古诗词

赠陈高士琴歌

白玉蟾

昨夜西风起白蘋,从前湖海几酸辛。zuó yè xī fēng qǐ bái píng,cóng qián hú hǎi jǐ suān xīn。
感今怀古无限事,拄颊闲思一怆神。gǎn jīn huái gǔ wú xiàn shì,zhǔ jiá xián sī yī chuàng shén。
琼窟先生鼓玉琴,一调一弄符我心。qióng kū xiān shēng gǔ yù qín,yī diào yī nòng fú wǒ xīn。
屈平宋玉不可挽,西风黄叶为知音。qū píng sòng yù bù kě wǎn,xī fēng huáng yè wèi zhī yīn。
初闻如风吹梧桐,次听如雨鸣芭蕉。chū wén rú fēng chuī wú tóng,cì tīng rú yǔ míng bā jiāo。
凄然如雁声遥遥,温然如莺暖夭夭。qī rán rú yàn shēng yáo yáo,wēn rán rú yīng nuǎn yāo yāo。
忽而转调缓复急,海风吹起怒涛立。hū ér zhuǎn diào huǎn fù jí,hǎi fēng chuī qǐ nù tāo lì。
夜深星月堕蓬山,神官不管蛟龙泣。yè shēn xīng yuè duò péng shān,shén guān bù guǎn jiāo lóng qì。
顿又换指清而和,牡丹芍药香气多。dùn yòu huàn zhǐ qīng ér hé,mǔ dān sháo yào xiāng qì duō。
露桥月榭风雨夕,如此杜鹃愁奈何。lù qiáo yuè xiè fēng yǔ xī,rú cǐ dù juān chóu nài hé。
浩浩长风送急雨,寂寞孤鸿落寒渚。hào hào zhǎng fēng sòng jí yǔ,jì mò gū hóng luò hán zhǔ。
昏昏月色老猿啼,蔼蔼风光新燕语。hūn hūn yuè sè lǎo yuán tí,ǎi ǎi fēng guāng xīn yàn yǔ。
又如晴鹤唳苍烟,倏似寒鸦噪晴川。yòu rú qíng hè lì cāng yān,shū shì hán yā zào qíng chuān。
良宵砌畔响秋蛩,清昼林间悲风蝉。liáng xiāo qì pàn xiǎng qiū qióng,qīng zhòu lín jiān bēi fēng chán。
我思此声不堪比,使人欲悲复欲喜。wǒ sī cǐ shēng bù kān bǐ,shǐ rén yù bēi fù yù xǐ。
五月葛亮渡泸溪,九月荆轲过易水。wǔ yuè gé liàng dù lú xī,jiǔ yuè jīng kē guò yì shuǐ。
此声喜喜复哀哀,我志渺然在江淮。cǐ shēng xǐ xǐ fù āi āi,wǒ zhì miǎo rán zài jiāng huái。
方且琵琶亭下坐,倏又郁孤台上回。fāng qiě pí pá tíng xià zuò,shū yòu yù gū tái shàng huí。
琴声展转我心碎,我心多少平生事。qín shēng zhǎn zhuǎn wǒ xīn suì,wǒ xīn duō shǎo píng shēng shì。
弦中招我栖林泉,指下呼我入富贵。xián zhōng zhāo wǒ qī lín quán,zhǐ xià hū wǒ rù fù guì。
上界瑶池玉浪寒,凤凰阁下罗千官。shàng jiè yáo chí yù làng hán,fèng huáng gé xià luó qiān guān。
紫皇宴坐苍琳宫,岂复知我犹人间。zǐ huáng yàn zuò cāng lín gōng,qǐ fù zhī wǒ yóu rén jiān。
龟台烟冷风萧萧,十万彩女歌云璈。guī tái yān lěng fēng xiāo xiāo,shí wàn cǎi nǚ gē yún áo。
自怜踪迹今尘土,安得金妃复赐桃。zì lián zōng jì jīn chén tǔ,ān dé jīn fēi fù cì táo。
青琅真人骑白鸾,日往日复玉京山。qīng láng zhēn rén qí bái luán,rì wǎng rì fù yù jīng shān。
不念曾与同僚时,清都绛阙何时还。bù niàn céng yǔ tóng liáo shí,qīng dōu jiàng quē hé shí hái。
紫清夫人侍帝轩,朝朝嫣然妙华门。zǐ qīng fū rén shì dì xuān,cháo cháo yān rán miào huá mén。
盍思人世此凄苦,金鱼玉雁凭谁传。hé sī rén shì cǐ qī kǔ,jīn yú yù yàn píng shuí chuán。
琪花开遍翠微台,彩凤舞彻宾云仙。qí huā kāi biàn cuì wēi tái,cǎi fèng wǔ chè bīn yún xiān。
麒麟守住虎关严,獬豸时复森其前。qí lín shǒu zhù hǔ guān yán,xiè zhì shí fù sēn qí qián。
不成终身只人世,吾身不翮心亦翅。bù chéng zhōng shēn zhǐ rén shì,wú shēn bù hé xīn yì chì。
