古诗词

八日丹阳相遇

项安世

舟楫庭闱近,衣裳步武轻。zhōu jí tíng wéi jìn,yī shang bù wǔ qīng。
逆风犹作态,寒日为开晴。nì fēng yóu zuò tài,hán rì wèi kāi qíng。
独客天边住,全家水面行。dú kè tiān biān zhù,quán jiā shuǐ miàn xíng。
今朝逢一笑,此乐冠生平。jīn cháo féng yī xiào,cǐ lè guān shēng píng。

项安世

宋江陵人,字平父。孝宗淳熙二年进士。除秘书正字,光宗以疾不过重华宫,上书言之,迁校书郎。宁宗即位,应诏言应省减养兵及宫掖之费。庆元间,率馆职上书请留朱熹,被劾,以伪党罢。开禧间,复起知鄂州,迁户部员外郎、湖广总领。后以直龙图阁为湖南转运判官,寻因用台章夺职。有《易玩辞》、《项氏家说》、《平庵悔稿》。 项安世的作品>>

猜您喜欢

杨侍郎

项安世

牙帐森森画戟红,心源澹澹玉壶空。yá zhàng sēn sēn huà jǐ hóng,xīn yuán dàn dàn yù hú kōng。
身如岘首羊太傅,意似鹿门庞德翁。shēn rú xiàn shǒu yáng tài fù,yì shì lù mén páng dé wēng。
一贯精觕千虑到,两忘真赝万情融。yī guàn jīng cū qiān lǜ dào,liǎng wàng zhēn yàn wàn qíng róng。
观公尚得今人爱,始觉东家道未穷。guān gōng shàng dé jīn rén ài,shǐ jué dōng jiā dào wèi qióng。

杨侍郎

项安世

漕河水入汉江流,逆浪吹邻上比州。cáo hé shuǐ rù hàn jiāng liú,nì làng chuī lín shàng bǐ zhōu。
为送新篇归岘首,亦知旧荫满沙头。wèi sòng xīn piān guī xiàn shǒu,yì zhī jiù yīn mǎn shā tóu。
每思吾道长城在,常喜斯民命脉留。měi sī wú dào zhǎng chéng zài,cháng xǐ sī mín mìng mài liú。
圣宋卜年周十倍,须公同住八千秋。shèng sòng bo nián zhōu shí bèi,xū gōng tóng zhù bā qiān qiū。

得桃源丁知县书

项安世

为报桃川老令威,病夫三岁不开帷。wèi bào táo chuān lǎo lìng wēi,bìng fū sān suì bù kāi wéi。
窗中见日知晨暮,瓶里看花记岁时。chuāng zhōng jiàn rì zhī chén mù,píng lǐ kàn huā jì suì shí。
新读子书多乙者,旧吟诗稿尽丁之。xīn dú zi shū duō yǐ zhě,jiù yín shī gǎo jǐn dīng zhī。
无人肯共闲人语,满腹闲情独自知。wú rén kěn gòng xián rén yǔ,mǎn fù xián qíng dú zì zhī。

寄题吴氏社仓

项安世

淹剧无悰易怆神,社仓新记重关心。yān jù wú cóng yì chuàng shén,shè cāng xīn jì zhòng guān xīn。
前朝诏在恩沦骨,遗老书存泪满襟。qián cháo zhào zài ēn lún gǔ,yí lǎo shū cún lèi mǎn jīn。
永念君仁多善稼,肯因师死下乔林。yǒng niàn jūn rén duō shàn jià,kěn yīn shī sǐ xià qiáo lín。
皇天老眼明于镜,勉植书楼万桂阴。huáng tiān lǎo yǎn míng yú jìng,miǎn zhí shū lóu wàn guì yīn。

越昌谣

项安世

夜系扁舟鹦鹉边,洲边人语更堪怜。yè xì biǎn zhōu yīng wǔ biān,zhōu biān rén yǔ gèng kān lián。
烟煨影里招魂魄,瓦砾堆中立市廛。yān wēi yǐng lǐ zhāo hún pò,wǎ lì duī zhōng lì shì chán。
明府到时惟赤地,吾侪今日见青天。míng fǔ dào shí wéi chì dì,wú chái jīn rì jiàn qīng tiān。
子孙孙子恩难报,愿太夫人寿八千。zi sūn sūn zi ēn nán bào,yuàn tài fū rén shòu bā qiān。

送范安抚喜雨诗

项安世

一寸甘腴一寸金,只今谁可旱天霖。yī cùn gān yú yī cùn jīn,zhǐ jīn shuí kě hàn tiān lín。
赎锾尽免疲民血,重役新宽战士心。shú huán jǐn miǎn pí mín xuè,zhòng yì xīn kuān zhàn shì xīn。
蛇掣电光开九阖,龙呼云气出重阴。shé chè diàn guāng kāi jiǔ hé,lóng hū yún qì chū zhòng yīn。
书生不放饥肠歇,才减忧劳便苦吟。shū shēng bù fàng jī cháng xiē,cái jiǎn yōu láo biàn kǔ yín。

项安世

长腰如玉稳如金,千里西城待一霖。zhǎng yāo rú yù wěn rú jīn,qiān lǐ xī chéng dài yī lín。
忧国元戎真沥血,还家倦客更关心。yōu guó yuán róng zhēn lì xuè,hái jiā juàn kè gèng guān xīn。
卧听檐吹长疑滴,起看江云只愿阴。wò tīng yán chuī zhǎng yí dī,qǐ kàn jiāng yún zhǐ yuàn yīn。
但得街头官酒贱,速呼毛郑与同吟。dàn dé jiē tóu guān jiǔ jiàn,sù hū máo zhèng yǔ tóng yín。

