古诗词

八日丹阳相遇

项安世

舟楫庭闱近,衣裳步武轻。zhōu jí tíng wéi jìn,yī shang bù wǔ qīng。
逆风犹作态,寒日为开晴。nì fēng yóu zuò tài,hán rì wèi kāi qíng。
独客天边住,全家水面行。dú kè tiān biān zhù,quán jiā shuǐ miàn xíng。
今朝逢一笑,此乐冠生平。jīn cháo féng yī xiào,cǐ lè guān shēng píng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

金陵送左史

项安世

临歧掺袂欲何言,罢酒开船色惘然。lín qí càn mèi yù hé yán,bà jiǔ kāi chuán sè wǎng rán。
万里重逢傥无日,一杯相属岂非天。wàn lǐ zhòng féng tǎng wú rì,yī bēi xiāng shǔ qǐ fēi tiān。
修鳞去蛰三池浪,倦翼归投万壑烟。xiū lín qù zhé sān chí làng,juàn yì guī tóu wàn hè yān。
从此登临只西首,美人家在夕阳边。cóng cǐ dēng lín zhǐ xī shǒu,měi rén jiā zài xī yáng biān。

次韵张以道苕溪

项安世

诸人鼎列更茵重,客子愁边或酒中。zhū rén dǐng liè gèng yīn zhòng,kè zi chóu biān huò jiǔ zhōng。
云缟弁山溪正碧,画无名手句专功。yún gǎo biàn shān xī zhèng bì,huà wú míng shǒu jù zhuān gōng。
年华若看蚁旋磨,世话何难龟蜕筒。nián huá ruò kàn yǐ xuán mó,shì huà hé nán guī tuì tǒng。
明日一蓑苕霅去,与君相伴作渔翁。míng rì yī suō sháo zhà qù,yǔ jūn xiāng bàn zuò yú wēng。

水仙花

项安世

意浓态远十洲人,岁晏天寒七泽滨。yì nóng tài yuǎn shí zhōu rén,suì yàn tiān hán qī zé bīn。
奕奕云冠疑映月,僛僛翠带欲摇春。yì yì yún guān yí yìng yuè,qī qī cuì dài yù yáo chūn。
梅稍枉为行人瘦,柳眼虚随酒市新。méi shāo wǎng wèi xíng rén shòu,liǔ yǎn xū suí jiǔ shì xīn。
林下水边风味永,弄珠谁见汉皋神。lín xià shuǐ biān fēng wèi yǒng,nòng zhū shuí jiàn hàn gāo shén。

和胡抚干水仙花韵

项安世

瑶池蓬岛旧题名,岁晚江湖得此生。yáo chí péng dǎo jiù tí míng,suì wǎn jiāng hú dé cǐ shēng。
水战风摇疑体弱,雪欺霜压见神清。shuǐ zhàn fēng yáo yí tǐ ruò,xuě qī shuāng yā jiàn shén qīng。
佩衿济济贤师友,兰玉诜诜好弟兄。pèi jīn jì jì xián shī yǒu,lán yù shēn shēn hǎo dì xiōng。
笞凤鞭鸾云泽畔,向人怀抱十分倾。chī fèng biān luán yún zé pàn,xiàng rén huái bào shí fēn qīng。

次韵张直阁水仙花二首

项安世

买得名花共载归,春风满眼豫章诗。mǎi dé míng huā gòng zài guī,chūn fēng mǎn yǎn yù zhāng shī。
银台挹月杯光潋,翠被临波袜影迟。yín tái yì yuè bēi guāng liàn,cuì bèi lín bō wà yǐng chí。
山鬼湘娥通系牒,梅兄矾弟绝藩篱。shān guǐ xiāng é tōng xì dié,méi xiōng fán dì jué fān lí。
我家正在江横处,一笑相看更莫疑。wǒ jiā zhèng zài jiāng héng chù,yī xiào xiāng kàn gèng mò yí。

次韵张直阁水仙花二首

项安世

贝阙珠宫日月长,青鸾白凤恣翱翔。bèi quē zhū gōng rì yuè zhǎng,qīng luán bái fèng zì áo xiáng。
试烦钟子传琴操,莫向田郎问国香。shì fán zhōng zi chuán qín cāo,mò xiàng tián láng wèn guó xiāng。
风里翠鬟慵整顿,月中幽恨自凄凉。fēng lǐ cuì huán yōng zhěng dùn,yuè zhōng yōu hèn zì qī liáng。
鸥波万顷情何限,未羡春花占洛阳。ōu bō wàn qǐng qíng hé xiàn,wèi xiàn chūn huā zhàn luò yáng。

登石头山

项安世

山腰万竹閟清寒,上彻山头望始宽。shān yāo wàn zhú bì qīng hán,shàng chè shān tóu wàng shǐ kuān。
州渚东西分线路,台城表里见毫端。zhōu zhǔ dōng xī fēn xiàn lù,tái chéng biǎo lǐ jiàn háo duān。
青开淮甸天空阔,紫覆钟山气郁盘。qīng kāi huái diān tiān kōng kuò,zǐ fù zhōng shān qì yù pán。
城下秋江来万里,独能伸手障狂澜。chéng xià qiū jiāng lái wàn lǐ,dú néng shēn shǒu zhàng kuáng lán。

