古诗词

八日丹阳相遇

项安世

舟楫庭闱近,衣裳步武轻。zhōu jí tíng wéi jìn,yī shang bù wǔ qīng。
逆风犹作态,寒日为开晴。nì fēng yóu zuò tài,hán rì wèi kāi qíng。
独客天边住,全家水面行。dú kè tiān biān zhù,quán jiā shuǐ miàn xíng。
今朝逢一笑,此乐冠生平。jīn cháo féng yī xiào,cǐ lè guān shēng píng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

题胡仲方诗编

项安世

读君百二十新篇,句句停匀字字妍。dú jūn bǎi èr shí xīn piān,jù jù tíng yún zì zì yán。
秀似南风吹竹粉,润于春水湿花烟。xiù shì nán fēng chuī zhú fěn,rùn yú chūn shuǐ shī huā yān。
斯文贵盛看如此,前路飞腾谅果然。sī wén guì shèng kàn rú cǐ,qián lù fēi téng liàng guǒ rán。
东野长江寒到骨,一生憔悴岂关天。dōng yě zhǎng jiāng hán dào gǔ,yī shēng qiáo cuì qǐ guān tiān。

圩田

项安世

港里高圩圩内田,露苗风影碧芊芊。gǎng lǐ gāo wéi wéi nèi tián,lù miáo fēng yǐng bì qiān qiān。
家家绕屋栽杨柳,处处通渠种芰莲。jiā jiā rào wū zāi yáng liǔ,chù chù tōng qú zhǒng jì lián。
老去何年真有此,客中半世尚茫然。lǎo qù hé nián zhēn yǒu cǐ,kè zhōng bàn shì shàng máng rán。
自怜赤日黄流里,又买扬州上水船。zì lián chì rì huáng liú lǐ,yòu mǎi yáng zhōu shàng shuǐ chuán。

赋曹开府遗事

项安世

大隗山前苦露深,佛狸江上剑成林。dà kuí shān qián kǔ lù shēn,fú lí jiāng shàng jiàn chéng lín。
当时不作一身计,圣主自明方寸心。dāng shí bù zuò yī shēn jì,shèng zhǔ zì míng fāng cùn xīn。
勇去峥嵘都是胆,归来静密不闻音。yǒng qù zhēng róng dōu shì dǎn,guī lái jìng mì bù wén yīn。
平生羞预外庭事,此段当镌墓石阴。píng shēng xiū yù wài tíng shì,cǐ duàn dāng juān mù shí yīn。

江月亭会饮次袁主管韵恼吴钤辖

项安世

日西移幕看澄江,夜久回屏护烛光。rì xī yí mù kàn chéng jiāng,yè jiǔ huí píng hù zhú guāng。
暗里微明认渔火,醉中时醒为荷香。àn lǐ wēi míng rèn yú huǒ,zuì zhōng shí xǐng wèi hé xiāng。
狂翻鹦鹉杯心绿,怒索蒲萄架底凉。kuáng fān yīng wǔ bēi xīn lǜ,nù suǒ pú táo jià dǐ liáng。
苦恨重云隔明月,嫦娥更在月中央。kǔ hèn zhòng yún gé míng yuè,cháng é gèng zài yuè zhōng yāng。

任至道招饮香海棠下

项安世

眼见名花病已轻,手攀芳树思如酲。yǎn jiàn míng huā bìng yǐ qīng,shǒu pān fāng shù sī rú chéng。
飘零万片都无恨,点缀残枝更有情。piāo líng wàn piàn dōu wú hèn,diǎn zhuì cán zhī gèng yǒu qíng。
日暮莫辞银烛照,夜寒谁为宝瓶生。rì mù mò cí yín zhú zhào,yè hán shuí wèi bǎo píng shēng。
饮阑可怕留连久,满地香红忍得行。yǐn lán kě pà liú lián jiǔ,mǎn dì xiāng hóng rěn dé xíng。

送江陵柳教授归潭州

项安世

上苑归来十六年,青山相对各无毡。shàng yuàn guī lái shí liù nián,qīng shān xiāng duì gè wú zhān。
道林说法非吾坐,绛帐谈经觉子贤。dào lín shuō fǎ fēi wú zuò,jiàng zhàng tán jīng jué zi xián。
举世不为寒畯地,先生未改腐儒天。jǔ shì bù wèi hán jùn dì,xiān shēng wèi gǎi fǔ rú tiān。
亲朋莫讶知音少,直道传家自祖先。qīn péng mò yà zhī yīn shǎo,zhí dào chuán jiā zì zǔ xiān。

上元

项安世

月华未上鼓声喧,又向山阴过上元。yuè huá wèi shàng gǔ shēng xuān,yòu xiàng shān yīn guò shàng yuán。
五岁镜湖才一熟,今年灯市始应烦。wǔ suì jìng hú cái yī shú,jīn nián dēng shì shǐ yīng fán。
留连昼景通三夜,呼吸阳和达九门。liú lián zhòu jǐng tōng sān yè,hū xī yáng hé dá jiǔ mén。
游客不知千古意,看人看火漫奔奔。yóu kè bù zhī qiān gǔ yì,kàn rén kàn huǒ màn bēn bēn。