重午饮赵园再和

项安世

香玉尊前剥嫩金,已逢佳节又逢霖。xiāng yù zūn qián bō nèn jīn,yǐ féng jiā jié yòu féng lín。
从教岁月催华发,谁识乾坤有赏心。cóng jiào suì yuè cuī huá fā,shuí shí qián kūn yǒu shǎng xīn。
家在山林仍近市,手栽花木渐成阴。jiā zài shān lín réng jìn shì,shǒu zāi huā mù jiàn chéng yīn。
更开石井依桐叶,我欲时来作一吟。gèng kāi shí jǐng yī tóng yè,wǒ yù shí lái zuò yī yín。

次韵卢漕木芙蓉二首

项安世

风波久厌水中央,初日精神入槛光。fēng bō jiǔ yàn shuǐ zhōng yāng,chū rì jīng shén rù kǎn guāng。
木末端来就词客,墙头应是误行郎。mù mò duān lái jiù cí kè,qiáng tóu yīng shì wù xíng láng。
高花大叶宜图障,浅绿深红照豆觞。gāo huā dà yè yí tú zhàng,qiǎn lǜ shēn hóng zhào dòu shāng。
壮观秋容惟有此,霜边倒尽雨边荒。zhuàng guān qiū róng wéi yǒu cǐ,shuāng biān dào jǐn yǔ biān huāng。

次韵卢漕木芙蓉二首

项安世

吹残池面旆中央,幻出台前艳粉光。chuī cán chí miàn pèi zhōng yāng,huàn chū tái qián yàn fěn guāng。
衣典欲催愁杜老,鬓霜难拒笑潘郎。yī diǎn yù cuī chóu dù lǎo,bìn shuāng nán jù xiào pān láng。
风来尚恐波生陆,暑退犹疑叶可觞。fēng lái shàng kǒng bō shēng lù,shǔ tuì yóu yí yè kě shāng。
拟种陶朱三百树,广文茅屋未应荒。nǐ zhǒng táo zhū sān bǎi shù,guǎng wén máo wū wèi yīng huāng。

次韵高秀才木芙蓉

项安世

流落秋江世未知,知心未有子西诗。liú luò qiū jiāng shì wèi zhī,zhī xīn wèi yǒu zi xī shī。
苏韩句外新相识,孔孟门中许独窥。sū hán jù wài xīn xiāng shí,kǒng mèng mén zhōng xǔ dú kuī。
不怨碧桃真义命,最宜青女好襟期。bù yuàn bì táo zhēn yì mìng,zuì yí qīng nǚ hǎo jīn qī。
娉婷耻向东风嫁,羞杀邯郸道上姬。pīng tíng chǐ xiàng dōng fēng jià,xiū shā hán dān dào shàng jī。

次李校书韵嘲阁下红梅

项安世

托迹千花冀可曹,冰姿何敢露秋毫。tuō jì qiān huā jì kě cáo,bīng zī hé gǎn lù qiū háo。
只随婢子希红药,肯信仙家有碧桃。zhǐ suí bì zi xī hóng yào,kěn xìn xiān jiā yǒu bì táo。
照影日华烘玉颊,承恩衢勺醉香醪。zhào yǐng rì huá hōng yù jiá,chéng ēn qú sháo zuì xiāng láo。
自抛臈雪茆檐梦,应羡春风画阁高。zì pāo là xuě máo yán mèng,yīng xiàn chūn fēng huà gé gāo。

已赋四花复得红因念阁下旧赏遂足五花之韵

项安世

吾衰不复梦蓬瀛,忽见红梅眼暂惊。wú shuāi bù fù mèng péng yíng,hū jiàn hóng méi yǎn zàn jīng。
独树正当云阁起,艳妆斜照石渠明。dú shù zhèng dāng yún gé qǐ,yàn zhuāng xié zhào shí qú míng。
懒随朔雪传春信,长倚东风诧晓酲。lǎn suí shuò xuě chuán chūn xìn,zhǎng yǐ dōng fēng chà xiǎo chéng。
岁晚江湖逢驿使,羞多无奈脸霞生。suì wǎn jiāng hú féng yì shǐ,xiū duō wú nài liǎn xiá shēng。

食角黍怀江陵

项安世

经年不食三闾饵,一日相逢似故人。jīng nián bù shí sān lǘ ěr,yī rì xiāng féng shì gù rén。
旋剥青菰香满手,试餐黄颗软粘唇。xuán bō qīng gū xiāng mǎn shǒu,shì cān huáng kē ruǎn zhān chún。
蔗浆下箸甘无敌,昌本浮杯小作巡。zhè jiāng xià zhù gān wú dí,chāng běn fú bēi xiǎo zuò xún。
正是乡人行乐处,画旗鼍鼓隘江津。zhèng shì xiāng rén xíng lè chù,huà qí tuó gǔ ài jiāng jīn。

阻北风简叶岳州

项安世

风颠下枪刺泥深,水长移船入港频。fēng diān xià qiāng cì ní shēn,shuǐ zhǎng yí chuán rù gǎng pín。
帝子有情留客子,主人何幸得乡人。dì zi yǒu qíng liú kè zi,zhǔ rén hé xìng dé xiāng rén。
星辰相纬周三卫,日月为常汉九宾。xīng chén xiāng wěi zhōu sān wèi,rì yuè wèi cháng hàn jiǔ bīn。
公若赐环吾解缆,一般风色两家春。gōng ruò cì huán wú jiě lǎn,yī bān fēng sè liǎng jiā chūn。