过上海寨昔人于此潴水以限北方

项安世

原田漫漫不知津,春寨清明思杀人。yuán tián màn màn bù zhī jīn,chūn zhài qīng míng sī shā rén。
雨后烧痕无润泽,烟中日色少精神。yǔ hòu shāo hén wú rùn zé,yān zhōng rì sè shǎo jīng shén。
郢城南地沟隍古,海寨东西径遂新。yǐng chéng nán dì gōu huáng gǔ,hǎi zhài dōng xī jìng suì xīn。
谁见当时经画意,只今高浪化征尘。shuí jiàn dāng shí jīng huà yì,zhǐ jīn gāo làng huà zhēng chén。

次韵答胡季履复荆门故宅

项安世

镜里枯疏雪点毛,笔端凌乱雨浮膏。jìng lǐ kū shū xuě diǎn máo,bǐ duān líng luàn yǔ fú gāo。
侵疆稍稍龟阴复,作堵渠渠鸿雁劳。qīn jiāng shāo shāo guī yīn fù,zuò dǔ qú qú hóng yàn láo。
乔木有孙关国体,故基能筑是人豪。qiáo mù yǒu sūn guān guó tǐ,gù jī néng zhù shì rén háo。
自言书就堪□□,谁谓先公论太高。zì yán shū jiù kān,shuí wèi xiān gōng lùn tài gāo。

陪阎安抚观开漕河

项安世

为民行水不妨农,为国忧民不费公。wèi mín xíng shuǐ bù fáng nóng,wèi guó yōu mín bù fèi gōng。
肯趁好天招恶客,能于旧贯立新功。kěn chèn hǎo tiān zhāo è kè,néng yú jiù guàn lì xīn gōng。
山头石埭千年计,海上灵查八月通。shān tóu shí dài qiān nián jì,hǎi shàng líng chá bā yuè tōng。
只恐济川舟楫快,使君难滞郢城中。zhǐ kǒng jì chuān zhōu jí kuài,shǐ jūn nán zhì yǐng chéng zhōng。

立春前一日书事

项安世

明日天车始建寅,今朝犹是去年人。míng rì tiān chē shǐ jiàn yín,jīn cháo yóu shì qù nián rén。
江城半夜传黄纸,嘉定新书下紫宸。jiāng chéng bàn yè chuán huáng zhǐ,jiā dìng xīn shū xià zǐ chén。
山雪多情来送腊,湖波著色去迎春。shān xuě duō qíng lái sòng là,hú bō zhù sè qù yíng chūn。
旋烘寒饼缠生菜,想见家贫忆路贫。xuán hōng hán bǐng chán shēng cài,xiǎng jiàn jiā pín yì lù pín。

丁教授家猫狗皆相乳二首

项安世

周郊奉犬用刑樽,尧蜡迎猫似捕神。zhōu jiāo fèng quǎn yòng xíng zūn,yáo là yíng māo shì bǔ shén。
直是苏公比台谏,未知韩子喻家人。zhí shì sū gōng bǐ tái jiàn,wèi zhī hán zi yù jiā rén。
鹰鹯化作鸾将凤,獬廌移成驺与麟。yīng zhān huà zuò luán jiāng fèng,xiè zhì yí chéng zōu yǔ lín。
煦煦徐徐何必善,使知刚毅有深仁。xù xù xú xú hé bì shàn,shǐ zhī gāng yì yǒu shēn rén。

丁教授家猫狗皆相乳二首

项安世

血人于牙犬政猛,杀鼠如邱猫事狞。xuè rén yú yá quǎn zhèng měng,shā shǔ rú qiū māo shì níng。
邻子忽如亲子爱,人情何似物情平。lín zi hū rú qīn zi ài,rén qíng hé shì wù qíng píng。
再三仁者须存勇,万一天资与习成。zài sān rén zhě xū cún yǒng,wàn yī tiān zī yǔ xí chéng。
恐被麋麑邀作友,或遭鼠弟□为兄。kǒng bèi mí ní yāo zuò yǒu,huò zāo shǔ dì wèi xiōng。

会葬外舅还过李万州墓下

项安世

又送人间一古今,两翁相望接云岑。yòu sòng rén jiān yī gǔ jīn,liǎng wēng xiāng wàng jiē yún cén。
屈伸固是乾坤用,恻怆岂非天地心。qū shēn gù shì qián kūn yòng,cè chuàng qǐ fēi tiān dì xīn。
野迥茆风声索索,山深松日影阴阴。yě jiǒng máo fēng shēng suǒ suǒ,shān shēn sōng rì yǐng yīn yīn。
平生来往风流在,应有幽人见苦吟。píng shēng lái wǎng fēng liú zài,yīng yǒu yōu rén jiàn kǔ yín。

次韵田将仕年八十八岁作诗自喜三首

项安世

东坡来饭辩才师,元祐真人宥密时。dōng pō lái fàn biàn cái shī,yuán yòu zhēn rén yòu mì shí。
生长太平经战伐,浮沉薄宦寄喧卑。shēng zhǎng tài píng jīng zhàn fá,fú chén báo huàn jì xuān bēi。
五朝遗老今谁在,万事当时恨独知。wǔ cháo yí lǎo jīn shuí zài,wàn shì dāng shí hèn dú zhī。
此世阅人如传舍,吾人安更用名为。cǐ shì yuè rén rú chuán shě,wú rén ān gèng yòng míng wèi。