhuǎn shòu,huā yú lái suì dìng shuí kàn。
老夫官满梅应熟,齿软犹禁半点酸。lǎo fū guān mǎn méi yīng shú,chǐ ruǎn yóu jìn bàn diǎn suān。

怀古堂前小梅渐开四首

杨万里

拣得疏花折得回,银瓶冰水养教开。jiǎn dé shū huā zhé dé huí,yín píng bīng shuǐ yǎng jiào kāi。
忽然灯下数枝影,唤作窗间一树梅。hū rán dēng xià shù zhī yǐng,huàn zuò chuāng jiān yī shù méi。
岁律又残还见此,我头自白不须催。suì lǜ yòu cán hái jiàn cǐ,wǒ tóu zì bái bù xū cuī。
相看姑置人间事,嚼玉餐香咽一杯。xiāng kàn gū zhì rén jiān shì,jué yù cān xiāng yàn yī bēi。

和吴寺丞喜雪

杨万里

珠唾银钩赠一通,炯如密雪堕寒空。zhū tuò yín gōu zèng yī tōng,jiǒng rú mì xuě duò hán kōng。
飞来数片不沾袖,剪出六花全是风。fēi lái shù piàn bù zhān xiù,jiǎn chū liù huā quán shì fēng。
骨冷魂清残醉里,日光玉洁晚晴中。gǔ lěng hún qīng cán zuì lǐ,rì guāng yù jié wǎn qíng zhōng。
先生秀句今无敌,谁诵相如奏舜瞳。xiān shēng xiù jù jīn wú dí,shuí sòng xiāng rú zòu shùn tóng。

观雪二首

杨万里

银屋瑶阶顷刻成,缓飘急洒总无声。yín wū yáo jiē qǐng kè chéng,huǎn piāo jí sǎ zǒng wú shēng。
屑云作粉如何湿,雕玉为花乃尔轻。xiè yún zuò fěn rú hé shī,diāo yù wèi huā nǎi ěr qīng。
空里仰看元不见,日光未透不妨晴。kōng lǐ yǎng kàn yuán bù jiàn,rì guāng wèi tòu bù fáng qíng。
满庭更遣迟销著,剩借书窗几夜明。mǎn tíng gèng qiǎn chí xiāo zhù,shèng jiè shū chuāng jǐ yè míng。

观雪二首

杨万里

坐看深来尺许强,偏于薄暮发寒光。zuò kàn shēn lái chǐ xǔ qiáng,piān yú báo mù fā hán guāng。
半空舞倦居然懒,一点风来特地忙。bàn kōng wǔ juàn jū rán lǎn,yī diǎn fēng lái tè dì máng。
落尽琼花天不惜,封它梅蕊玉无香。luò jǐn qióng huā tiān bù xī,fēng tā méi ruǐ yù wú xiāng。
倩谁细撚成汤饼,换却人间烟火肠。qiàn shuí xì niǎn chéng tāng bǐng,huàn què rén jiān yān huǒ cháng。

晴后雪冻

杨万里

负暄尚觉日无功,炙手仍愁火失红。fù xuān shàng jué rì wú gōng,zhì shǒu réng chóu huǒ shī hóng。
本是雪前风作雪,却缘雪后雪生风。běn shì xuě qián fēng zuò xuě,què yuán xuě hòu xuě shēng fēng。
四郊冻合如相约,七日晴来不肯融。sì jiāo dòng hé rú xiāng yuē,qī rì qíng lái bù kěn róng。
旧说醉乡堪避暑,避寒也合此乡中。jiù shuō zuì xiāng kān bì shǔ,bì hán yě hé cǐ xiāng zhōng。

和丁端叔喜雪

杨万里

天将一雪净乾坤,便恐汤泉亦不温。tiān jiāng yī xuě jìng qián kūn,biàn kǒng tāng quán yì bù wēn。
瑶草忽生无种子,梅花寒损要温存。yáo cǎo hū shēng wú zhǒng zi,méi huā hán sǔn yào wēn cún。
清游未到先回棹,高卧何如且闭门。qīng yóu wèi dào xiān huí zhào,gāo wò hé rú qiě bì mén。
珍重故人贻妙语,追还正始最初元。zhēn zhòng gù rén yí miào yǔ,zhuī hái zhèng shǐ zuì chū yuán。