粗且神霄觅一官,早作啸风鞭霆计。cū qiě shén xiāo mì yī guān,zǎo zuò xiào fēng biān tíng jì。
此曲此曲君休弹,老眼无泪徒悲酸。cǐ qū cǐ qū jūn xiū dàn,lǎo yǎn wú lèi tú bēi suān。
自知逍遥时节近,与君一笑开欢颜。zì zhī xiāo yáo shí jié jìn,yǔ jūn yī xiào kāi huān yán。
太华宫中多白莲,以金为花玉为根。tài huá gōng zhōng duō bái lián,yǐ jīn wèi huā yù wèi gēn。
上有琼甲金丝龟,夜吸珠露花间眠。shàng yǒu qióng jiǎ jīn sī guī,yè xī zhū lù huā jiān mián。
紫琅殿深不可诘,时有火铃飞出入。zǐ láng diàn shēn bù kě jí,shí yǒu huǒ líng fēi chū rù。
殿中仙君乘云軿,三千玉娥傍侍立。diàn zhōng xiān jūn chéng yún píng,sān qiān yù é bàng shì lì。
此般景象犹未忘,所以思念时悲伤。cǐ bān jǐng xiàng yóu wèi wàng,suǒ yǐ sī niàn shí bēi shāng。
闻君琴声洗我心,自盍泰然发天光。wén jūn qín shēng xǐ wǒ xīn,zì hé tài rán fā tiān guāng。
我昔神霄西台里,雪肌玉肤冰霜齿。wǒ xī shén xiāo xī tái lǐ,xuě jī yù fū bīng shuāng chǐ。
长歌一曲惊帝阍,解使八鸾舞神水。zhǎng gē yī qū jīng dì hūn,jiě shǐ bā luán wǔ shén shuǐ。
又尝飞过广寒宫,一见嫦娥琼玉容。yòu cháng fēi guò guǎng hán gōng,yī jiàn cháng é qióng yù róng。
不敢稽首便行过,倏复呼我醉瑶钟。bù gǎn jī shǒu biàn xíng guò,shū fù hū wǒ zuì yáo zhōng。
水府左仙萼绿华,身居东华帝子家。shuǐ fǔ zuǒ xiān è lǜ huá,shēn jū dōng huá dì zi jiā。
时以瑶琴鸣五霞,一声弹落琼台花。shí yǐ yáo qín míng wǔ xiá,yī shēng dàn luò qióng tái huā。
上元太真安长仙,日事玉皇上君前。shàng yuán tài zhēn ān zhǎng xiān,rì shì yù huáng shàng jūn qián。
玉龙娇痴不肯舞,独自奏帝鸣鸾弦。yù lóng jiāo chī bù kěn wǔ,dú zì zòu dì míng luán xián。
此声远矣吾不见,人间琴声更多变。cǐ shēng yuǎn yǐ wú bù jiàn,rén jiān qín shēng gèng duō biàn。
谁能以此清净心,许多悲欢相练缠。shuí néng yǐ cǐ qīng jìng xīn,xǔ duō bēi huān xiāng liàn chán。
琼窟先生然我言,我是霆司笔墨仙。qióng kū xiān shēng rán wǒ yán,wǒ shì tíng sī bǐ mò xiān。
昔为东华校籍吏,屡亦舞笔灵君前。xī wèi dōng huá xiào jí lì,lǚ yì wǔ bǐ líng jūn qián。
失身堕世自叹息,东华欲归归未得。shī shēn duò shì zì tàn xī,dōng huá yù guī guī wèi dé。
翠娥掩泪香骨寒,长天远水日相忆。cuì é yǎn lèi xiāng gǔ hán,zhǎng tiān yuǎn shuǐ rì xiāng yì。
君知否,吾将呼起大鹏驾琼云,手持百万苍鹰兵。jūn zhī fǒu,wú jiāng hū qǐ dà péng jià qióng yún,shǒu chí bǎi wàn cāng yīng bīng。
前驱天丁后火铃,飞罡蹑纪下太清。qián qū tiān dīng hòu huǒ líng,fēi gāng niè jì xià tài qīng。
又将东海捕金鲸,骑之去谒蟾蜍精。yòu jiāng dōng hǎi bǔ jīn jīng,qí zhī qù yè chán chú jīng。
却持万阵貔虎人,下来红尘扬鼓钲。què chí wàn zhèn pí hǔ rén,xià lái hóng chén yáng gǔ zhēng。
更烦先生试一举,为我调中作金鼓。gèng fán xiān shēng shì yī jǔ,wèi wǒ diào zhōng zuò jīn gǔ。
为我唤起李太白,与我浩歌拍掌舞。wèi wǒ huàn qǐ lǐ tài bái,yǔ wǒ hào gē pāi zhǎng wǔ。
君琴定是天上琴,天上曲调人间音。jūn qín dìng shì tiān shàng qín,tiān shàng qū diào rén jiān yīn。
为君醉中一狂歌,千岩万壑白云深。wèi jūn zuì zhōng yī kuáng gē,qiān yán wàn hè bái yún shēn。
白玉蟾

