古诗词

寿铁石翁

宋自逊

梅传春信伴持觥,寿数新年满六庚。méi chuán chūn xìn bàn chí gōng,shòu shù xīn nián mǎn liù gēng。
长与白云分屋住,闲骑黄犊趁山行。zhǎng yǔ bái yún fēn wū zhù,xián qí huáng dú chèn shān xíng。
不因问药深深隐,除却能诗事事生。bù yīn wèn yào shēn shēn yǐn,chú què néng shī shì shì shēng。
看到阿咸俱白发,百年门户共支撑。kàn dào ā xián jù bái fā,bǎi nián mén hù gòng zhī chēng。

宋自逊

[约公元一二oo年前后在世]字谦父,号壶山,南昌人。生卒年均不详,约宋宁宗庆元末前后在世。文笔高绝,当代名流皆敬爱之。与戴复古尤有交谊。他的词集名渔樵笛谱,《花庵词选》行于世。 宋自逊的作品>>

猜您喜欢

蓦山溪·自述

宋自逊

壶山居士,未老心先懒。hú shān jū shì,wèi lǎo xīn xiān lǎn。
爱学道人家,办竹几、蒲团茗碗。ài xué dào rén jiā,bàn zhú jǐ pú tuán míng wǎn。
青山可买,小结屋三间,开一径,俯清溪,修竹栽教满。qīng shān kě mǎi,xiǎo jié wū sān jiān,kāi yī jìng,fǔ qīng xī,xiū zhú zāi jiào mǎn。
客来便请,随分家常饭。kè lái biàn qǐng,suí fēn jiā cháng fàn。
若肯小留连,更薄酒、三杯两盏。ruò kěn xiǎo liú lián,gèng báo jiǔ sān bēi liǎng zhǎn。
吟诗度曲,风月任招呼,身外事,不关心,自有天公管。yín shī dù qū,fēng yuè rèn zhāo hū,shēn wài shì,bù guān xīn,zì yǒu tiān gōng guǎn。

沁园春·送戴石屏

宋自逊

归去来兮,田园将芜,云胡不归。guī qù lái xī,tián yuán jiāng wú,yún hú bù guī。
既有诗千首,如斯者少,行年七十,从古来稀。jì yǒu shī qiān shǒu,rú sī zhě shǎo,xíng nián qī shí,cóng gǔ lái xī。
地阙东南,天倾西北,人事何缘有足时。dì quē dōng nán,tiān qīng xī běi,rén shì hé yuán yǒu zú shí。
江湖上,转不如前日,步步危机。jiāng hú shàng,zhuǎn bù rú qián rì,bù bù wēi jī。
石屏自有柴扉。shí píng zì yǒu chái fēi。
占海岸、潮头岸一矶。zhàn hǎi àn cháo tóu àn yī jī。
唤彩衣孙子,携壶挈榼,白头翁媪,举案齐眉。huàn cǎi yī sūn zi,xié hú qiè kē,bái tóu wēng ǎo,jǔ àn qí méi。
身外声名,世间梦幻,万事一程无是非。shēn wài shēng míng,shì jiān mèng huàn,wàn shì yī chéng wú shì fēi。
书来往,都不须长语,直写心期。shū lái wǎng,dōu bù xū zhǎng yǔ,zhí xiě xīn qī。

贺新郎·题雪堂

宋自逊

唤起东坡老。huàn qǐ dōng pō lǎo。
问雪堂、几番兴废,斜阳衰草。wèn xuě táng jǐ fān xīng fèi,xié yáng shuāi cǎo。
一月有钱三十块,何苦抽身不早。yī yuè yǒu qián sān shí kuài,hé kǔ chōu shēn bù zǎo。
又底用、北门摛藻。yòu dǐ yòng běi mén chī zǎo。
儋雨蛮烟添老色,和陶诗、翻被渊明恼。dān yǔ mán yān tiān lǎo sè,hé táo shī fān bèi yuān míng nǎo。
到底是,忘言好。dào dǐ shì,wàng yán hǎo。
周郎英发人间少。zhōu láng yīng fā rén jiān shǎo。
谩依然、乌鹊南飞,山高月小。mán yī rán wū què nán fēi,shān gāo yuè xiǎo。
岁月堂堂留不住,此世何时是了。suì yuè táng táng liú bù zhù,cǐ shì hé shí shì le。
算不满、英雄一笑。suàn bù mǎn yīng xióng yī xiào。
我有丰淮千斗酒,把新愁、旧恨都倾倒。wǒ yǒu fēng huái qiān dòu jiǔ,bǎ xīn chóu jiù hèn dōu qīng dào。
三弄笛,楚天晓。sān nòng dí,chǔ tiān xiǎo。