元日用前韵

项安世

元日今年分外寒,先生坚卧正如山。yuán rì jīn nián fēn wài hán,xiān shēng jiān wò zhèng rú shān。
乡闾草草兵戈外,雨雪栖栖道路间。xiāng lǘ cǎo cǎo bīng gē wài,yǔ xuě qī qī dào lù jiān。
儿女有情催我起,杯盘无绪笑人悭。ér nǚ yǒu qíng cuī wǒ qǐ,bēi pán wú xù xiào rén qiān。
何因得似江城雁,未转东风已北还。hé yīn dé shì jiāng chéng yàn,wèi zhuǎn dōng fēng yǐ běi hái。

晨起偶成

项安世

清瀼堂中自喜时,行踪渐少世人知。qīng ráng táng zhōng zì xǐ shí,xíng zōng jiàn shǎo shì rén zhī。
角门闭断无闲客,纸阁糊成教小儿。jiǎo mén bì duàn wú xián kè,zhǐ gé hú chéng jiào xiǎo ér。
二十道钱充日用,两三石米了晨炊。èr shí dào qián chōng rì yòng,liǎng sān shí mǐ le chén chuī。
夜眠一枕庭闱梦,此外都无事可思。yè mián yī zhěn tíng wéi mèng,cǐ wài dōu wú shì kě sī。

送许状元

项安世

十年门巷断经过,读易吟诗长薜萝。shí nián mén xiàng duàn jīng guò,dú yì yín shī zhǎng bì luó。
始向新春歌伐木,忽逢佳士赴卷阿。shǐ xiàng xīn chūn gē fá mù,hū féng jiā shì fù juǎn ā。
面如吕叟精神王,身似章公贵气多。miàn rú lǚ sǒu jīng shén wáng,shēn shì zhāng gōng guì qì duō。
既出不应犹为我,未知贤者意如何。jì chū bù yīng yóu wèi wǒ,wèi zhī xián zhě yì rú hé。

五日常州借闸

项安世

踏车如市水如金,守闸如城不放人。tà chē rú shì shuǐ rú jīn,shǒu zhá rú chéng bù fàng rén。
共倚河渠通北使,可怜膏泽养边臣。gòng yǐ hé qú tōng běi shǐ,kě lián gāo zé yǎng biān chén。
平生自计更蓑笠,此日何颜玷搢绅。píng shēng zì jì gèng suō lì,cǐ rì hé yán diàn jìn shēn。
欲换小舟跳堰去,沙边渔子得相亲。yù huàn xiǎo zhōu tiào yàn qù,shā biān yú zi dé xiāng qīn。

寄题临江徐氏海棠巢

项安世

红锦山颠著醉眸,赤栏杆外数花头。hóng jǐn shān diān zhù zuì móu,chì lán gān wài shù huā tóu。
烟中月下看不足,叶里花间睡即休。yān zhōng yuè xià kàn bù zú,yè lǐ huā jiān shuì jí xiū。
迷住子规疑蜀国,归来黄鹄认柯邱。mí zhù zi guī yí shǔ guó,guī lái huáng gǔ rèn kē qiū。
他时我与君为对,莲叶中间作钓舟。tā shí wǒ yǔ jūn wèi duì,lián yè zhōng jiān zuò diào zhōu。

答张功甫寺丞

项安世

张叟至今怜项叟,杭州依旧忆荆州。zhāng sǒu zhì jīn lián xiàng sǒu,háng zhōu yī jiù yì jīng zhōu。
亥年诗到子年答,十月书来正月收。hài nián shī dào zi nián dá,shí yuè shū lái zhèng yuè shōu。
了女了儿多已过,半饥半饱不须愁。le nǚ le ér duō yǐ guò,bàn jī bàn bǎo bù xū chóu。
且图今日胜前日,一任黑头成白头。qiě tú jīn rì shèng qián rì,yī rèn hēi tóu chéng bái tóu。

次韵重阳值雨

项安世

莫向西风怨雨寒,登高元自不须乾。mò xiàng xī fēng yuàn yǔ hán,dēng gāo yuán zì bù xū qián。
葛巾漉酒何妨湿,破帽沾泥亦足欢。gé jīn lù jiǔ hé fáng shī,pò mào zhān ní yì zú huān。
唤醉自应泉洒面,养花兼得露盈盘。huàn zuì zì yīng quán sǎ miàn,yǎng huā jiān dé lù yíng pán。
游人几许重阳恨,凭仗新诗一笑宽。yóu rén jǐ xǔ zhòng yáng hèn,píng zhàng xīn shī yī xiào kuān。

送曹提干归永嘉兼寄陈君举舍人

项安世

西船满载下东州,客子相传不作羞。xī chuán mǎn zài xià dōng zhōu,kè zi xiāng chuán bù zuò xiū。
官长独称今有属,川人争诵古无俦。guān zhǎng dú chēng jīn yǒu shǔ,chuān rén zhēng sòng gǔ wú chóu。
扪心但欲全吾宝,行世何尝异此舟。mén xīn dàn yù quán wú bǎo,xíng shì hé cháng yì cǐ zhōu。
为报乡闾看解橐,清冰寒露胜琳球。wèi bào xiāng lǘ kàn jiě tuó,qīng bīng hán lù shèng lín qiú。