白玉蟾

宋闽清人,家琼州,字白叟,又字如晦,号海琼子,又号海蟾。入道武夷山。初至雷州,继为白氏子,自名白玉蟾。博览众籍,善篆隶草书,工画竹石。宁宗嘉定中诏征赴阙,对称旨,命馆太乙宫。传其常往来名山,神异莫测。诏封紫清道人。有《海琼集》、《道德宝章》、《罗浮山志》。 白玉蟾的作品>>

猜您喜欢

大道歌

白玉蟾

乌飞金,兔走玉,三界一粒粟。wū fēi jīn,tù zǒu yù,sān jiè yī lì sù。
山河大地几年尘,阴阳颠倒入玄谷。shān hé dà dì jǐ nián chén,yīn yáng diān dào rù xuán gǔ。
人生石火电光中,数枚客鹊枝头宿。rén shēng shí huǒ diàn guāng zhōng,shù méi kè què zhī tóu sù。
桑田沧海春复秋,乾坤不放坎离休。sāng tián cāng hǎi chūn fù qiū,qián kūn bù fàng kǎn lí xiū。
九天高处风月冷,神仙肚里无闲愁。jiǔ tiān gāo chù fēng yuè lěng,shén xiān dù lǐ wú xián chóu。
世间学仙者,胸襟变清雅。shì jiān xué xiān zhě,xiōng jīn biàn qīng yǎ。
丹经未读望飞升,指影谈空相诳吓。dān jīng wèi dú wàng fēi shēng,zhǐ yǐng tán kōng xiāng kuáng xià。
有时驰骋三寸舌,或在街头佯做哑。yǒu shí chí chěng sān cùn shé,huò zài jiē tóu yáng zuò yǎ。
正中恐有邪,真里须辨假。zhèng zhōng kǒng yǒu xié,zhēn lǐ xū biàn jiǎ。
若是清虚冷澹人,身外无物赤洒洒。ruò shì qīng xū lěng dàn rén,shēn wài wú wù chì sǎ sǎ。
都来聚气与凝神,要炼金丹赚几人。dōu lái jù qì yǔ níng shén,yào liàn jīn dān zhuàn jǐ rén。
引贼入家开宝藏,不知身外更藏身。yǐn zéi rù jiā kāi bǎo cáng,bù zhī shēn wài gèng cáng shēn。
身外有身身里觅,冲虚和气一壶春。shēn wài yǒu shēn shēn lǐ mì,chōng xū hé qì yī hú chūn。
生擒六贼手,活嚼三尸口。shēng qín liù zéi shǒu,huó jué sān shī kǒu。
三尸六贼本来无,尽从心里忙中有。sān shī liù zéi běn lái wú,jǐn cóng xīn lǐ máng zhōng yǒu。
玉帝非惟惜诏书,且要神气相保守。yù dì fēi wéi xī zhào shū,qiě yào shén qì xiāng bǎo shǒu。
此神此气结真精,唤作纯阳周九九。cǐ shén cǐ qì jié zhēn jīng,huàn zuò chún yáng zhōu jiǔ jiǔ。
此时方曰圣胎圆,万丈崖头翻筋斗。cǐ shí fāng yuē shèng tāi yuán,wàn zhàng yá tóu fān jīn dòu。
铅汞若粪土,龙虎如鸡狗。qiān gǒng ruò fèn tǔ,lóng hǔ rú jī gǒu。
白金黑锡几千般,水银朱砂相鼓诱。bái jīn hēi xī jǐ qiān bān,shuǐ yín zhū shā xiāng gǔ yòu。
白雪黄芽自无形,华池神水无泉溜。bái xuě huáng yá zì wú xíng,huá chí shén shuǐ wú quán liū。
不解回头一著子,冲风冒雨四方走。bù jiě huí tóu yī zhù zi,chōng fēng mào yǔ sì fāng zǒu。
四方走,要寻师,寻得邪师指授时,迷迷相指可怜伊。sì fāng zǒu,yào xún shī,xún dé xié shī zhǐ shòu shí,mí mí xiāng zhǐ kě lián yī。
大道不离方寸地,工夫细密有行持。dà dào bù lí fāng cùn dì,gōng fū xì mì yǒu xíng chí。
非存思,非举意,非是身中运精气。fēi cún sī,fēi jǔ yì,fēi shì shēn zhōng yùn jīng qì。
一关要锁百关牢,转身一路真容易。yī guān yào suǒ bǎi guān láo,zhuǎn shēn yī lù zhēn róng yì。
无心之心无有形,无中养就婴儿灵。wú xīn zhī xīn wú yǒu xíng,wú zhōng yǎng jiù yīng ér líng。
学仙学到婴儿处,月在寒潭静处明。xué xiān xué dào yīng ér chù,yuè zài hán tán jìng chù míng。
枯木生花却外香,海翁时与白鸥盟。kū mù shēng huā què wài xiāng,hǎi wēng shí yǔ bái ōu méng。
片饷工夫容易做,大丹只是片时成。piàn xiǎng gōng fū róng yì zuò,dà dān zhǐ shì piàn shí chéng。
执著奇言并怪语,万千譬喻今如许。zhí zhù qí yán bìng guài yǔ,wàn qiān pì yù jīn rú xǔ。
生也由他死由他,只要自家做得主。shēng yě yóu tā sǐ yóu tā,zhǐ yào zì jiā zuò dé zhǔ。
空中云,也可缚。kōng zhōng yún,yě kě fù。
水中月,也可捉。shuǐ zhōng yuè,yě kě zhuō。
身心两个字,是火也是药。shēn xīn liǎng gè zì,shì huǒ yě shì yào。
龟蛇乌兔总闲言,夫妇男女都扬却。guī shé wū tù zǒng xián yán,fū fù nán nǚ dōu yáng què。
君不见虚无生自然,自然生一气。jūn bù jiàn xū wú shēng zì rán,zì rán shēng yī qì。
一气结成物,气足分天地。yī qì jié chéng wù,qì zú fēn tiān dì。
天地本无心,二气自然是。tiān dì běn wú xīn,èr qì zì rán shì。
万物有荣枯,大数有终始。wàn wù yǒu róng kū,dà shù yǒu zhōng shǐ。
会得先天本自然,便是性命真根蒂。huì dé xiān tiān běn zì rán,biàn shì xìng mìng zhēn gēn dì。
道德五千言,阴符三百字。dào dé wǔ qiān yán,yīn fú sān bǎi zì。
形神与性命,身心与神气。xíng shén yǔ xìng mìng,shēn xīn yǔ shén qì。
交媾成大宝,即是金丹理。jiāo gòu chéng dà bǎo,jí shì jīn dān lǐ。
世人多执著,权将有作归无作。shì rén duō zhí zhù,quán jiāng yǒu zuò guī wú zuò。
猛烈丈夫能领略,试把此言闲处嚼。měng liè zhàng fū néng lǐng lüè,shì bǎ cǐ yán xián chù jué。
若他往古圣贤人,立教化人俱不错。ruò tā wǎng gǔ shèng xián rén,lì jiào huà rén jù bù cuò。
况能蓦直径路行,一条直上三清阁。kuàng néng mò zhí jìng lù xíng,yī tiáo zhí shàng sān qīng gé。
三清阁下一团髓,昼夜瑶光光烁烁。sān qīng gé xià yī tuán suǐ,zhòu yè yáo guāng guāng shuò shuò。
云谷道人仙中人,骨气秀茂真磊落。yún gǔ dào rén xiān zhōng rén,gǔ qì xiù mào zhēn lěi luò。
年来多被红尘缚,六十四年都是错。nián lái duō bèi hóng chén fù,liù shí sì nián dōu shì cuò。
刮开尘垢眼豁开,长啸一声归去来。guā kāi chén gòu yǎn huō kāi,zhǎng xiào yī shēng guī qù lái。
神仙伎俩无多子,只是人间一味呆,忽然也解到蓬莱。shén xiān jì liǎ wú duō zi,zhǐ shì rén jiān yī wèi dāi,hū rán yě jiě dào péng lái。
武夷散人与君说,见君真个神仙骨。wǔ yí sàn rén yǔ jūn shuō,jiàn jūn zhēn gè shén xiān gǔ。
我今也不鍊形神,或要放颠或放劣。wǒ jīn yě bù liàn xíng shén,huò yào fàng diān huò fàng liè。
寒时自有丹田火,饥时只吃琼湖雪。hán shí zì yǒu dān tián huǒ,jī shí zhǐ chī qióng hú xuě。
前年仙师寄书归,道我有名在金阙。qián nián xiān shī jì shū guī,dào wǒ yǒu míng zài jīn quē。
闲名落世收不回,而今心行尤其乖。xián míng luò shì shōu bù huí,ér jīn xīn xíng yóu qí guāi。
那堪玉帝见怜我,诏我归时未肯哉。nà kān yù dì jiàn lián wǒ,zhào wǒ guī shí wèi kěn zāi。

