古诗词

蒙亭诗和张洵韵

叶宗谔

我行几许逾沅湘,直抵八桂漓水旁。wǒ xíng jǐ xǔ yú yuán xiāng,zhí dǐ bā guì lí shuǐ páng。
千山倒影摇溪光,秀色不借草木苍。qiān shān dào yǐng yáo xī guāng,xiù sè bù jiè cǎo mù cāng。
兹亭构胜俯回塘,野花风递罗绮香。zī tíng gòu shèng fǔ huí táng,yě huā fēng dì luó qǐ xiāng。
岩前伏波航羽觞,一洗尘思生清凉。yán qián fú bō háng yǔ shāng,yī xǐ chén sī shēng qīng liáng。
疑有仙人白玉床,壶中景迥日月长。yí yǒu xiān rén bái yù chuáng,hú zhōng jǐng jiǒng rì yuè zhǎng。
步此仙籁音琅琅,世间名利真毫芒。bù cǐ xiān lài yīn láng láng,shì jiān míng lì zhēn háo máng。
此景不独冠南方,恨不筑室轻侯王。cǐ jǐng bù dú guān nán fāng,hèn bù zhù shì qīng hóu wáng。
回首尘迹空渺茫,瞥去未必计非良。huí shǒu chén jì kōng miǎo máng,piē qù wèi bì jì fēi liáng。
其如樽酒情难忘,恍然一梦五云乡。qí rú zūn jiǔ qíng nán wàng,huǎng rán yī mèng wǔ yún xiāng。

叶宗谔

叶宗谔,泰宁(今属福建)人。高宗建炎元年(一一二七)为户部郎中。三年,充江淮发运副使。四年,知鄂州(《建炎以来系年要录》卷一○、二二、三二)。绍兴元年(一一三一),知洪州。五年,知建康府。七年,迁江南西路转运使(同上书卷四二、八五、一一七)。 叶宗谔的作品>>

猜您喜欢