古诗词

题漱玉轩

杨祖尧

危石欲阽力自支,罅空引溜日夜垂。wēi shí yù diàn lì zì zhī,xià kōng yǐn liū rì yè chuí。
空阶滴雨幽梦觉,孤蓬澎浪惊魂飞。kōng jiē dī yǔ yōu mèng jué,gū péng pēng làng jīng hún fēi。
直疑丹液閟石骨,饮此合仙寿无期。zhí yí dān yè bì shí gǔ,yǐn cǐ hé xiān shòu wú qī。
又疑龙宫流润泽,膏沐万物皆含滋。yòu yí lóng gōng liú rùn zé,gāo mù wàn wù jiē hán zī。
终古不受一尘涴,六月可逃三伏威。zhōng gǔ bù shòu yī chén wò,liù yuè kě táo sān fú wēi。
濯我尘缨洗两耳,审听广乐音声希。zhuó wǒ chén yīng xǐ liǎng ěr,shěn tīng guǎng lè yīn shēng xī。
盥颒半生尘俗面,要离仙仗翻云旗。guàn huì bàn shēng chén sú miàn,yào lí xiān zhàng fān yún qí。
仁智所观自有感,物理天理常参稽。rén zhì suǒ guān zì yǒu gǎn,wù lǐ tiān lǐ cháng cān jī。
华池神水倘若此,圣功合发天人机。huá chí shén shuǐ tǎng ruò cǐ,shèng gōng hé fā tiān rén jī。
湔涤众生业障尽,更与大地荡劫灰。jiān dí zhòng shēng yè zhàng jǐn,gèng yǔ dà dì dàng jié huī。

杨祖尧

杨祖尧,字述甫,长溪(今福建霞浦)人。孝宗淳熙十四年(一一八七)进士(《淳熙三山志》卷三○)。宁宗嘉定十三年(一二二○)为秘书郎,除著作佐郎,次年,迁秘书丞。十五年,知信州(《南宋馆阁续录》卷七、八)。 杨祖尧的作品>>

猜您喜欢