画中众仙歌

白玉蟾

不兴饮尽孙权酒,正欲画屏笔脱手。bù xīng yǐn jǐn sūn quán jiǔ,zhèng yù huà píng bǐ tuō shǒu。
一点凝墨状生蝇,剔之不飞心始惊。yī diǎn níng mò zhuàng shēng yíng,tī zhī bù fēi xīn shǐ jīng。
献之兴来拈起笔,笔如解飞自钩掣。xiàn zhī xīng lái niān qǐ bǐ,bǐ rú jiě fēi zì gōu chè。
戏染松烟作牸牛,脱似偃角眠沙丘。xì rǎn sōng yān zuò zì niú,tuō shì yǎn jiǎo mián shā qiū。
萧贲深得鹤三昧,胸中不与造化碍。xiāo bēn shēn dé hè sān mèi,xiōng zhōng bù yǔ zào huà ài。
一幅素绢如片天,雪翎欲起凌苍烟。yī fú sù juàn rú piàn tiān,xuě líng yù qǐ líng cāng yān。
僧繇醉后齁齁睡,睡起濡墨作石块。sēng yáo zuì hòu hōu hōu shuì,shuì qǐ rú mò zuò shí kuài。
擘山裂岩而拿云,或如伏虎如露拳。bāi shān liè yán ér ná yún,huò rú fú hǔ rú lù quán。
恺之画兰藏玉笥,开而视之已飞去。kǎi zhī huà lán cáng yù sì,kāi ér shì zhī yǐ fēi qù。
安得翠叶成寒丛,四景常使飘春风。ān dé cuì yè chéng hán cóng,sì jǐng cháng shǐ piāo chūn fēng。
闻道南齐宇文焕,精笔妙墨扫芦雁。wén dào nán qí yǔ wén huàn,jīng bǐ miào mò sǎo lú yàn。
低颈吸水昂颈飞,髣象荷枯沙瘦时。dī jǐng xī shuǐ áng jǐng fēi,fǎng xiàng hé kū shā shòu shí。
唐有处士吴道元,丹青之馀多画猿。táng yǒu chù shì wú dào yuán,dān qīng zhī yú duō huà yuán。
状出抱子落寒泉,又如弯弓绕树奔。zhuàng chū bào zi luò hán quán,yòu rú wān gōng rào shù bēn。
季成画虎常作怒,鬼神不敢正眼觑。jì chéng huà hǔ cháng zuò nù,guǐ shén bù gǎn zhèng yǎn qù。
但见纸上生狰狞,开口解啸风悲鸣。dàn jiàn zhǐ shàng shēng zhēng níng,kāi kǒu jiě xiào fēng bēi míng。
叶公好龙故学画,不觉心孔开一罅。yè gōng hǎo lóng gù xué huà,bù jué xīn kǒng kāi yī xià。
纸上笔画方似龙,风鬐浪鬣来争雄。zhǐ shàng bǐ huà fāng shì lóng,fēng qí làng liè lái zhēng xióng。
韩干画马得滋味,霜蹄巧作追风势。hán gàn huà mǎ dé zī wèi,shuāng tí qiǎo zuò zhuī fēng shì。
可怜张口嘶无声,只惜风棱瘦骨成。kě lián zhāng kǒu sī wú shēng,zhǐ xī fēng léng shòu gǔ chéng。
江头细草为谁绿,只有风烟相管束。jiāng tóu xì cǎo wèi shuí lǜ,zhǐ yǒu fēng yān xiāng guǎn shù。
阮瞻收拾草精神,笔端与草私为春。ruǎn zhān shōu shí cǎo jīng shén,bǐ duān yǔ cǎo sī wèi chūn。
画鱼古有康灵叔,掷头摆尾万鳞足。huà yú gǔ yǒu kāng líng shū,zhì tóu bǎi wěi wàn lín zú。
红鲿紫鲤成队行,跃碎琉璃跳上冰。hóng cháng zǐ lǐ chéng duì xíng,yuè suì liú lí tiào shàng bīng。
仁老胸中有雪月,画出梅花更清绝。rén lǎo xiōng zhōng yǒu xuě yuè,huà chū méi huā gèng qīng jué。
鲁直嗅之嫌无香,幻出江南烟水乡。lǔ zhí xiù zhī xián wú xiāng,huàn chū jiāng nán yān shuǐ xiāng。
张臻虚心而学竹,风雨潇潇生锦轴。zhāng zhēn xū xīn ér xué zhú,fēng yǔ xiāo xiāo shēng jǐn zhóu。
风枝雨干欲化龙,不堪裁杖扶葛洪。fēng zhī yǔ gàn yù huà lóng,bù kān cái zhàng fú gé hóng。
钱觐画松扫烟雨,松梢鹤立飞不去。qián jìn huà sōng sǎo yān yǔ,sōng shāo hè lì fēi bù qù。
凌风傲雪冷几时,翠色不改常清奇。líng fēng ào xuě lěng jǐ shí,cuì sè bù gǎi cháng qīng qí。
王维笔下多山水,千山万水一弹指。wáng wéi bǐ xià duō shān shuǐ,qiān shān wàn shuǐ yī dàn zhǐ。
万顷玻瓈碧欲流,千层翡翠波上浮。wàn qǐng bō lí bì yù liú,qiān céng fěi cuì bō shàng fú。
有时画出几枯木,一片落霞间飞鹜。yǒu shí huà chū jǐ kū mù,yī piàn luò xiá jiān fēi wù。
有时画出古涧泉,浪花滚滚人不闻。yǒu shí huà chū gǔ jiàn quán,làng huā gǔn gǔn rén bù wén。
有时花落鸟啼处,正是千林俵秋雨。yǒu shí huā luò niǎo tí chù,zhèng shì qiān lín biào qiū yǔ。
有时日暮鸦鸣时,烟际钟声催月迟。yǒu shí rì mù yā míng shí,yān jì zhōng shēng cuī yuè chí。
有时移却潇湘岸,移入洞庭彭蠡畔。yǒu shí yí què xiāo xiāng àn,yí rù dòng tíng péng lí pàn。
有时掇过天台山,相对雁荡烟雨寒。yǒu shí duō guò tiān tái shān,xiāng duì yàn dàng yān yǔ hán。
古人去后无人学,学者往往得皮壳。gǔ rén qù hòu wú rén xué,xué zhě wǎng wǎng dé pí ké。
鬼神却易狗马难,匠世未能窥一班。guǐ shén què yì gǒu mǎ nán,jiàng shì wèi néng kuī yī bān。
见君丹青与水墨,笔下剜出心中画。jiàn jūn dān qīng yǔ shuǐ mò,bǐ xià wān chū xīn zhōng huà。
一发才精百发精,留取后世不死名。yī fā cái jīng bǎi fā jīng,liú qǔ hòu shì bù sǐ míng。