贺新郎·七夕

宋自逊

灵鹊桥初就。líng què qiáo chū jiù。
记迢迢、重湖风浪,去年时候。jì tiáo tiáo zhòng hú fēng làng,qù nián shí hòu。
岁月不留人易老,万事茫茫宇宙。suì yuè bù liú rén yì lǎo,wàn shì máng máng yǔ zhòu。
但独对、西风搔首。dàn dú duì xī fēng sāo shǒu。
巧拙岂关今夕事,奈痴儿、騃女流传谬。qiǎo zhuō qǐ guān jīn xī shì,nài chī ér ái nǚ liú chuán miù。
添话柄,柳州柳。tiān huà bǐng,liǔ zhōu liǔ。
道人识破灰心久。dào rén shí pò huī xīn jiǔ。
只好风、凉月佳时,疏狂如旧。zhǐ hǎo fēng liáng yuè jiā shí,shū kuáng rú jiù。
休笑双星经岁别,人到中年已后。xiū xiào shuāng xīng jīng suì bié,rén dào zhōng nián yǐ hòu。
云雨梦、可曾常有。yún yǔ mèng kě céng cháng yǒu。
雪藕调冰花熏茗,正梧桐、雨过新凉透。xuě ǒu diào bīng huā xūn míng,zhèng wú tóng yǔ guò xīn liáng tòu。
且随分,一杯酒。qiě suí fēn,yī bēi jiǔ。

满江红·愁感

宋自逊

举扇西风,又十载、重游秋浦。jǔ shàn xī fēng,yòu shí zài zhòng yóu qiū pǔ。
对旧日、江山错愕,鬓丝如许。duì jiù rì jiāng shān cuò è,bìn sī rú xǔ。
世事兴亡空感慨,男儿事业谁堪数。shì shì xīng wáng kōng gǎn kǎi,nán ér shì yè shuí kān shù。
被老天、开眼看人忙,成今古。bèi lǎo tiān kāi yǎn kàn rén máng,chéng jīn gǔ。
江上路,喧鼙鼓。jiāng shàng lù,xuān pí gǔ。
山中地,纷豺虎。shān zhōng dì,fēn chái hǔ。
谩乾坤许大,著身何处。mán qián kūn xǔ dà,zhù shēn hé chù。
名利等成狂梦寐,文章亦是闲言语。míng lì děng chéng kuáng mèng mèi,wén zhāng yì shì xián yán yǔ。
赖双投、酒熟蟹螯肥,忘羁旅。lài shuāng tóu jiǔ shú xiè áo féi,wàng jī lǚ。

西江月

宋自逊

何敢笑人干禄,自知无分弹冠。hé gǎn xiào rén gàn lù,zì zhī wú fēn dàn guān。
只将贫贱博清闲。zhǐ jiāng pín jiàn bó qīng xián。
留取书遮老眼。liú qǔ shū zhē lǎo yǎn。
世上风波任险,门前路径须宽。shì shàng fēng bō rèn xiǎn,mén qián lù jìng xū kuān。
心无妄想梦魂安。xīn wú wàng xiǎng mèng hún ān。
万事鹤长凫短。wàn shì hè zhǎng fú duǎn。