雪冻未解散策郡圃

杨万里

积雪偏工霁后凝,不妨冷极不妨清。jī xuě piān gōng jì hòu níng,bù fáng lěng jí bù fáng qīng。
静闻檐滴元无雨,倒挂冰牙未怕晴。jìng wén yán dī yuán wú yǔ,dào guà bīng yá wèi pà qíng。
独往独来银粟地,一行一步玉沙声。dú wǎng dú lái yín sù dì,yī xíng yī bù yù shā shēng。
圃中散策饶君强,敢犯霜风上古城。pǔ zhōng sàn cè ráo jūn qiáng,gǎn fàn shuāng fēng shàng gǔ chéng。

雪夜候迎使客

杨万里

六花不放一尘生,晴后犹馀十日凝。liù huā bù fàng yī chén shēng,qíng hòu yóu yú shí rì níng。
新月未光输与雪,夜风尽冷只留冰。xīn yuè wèi guāng shū yǔ xuě,yè fēng jǐn lěng zhǐ liú bīng。
候迎银汉槎头客,挑尽玉虫窗下灯。hòu yíng yín hàn chá tóu kè,tiāo jǐn yù chóng chuāng xià dēng。
纸帐蒲团地炉暖,自怜不及草庵僧。zhǐ zhàng pú tuán dì lú nuǎn,zì lián bù jí cǎo ān sēng。

谢叶叔羽总领惠双淮白二首

杨万里

宝奁寡贡笑权臣,筠掩分甘荷故人。bǎo lián guǎ gòng xiào quán chén,yún yǎn fēn gān hé gù rén。
天下众鳞谁出右,淮南双玉忽尝新。tiān xià zhòng lín shuí chū yòu,huái nán shuāng yù hū cháng xīn。
未知丙穴果何似,只恐子鱼无此珍。wèi zhī bǐng xué guǒ hé shì,zhǐ kǒng zi yú wú cǐ zhēn。
敢遣腹腴劝年少,一杯端合寿吾亲。gǎn qiǎn fù yú quàn nián shǎo,yī bēi duān hé shòu wú qīn。

谢叶叔羽总领惠双淮白二首

杨万里

情知北味饮中瑰,暖律何缘到死灰。qíng zhī běi wèi yǐn zhōng guī,nuǎn lǜ hé yuán dào sǐ huī。
去岁海红犹间识,今年淮白不曾来。qù suì hǎi hóng yóu jiān shí,jīn nián huái bái bù céng lái。
一寒尚有绨袍赠,双鲤仍随尺素回。yī hán shàng yǒu tí páo zèng,shuāng lǐ réng suí chǐ sù huí。
厚禄故人书尽绝,只馀计相解相哀。hòu lù gù rén shū jǐn jué,zhǐ yú jì xiāng jiě xiāng āi。

寄题石湖先生范至能参政石湖精舍二首

杨万里

万顷平湖石琢成,尚存越垒对吴城。wàn qǐng píng hú shí zuó chéng,shàng cún yuè lěi duì wú chéng。
如何豪杰干戈地,却入先生杖屦声。rú hé háo jié gàn gē dì,què rù xiān shēng zhàng jù shēng。
古往今来真一梦,湖光月色自双清。gǔ wǎng jīn lái zhēn yī mèng,hú guāng yuè sè zì shuāng qīng。
东风不解谈兴废,只有年年春草生。dōng fēng bù jiě tán xīng fèi,zhǐ yǒu nián nián chūn cǎo shēng。

寄题石湖先生范至能参政石湖精舍二首

杨万里

不关白眼视青云,四海如今几若人。bù guān bái yǎn shì qīng yún,sì hǎi rú jīn jǐ ruò rén。
渭水傅岩看后代,东坡太白即前身。wèi shuǐ fù yán kàn hòu dài,dōng pō tài bái jí qián shēn。
整齐宇宙徐挥手,点缀湖山别是春。zhěng qí yǔ zhòu xú huī shǒu,diǎn zhuì hú shān bié shì chūn。
解遣双鱼传七字,遥知掉脱小乌巾。jiě qiǎn shuāng yú chuán qī zì,yáo zhī diào tuō xiǎo wū jīn。