听赵琴士鸣弦

白玉蟾

我寻屏迹到猿啼,云满山前花满溪。wǒ xún píng jì dào yuán tí,yún mǎn shān qián huā mǎn xī。
高峰壁立七十二,风生两腋天可梯。gāo fēng bì lì qī shí èr,fēng shēng liǎng yè tiān kě tī。
炼师两鬓东风黑,绀天不流月光白。liàn shī liǎng bìn dōng fēng hēi,gàn tiān bù liú yuè guāng bái。
檐牙咬雨昨已晴,松幄张空夜瑟瑟。yán yá yǎo yǔ zuó yǐ qíng,sōng wò zhāng kōng yè sè sè。
兴浓抱石玄以轻,得意七弦横玉绳。xīng nóng bào shí xuán yǐ qīng,dé yì qī xián héng yù shéng。
膝头指弄响玲玲,灿然夺目三十星。xī tóu zhǐ nòng xiǎng líng líng,càn rán duó mù sān shí xīng。
初如雨滴芭蕉夜,久坐梧桐猿啸罢。chū rú yǔ dī bā jiāo yè,jiǔ zuò wú tóng yuán xiào bà。
宛然幽涧听鸣泉,偶杂修篁戛清夏。wǎn rán yōu jiàn tīng míng quán,ǒu zá xiū huáng jiá qīng xià。
先疑易水渡荆轲,已转似劝无渡河。xiān yí yì shuǐ dù jīng kē,yǐ zhuǎn shì quàn wú dù hé。
美人金帐别项籍,壮士铁笛吹孟婆。měi rén jīn zhàng bié xiàng jí,zhuàng shì tiě dí chuī mèng pó。
不然双雉两南北,或者妇牵苏武服。bù rán shuāng zhì liǎng nán běi,huò zhě fù qiān sū wǔ fú。
弦中何似湘妃怨,指下为甚明妃哭。xián zhōng hé shì xiāng fēi yuàn,zhǐ xià wèi shén míng fēi kū。
又非林下感蟏蛸,更匪胡笳叫晚秋。yòu fēi lín xià gǎn xiāo shāo,gèng fěi hú jiā jiào wǎn qiū。
自然雁声下遥塞,忽觉蝉噪过南楼。zì rán yàn shēng xià yáo sāi,hū jué chán zào guò nán lóu。
君休弹终我畏听,满怀今古兴亡病。jūn xiū dàn zhōng wǒ wèi tīng,mǎn huái jīn gǔ xīng wáng bìng。
苍梧云愁虞舜远,鼎湖云出轩辕冷。cāng wú yún chóu yú shùn yuǎn,dǐng hú yún chū xuān yuán lěng。
一声一声复一声,不管世间银发生。yī shēng yī shēng fù yī shēng,bù guǎn shì jiān yín fā shēng。
弹尽天涯夕阳影,又向山中弹月明。dàn jǐn tiān yá xī yáng yǐng,yòu xiàng shān zhōng dàn yuè míng。
胡长卿,去已久,韩飞琼,无此手。hú zhǎng qīng,qù yǐ jiǔ,hán fēi qióng,wú cǐ shǒu。
玉帝闻未曾,人间空白首。yù dì wén wèi céng,rén jiān kōng bái shǒu。
柳花霏霏满江城,城外海棠红泪倾。liǔ huā fēi fēi mǎn jiāng chéng,chéng wài hǎi táng hóng lèi qīng。
恐君馀思更未已,为我春昼闻晴莺。kǒng jūn yú sī gèng wèi yǐ,wèi wǒ chūn zhòu wén qíng yīng。

赠方壶高士

白玉蟾

蓬莱三山压弱水,鸟飞不尽五云起。péng lái sān shān yā ruò shuǐ,niǎo fēi bù jǐn wǔ yún qǐ。
紫麟晓舞丹丘云,白鹿夜啮黄芽蕊。zǐ lín xiǎo wǔ dān qiū yún,bái lù yè niè huáng yá ruǐ。
浩浩神风碧无涯,长空粘水三千里。hào hào shén fēng bì wú yá,zhǎng kōng zhān shuǐ sān qiān lǐ。
中有一洞名方壶,玉颜仙翁不知几。zhōng yǒu yī dòng míng fāng hú,yù yán xiān wēng bù zhī jǐ。
上帝赐以英琼瑶,缝芝缉槲佩兰芷。shàng dì cì yǐ yīng qióng yáo,fèng zhī jī hú pèi lán zhǐ。
戏吹云和下朱尘,还炼五云长不死。xì chuī yún hé xià zhū chén,hái liàn wǔ yún zhǎng bù sǐ。
丹砂益驻长虹容,玉石弗砺愈白齿。dān shā yì zhù zhǎng hóng róng,yù shí fú lì yù bái chǐ。
醉飞罡步蹑星辰,时把葫芦梏鬼神。zuì fēi gāng bù niè xīng chén,shí bǎ hú lú gù guǐ shén。
早曾探出天地根,寸田尺宅安昆仑。zǎo céng tàn chū tiān dì gēn,cùn tián chǐ zhái ān kūn lún。
安知我即刘晨孙,不复更觅桃花源。ān zhī wǒ jí liú chén sūn,bù fù gèng mì táo huā yuán。
或者即是刘戽身,岂复别寻会仙村。huò zhě jí shì liú hù shēn,qǐ fù bié xún huì xiān cūn。
一闭目顷游六合,坐里汗漫诣浑沦。yī bì mù qǐng yóu liù hé,zuò lǐ hàn màn yì hún lún。
何必裹粮圆峤外,宁又远泛阆风津。hé bì guǒ liáng yuán jiào wài,níng yòu yuǎn fàn láng fēng jīn。
云屏烟障只笑傲,烟猿露鹤与相亲。yún píng yān zhàng zhǐ xiào ào,yān yuán lù hè yǔ xiāng qīn。
君不见刚风浩气截碧落,上严天关九屏恶,俯视万方万聚落。jūn bù jiàn gāng fēng hào qì jié bì luò,shàng yán tiān guān jiǔ píng è,fǔ shì wàn fāng wàn jù luò。
丝长岁月能几时,米大功名安用为。sī zhǎng suì yuè néng jǐ shí,mǐ dà gōng míng ān yòng wèi。
不将世界寄一粟,便请芥子纳须弥。bù jiāng shì jiè jì yī sù,biàn qǐng jiè zi nà xū mí。
初从螺江问草屧,已判此身轻似叶。chū cóng luó jiāng wèn cǎo xiè,yǐ pàn cǐ shēn qīng shì yè。
及其流湘过衡岳,一笑江山阔如楪。jí qí liú xiāng guò héng yuè,yī xiào jiāng shān kuò rú yè。
如今坐断烟霞窝,已诵东皇太乙歌。rú jīn zuò duàn yān xiá wō,yǐ sòng dōng huáng tài yǐ gē。
不作竹宫桂馆梦,奈此四海黄冠何。bù zuò zhú gōng guì guǎn mèng,nài cǐ sì hǎi huáng guān hé。
夜来坐我酌桂醁,不敢起舞宾云曲。yè lái zuò wǒ zhuó guì lù,bù gǎn qǐ wǔ bīn yún qū。
何年踏踏去方壶,我欲骑风后相逐。hé nián tà tà qù fāng hú,wǒ yù qí fēng hòu xiāng zhú。

赠蓬壶丁高士琴

白玉蟾

瓠巴骑鲸上天去,伯牙成连亦千古。hù bā qí jīng shàng tiān qù,bó yá chéng lián yì qiān gǔ。
浅世断无钟子期,弦中妙意为谁举。qiǎn shì duàn wú zhōng zi qī,xián zhōng miào yì wèi shuí jǔ。
春风春雨满潇湘,人在蓬窗闭竹房。chūn fēng chūn yǔ mǎn xiāo xiāng,rén zài péng chuāng bì zhú fáng。
竹里鹃啼喉舌冷,花间莺宿梦魂香。zhú lǐ juān tí hóu shé lěng,huā jiān yīng sù mèng hún xiāng。
客从漓沅下衡岳,满怀诗愁无处著。kè cóng lí yuán xià héng yuè,mǎn huái shī chóu wú chù zhù。
请君拂去水晶尘,瀹茗一了抚然作。qǐng jūn fú qù shuǐ jīng chén,yuè míng yī le fǔ rán zuò。
道人问予若为情,伊弦凄兮余莫听。dào rén wèn yǔ ruò wèi qíng,yī xián qī xī yú mò tīng。
一春十病九困酒,三月都无二日晴。yī chūn shí bìng jiǔ kùn jiǔ,sān yuè dōu wú èr rì qíng。
俯首沉吟声一曲,吟扭一罢撚拨续。fǔ shǒu chén yín shēng yī qū,yín niǔ yī bà niǎn bō xù。
初如雪泉嗽鸣玉,已转忽如雨簌簌。chū rú xuě quán sòu míng yù,yǐ zhuǎn hū rú yǔ sù sù。
于中亦有蟏蛸鸣,倏忽变作冷猿声。yú zhōng yì yǒu xiāo shāo míng,shū hū biàn zuò lěng yuán shēng。
始疑荆轲渡易水,乃是湘妃夜涕零。shǐ yí jīng kē dù yì shuǐ,nǎi shì xiāng fēi yè tì líng。
昔从抚断南风了,羑里幽人始能晓。xī cóng fǔ duàn nán fēng le,yǒu lǐ yōu rén shǐ néng xiǎo。
可叹坛中苦杏花,山高水寒即声杳。kě tàn tán zhōng kǔ xìng huā,shān gāo shuǐ hán jí shēng yǎo。
道人此意非人间,笑咏洞章锵佩环。dào rén cǐ yì fēi rén jiān,xiào yǒng dòng zhāng qiāng pèi huán。
能令凤舞下丹汉,云里大地垂头看。néng lìng fèng wǔ xià dān hàn,yún lǐ dà dì chuí tóu kàn。
世间鸡虫互得失,只好牧羊坐花石。shì jiān jī chóng hù dé shī,zhǐ hǎo mù yáng zuò huā shí。
何为儿女谩昵昵,候虫时鸣徒戚戚。hé wèi ér nǚ mán nì nì,hòu chóng shí míng tú qī qī。
输君朝朝在翠微,鹤已睡去人不知。shū jūn cháo cháo zài cuì wēi,hè yǐ shuì qù rén bù zhī。
笑思古今一俯仰,弹到千山月落时。xiào sī gǔ jīn yī fǔ yǎng,dàn dào qiān shān yuè luò shí。
君知否,梧桐枝上双燕语,尽将万事等风絮。jūn zhī fǒu,wú tóng zhī shàng shuāng yàn yǔ,jǐn jiāng wàn shì děng fēng xù。
琴中日月何翛闲,肯使事逐孤鸿度。qín zhōng rì yuè hé xiāo xián,kěn shǐ shì zhú gū hóng dù。

南岳九真歌题寿宁冲和阁

白玉蟾

笑携魏王大瓠落,往观洞庭张帝乐。xiào xié wèi wáng dà hù luò,wǎng guān dòng tíng zhāng dì lè。
醉骑八风访广漠,九天之上无南岳。zuì qí bā fēng fǎng guǎng mò,jiǔ tiān zhī shàng wú nán yuè。
我寻九贡诮冥寞,乱云深中涌楼阁。wǒ xún jiǔ gòng qiào míng mò,luàn yún shēn zhōng yǒng lóu gé。
玉帝苦诏陈兴明,双童前吹紫鸾笙。yù dì kǔ zhào chén xīng míng,shuāng tóng qián chuī zǐ luán shēng。
尹君道全骖后尘,先殿后卫森火铃。yǐn jūn dào quán cān hòu chén,xiān diàn hòu wèi sēn huǒ líng。
皓首惠度其姓陈,却立虹桥叫霜鹰。hào shǒu huì dù qí xìng chén,què lì hóng qiáo jiào shuāng yīng。
施友粲然索天笑,露冷松寒月华皎。shī yǒu càn rán suǒ tiān xiào,lù lěng sōng hán yuè huá jiǎo。
无人为呼张法要,万山猿啼夜虎啸。wú rén wèi hū zhāng fǎ yào,wàn shān yuán tí yè hǔ xiào。
张复有若如珍少,炼得身形成鹤瘦。zhāng fù yǒu ruò rú zhēn shǎo,liàn dé shēn xíng chéng hè shòu。
我今只忆徐灵期,嗽炼华池灌玉芝。wǒ jīn zhǐ yì xú líng qī,sòu liàn huá chí guàn yù zhī。
天柱峰头凤邓郁,旦旦黄芽饲白龟。tiān zhù fēng tóu fèng dèng yù,dàn dàn huáng yá sì bái guī。
玉仙灵舆昔无期,想跨九凤衣羽衣。yù xiān líng yú xī wú qī,xiǎng kuà jiǔ fèng yī yǔ yī。
香火在帝去已久,玉笥亦九门亦九。xiāng huǒ zài dì qù yǐ jiǔ,yù sì yì jiǔ mén yì jiǔ。
坛上仙翁何仙良,为问渺茫再来否。tán shàng xiān wēng hé xiān liáng,wèi wèn miǎo máng zài lái fǒu。
朝粤暮梧傥可到,泠然来此同楼居。cháo yuè mù wú tǎng kě dào,líng rán lái cǐ tóng lóu jū。

夜宴清胜轩醉吟呈倪梅窗吴道士隐南

白玉蟾

山前浩歌觉声乾,长啸直入碧云间。shān qián hào gē jué shēng qián,zhǎng xiào zhí rù bì yún jiān。
梅窗主人携百壶,一夜谈话秋雨寒。méi chuāng zhǔ rén xié bǎi hú,yī yè tán huà qiū yǔ hán。
灯红吐出玉虫巧,道人大啸拍床吼。dēng hóng tǔ chū yù chóng qiǎo,dào rén dà xiào pāi chuáng hǒu。
连榻隐南吴庚契,要看纸上生蛇走。lián tà yǐn nán wú gēng qì,yào kàn zhǐ shàng shēng shé zǒu。
停杯撑眼发诗颠,横捉一笔半欲眠。tíng bēi chēng yǎn fā shī diān,héng zhuō yī bǐ bàn yù mián。
笑把昆仑蘸沧海,写出新词数万篇。xiào bǎ kūn lún zhàn cāng hǎi,xiě chū xīn cí shù wàn piān。

题清胜轩

白玉蟾

满林幽竹夜来风,南极一点飞寒空。mǎn lín yōu zhú yè lái fēng,nán jí yī diǎn fēi hán kōng。
玉炉异香绕琳宫,此间知有神仙翁。yù lú yì xiāng rào lín gōng,cǐ jiān zhī yǒu shén xiān wēng。
清胜轩中颇幽绝,白须道士持檀笏。qīng shèng xuān zhōng pǒ yōu jué,bái xū dào shì chí tán hù。
眉毛掀起溪上云,眼光烁破峰头月。méi máo xiān qǐ xī shàng yún,yǎn guāng shuò pò fēng tóu yuè。
琼房壁上挂瑶琴,把剑舞罢千古心。qióng fáng bì shàng guà yáo qín,bǎ jiàn wǔ bà qiān gǔ xīn。
蓬莱一别醉吹笛,今日一见歌长吟。péng lái yī bié zuì chuī dí,jīn rì yī jiàn gē zhǎng yín。
天祇呵道绿烟起,满前王赵皆珠履。tiān qí hē dào lǜ yān qǐ,mǎn qián wáng zhào jiē zhū lǚ。
倦虬缩尾青蛇死,弹指倾倒天河水。juàn qiú suō wěi qīng shé sǐ,dàn zhǐ qīng dào tiān hé shuǐ。
砂篆一挥走神鬼,雷电霹雳动天地。shā zhuàn yī huī zǒu shén guǐ,léi diàn pī lì dòng tiān dì。
信知妙用古所无,犹未收拾归天衢。xìn zhī miào yòng gǔ suǒ wú,yóu wèi shōu shí guī tiān qú。
月冷风清白鹤唳,宝幡飞霞绕玉壶。yuè lěng fēng qīng bái hè lì,bǎo fān fēi xiá rào yù hú。
武夷散人好诗酒,昔者见君今番又。wǔ yí sàn rén hǎo shī jiǔ,xī zhě jiàn jūn jīn fān yòu。

仙岩金仙阁

白玉蟾

寒烟琐断梵王家,一篆博山飞冷蛇。hán yān suǒ duàn fàn wáng jiā,yī zhuàn bó shān fēi lěng shé。
满天秋雨落琼花,清溪涨绿浸平沙。mǎn tiān qiū yǔ luò qióng huā,qīng xī zhǎng lǜ jìn píng shā。
老松压石岩争耸,青萝拽树牵云遮。lǎo sōng yā shí yán zhēng sǒng,qīng luó zhuāi shù qiān yún zhē。
竹根倒出乌翅斜,夜半寒风搅宿鸦。zhú gēn dào chū wū chì xié,yè bàn hán fēng jiǎo sù yā。
木鱼唤粥蝴蝶醒,岩头残月沉丹井。mù yú huàn zhōu hú dié xǐng,yán tóu cán yuè chén dān jǐng。

赠薛氏绳歌

白玉蟾

其青节如竹之青,其白气如梅之白。qí qīng jié rú zhú zhī qīng,qí bái qì rú méi zhī bái。
有时抱至假山边,被人唤作谪仙客。yǒu shí bào zhì jiǎ shān biān,bèi rén huàn zuò zhé xiān kè。

赠薛氏振歌

白玉蟾

麟角独异凤毛轻,得龙之秀龟之青。lín jiǎo dú yì fèng máo qīng,dé lóng zhī xiù guī zhī qīng。
麟凤龟龙谓四灵,尔曹骨气同峥嵘。lín fèng guī lóng wèi sì líng,ěr cáo gǔ qì tóng zhēng róng。

知宫王琳甫赞

白玉蟾

青布衲,碧藜筇。qīng bù nà,bì lí qióng。
诗吟白芍药,曲唱紫芙蓉。shī yín bái sháo yào,qū chàng zǐ fú róng。
一局著残人事醒,七弦弹破世间空。yī jú zhù cán rén shì xǐng,qī xián dàn pò shì jiān kōng。
时乎泛一叶于沧海之外,时乎飞片羽于虚空之中。shí hū fàn yī yè yú cāng hǎi zhī wài,shí hū fēi piàn yǔ yú xū kōng zhī zhōng。
铁笛横吹老龙泣,金樽一倒琪花红。tiě dí héng chuī lǎo lóng qì,jīn zūn yī dào qí huā hóng。
孤猿啸夜月,淡露滴秋风。gū yuán xiào yè yuè,dàn lù dī qiū fēng。
云锦溪深碧无底,天苍山秀绿不穷。yún jǐn xī shēn bì wú dǐ,tiān cāng shān xiù lǜ bù qióng。
白鹤卧占眠牛草,丹鹊飞上栖鸦松。bái hè wò zhàn mián niú cǎo,dān què fēi shàng qī yā sōng。
真人一声长啸于蓬莱之东,青童回首指道神仙中之最雄。zhēn rén yī shēng zhǎng xiào yú péng lái zhī dōng,qīng tóng huí shǒu zhǐ dào shén xiān zhōng zhī zuì xióng。

木郎祈雨咒

白玉蟾

乾晶瑶辉玉池东,盟威圣者命青童。qián jīng yáo huī yù chí dōng,méng wēi shèng zhě mìng qīng tóng。
掷火万里坎震宫,雨骑迅发来太蒙。zhì huǒ wàn lǐ kǎn zhèn gōng,yǔ qí xùn fā lái tài méng。
木郎太乙三山雄,霹雳破石泉源通。mù láng tài yǐ sān shān xióng,pī lì pò shí quán yuán tōng。
神震巽土皓灵翁,猛马四张叻火冲。shén zhèn xùn tǔ hào líng wēng,měng mǎ sì zhāng lè huǒ chōng。
流精郁光奔祝融,巨神泰华登云中。liú jīng yù guāng bēn zhù róng,jù shén tài huá dēng yún zhōng。
墨幡皂纛扬虚空,掩曦蒸雨屯云浓。mò fān zào dào yáng xū kōng,yǎn xī zhēng yǔ tún yún nóng。
阏伯撼动昆仑峰,幽灵翻海玄溟同。è bó hàn dòng kūn lún fēng,yōu líng fān hǎi xuán míng tóng。
冯夷鼓舞长呼风,蓬莱弱水兴都功。féng yí gǔ wǔ zhǎng hū fēng,péng lái ruò shuǐ xīng dōu gōng。
龙鹰捷疾先御凶,朱发巨翅双目彤。lóng yīng jié jí xiān yù xiōng,zhū fā jù chì shuāng mù tóng。
雷电吐毒驱五龙,四溟叆叇罗阴容。léi diàn tǔ dú qū wǔ lóng,sì míng ài dài luó yīn róng。
一声四海改昏蒙,雨阵所至川流洪。yī shēng sì hǎi gǎi hūn méng,yǔ zhèn suǒ zhì chuān liú hóng。
金光流精斩旱虹,洞阳幽灵召丰隆。jīn guāng liú jīng zhǎn hàn hóng,dòng yáng yōu líng zhào fēng lóng。
玉雷浩师变崆峒,虚皇泰华扫妖爞。yù léi hào shī biàn kōng dòng,xū huáng tài huá sǎo yāo chóng。
群梁玄黄号前锋,祠泉恣蜃威天公。qún liáng xuán huáng hào qián fēng,cí quán zì shèn wēi tiān gōng。
叻火律令翻穹窿,鞭击妖魅驱蛇虫。lè huǒ lǜ lìng fān qióng lóng,biān jī yāo mèi qū shé chóng。
勾娄吉利炎赫踪,登僧泽颐悉听从。gōu lóu jí lì yán hè zōng,dēng sēng zé yí xī tīng cóng。
织女四哥心公忠,辅我救旱助勋隆。zhī nǚ sì gē xīn gōng zhōng,fǔ wǒ jiù hàn zhù xūn lóng。
赤鸡紫鹅飞无穷,摄虐缚祟送北酆。chì jī zǐ é fēi wú qióng,shè nüè fù suì sòng běi fēng。
敕紫虚元君降摄,急急如火铃大帅律令。chì zǐ xū yuán jūn jiàng shè,jí jí rú huǒ líng dà shuài lǜ lìng。

题清胜轩壁

白玉蟾

奇花两朵香一炉,片心无事便清虚。qí huā liǎng duǒ xiāng yī lú,piàn xīn wú shì biàn qīng xū。
壁头有琴床有剑,浩歌梵曲声虚徐。bì tóu yǒu qín chuáng yǒu jiàn,hào gē fàn qū shēng xū xú。
物外志趣本不俗,山轩清胜万事足。wù wài zhì qù běn bù sú,shān xuān qīng shèng wàn shì zú。
自劝之酒三两杯,无争之棋三两局。zì quàn zhī jiǔ sān liǎng bēi,wú zhēng zhī qí sān liǎng jú。

白莲诗

白玉蟾

渊明归西天,不作东林社。yuān míng guī xī tiān,bù zuò dōng lín shè。
不见张昌宗,无人举此话。bù jiàn zhāng chāng zōng,wú rén jǔ cǐ huà。
谁家栽绿荷,薰风漾碧波。shuí jiā zāi lǜ hé,xūn fēng yàng bì bō。
波底水晶空,化出玉姮娥。bō dǐ shuǐ jīng kōng,huà chū yù héng é。
嫣然冷无语,冰肌卧晓雨。yān rán lěng wú yǔ,bīng jī wò xiǎo yǔ。
东君如夏日,此花不受暑。dōng jūn rú xià rì,cǐ huā bù shòu shǔ。
一点天然香,随风入画堂。yī diǎn tiān rán xiāng,suí fēng rù huà táng。
折之置坐隅,窈窕弄玉郎。zhé zhī zhì zuò yú,yǎo tiǎo nòng yù láng。
忽然心绪变,如睹佳人面。hū rán xīn xù biàn,rú dǔ jiā rén miàn。
寄语明月楼,莫贮双飞燕。jì yǔ míng yuè lóu,mò zhù shuāng fēi yàn。