昼锦堂上李真州

宋自逊

荷叶龟游,庭皋鹤舞,应是秋满淮涯。hé yè guī yóu,tíng gāo hè wǔ,yīng shì qiū mǎn huái yá。
昨夜将星明处,仿佛峨眉。zuó yè jiāng xīng míng chù,fǎng fú é méi。
干戈已净银河淡,尘沙不动翠烟微。gàn gē yǐ jìng yín hé dàn,chén shā bù dòng cuì yān wēi。
邦人道,半月中秋,当歌不饮何为。bāng rén dào,bàn yuè zhōng qiū,dāng gē bù yǐn hé wèi。
谁知。shuí zhī。
心事远,但感慨登临,白羽频挥。xīn shì yuǎn,dàn gǎn kǎi dēng lín,bái yǔ pín huī。
恨不明朝出塞,猎猎旌旗。hèn bù míng cháo chū sāi,liè liè jīng qí。
文南一矢澶渊劲,夔门三箭武关奇。wén nán yī shǐ chán yuān jìn,kuí mén sān jiàn wǔ guān qí。
挑灯看,龙吼传家旧剑,曾斩吴曦。tiāo dēng kàn,lóng hǒu chuán jiā jiù jiàn,céng zhǎn wú xī。

赠戴石屏

宋自逊

又是六年别,浑无一字书。yòu shì liù nián bié,hún wú yī zì shū。
性宽难得老,交久只如初。xìng kuān nán dé lǎo,jiāo jiǔ zhǐ rú chū。
白发添诗集,黄金散酒垆。bái fā tiān shī jí,huáng jīn sàn jiǔ lú。
行程遍江海,何处是吾庐。xíng chéng biàn jiāng hǎi,hé chù shì wú lú。

闲地

宋自逊

一片宽闲地,半生江海情。yī piàn kuān xián dì,bàn shēng jiāng hǎi qíng。
有梅添月色,无竹欠秋声。yǒu méi tiān yuè sè,wú zhú qiàn qiū shēng。
酒热浑家醉,诚诗逐字评。jiǔ rè hún jiā zuì,chéng shī zhú zì píng。
拙疏尘事少,贫贱也身轻。zhuō shū chén shì shǎo,pín jiàn yě shēn qīng。

一室

宋自逊

一室冷如冰,梅花相对清。yī shì lěng rú bīng,méi huā xiāng duì qīng。
残年日易晚,夹雪雨难晴。cán nián rì yì wǎn,jiā xuě yǔ nán qíng。
身计茧千绪,世纷棋一枰。shēn jì jiǎn qiān xù,shì fēn qí yī píng。
曲生差解事,谈笑破愁城。qū shēng chà jiě shì,tán xiào pò chóu chéng。

桂花

宋自逊

揭纸糊窗莫放开,园丁新送木犀来。jiē zhǐ hú chuāng mò fàng kāi,yuán dīng xīn sòng mù xī lái。
绕屏著色无非画,尽日烘香不用煤。rào píng zhù sè wú fēi huà,jǐn rì hōng xiāng bù yòng méi。
同气相求唯径菊,后生可畏独江梅。tóng qì xiāng qiú wéi jìng jú,hòu shēng kě wèi dú jiāng méi。
月中一本应灵异,待向仙娥觅种栽。yuè zhōng yī běn yīng líng yì,dài xiàng xiān é mì zhǒng zāi。

茶磨

宋自逊

韫质他山带玉挥,乾旋坤载妙玄机。yùn zhì tā shān dài yù huī,qián xuán kūn zài miào xuán jī。
转时隐隐海风起,落处纷纷春雪飞。zhuǎn shí yǐn yǐn hǎi fēng qǐ,luò chù fēn fēn chūn xuě fēi。
圆体外通常不碍,贞心中立动无违。yuán tǐ wài tōng cháng bù ài,zhēn xīn zhōng lì dòng wú wéi。
世间多少槐安梦,信手频推为解围。shì jiān duō shǎo huái ān mèng,xìn shǒu pín tuī wèi jiě wéi。

隐逸

宋自逊

五鼎生封事不难,此身当与道相关。wǔ dǐng shēng fēng shì bù nán,cǐ shēn dāng yǔ dào xiāng guān。
天高地下日易晚,古往今来人少闲。tiān gāo dì xià rì yì wǎn,gǔ wǎng jīn lái rén shǎo xián。
靖节早辞彭泽县,子陵终老富春山。jìng jié zǎo cí péng zé xiàn,zi líng zhōng lǎo fù chūn shān。
当时若为虚名起,未必有名留世间。dāng shí ruò wèi xū míng qǐ,wèi bì yǒu míng liú shì jiān。

赠隐者

宋自逊

或居岩谷或居廛,未作天仙且地仙。huò jū yán gǔ huò jū chán,wèi zuò tiān xiān qiě dì xiān。
诗只半联人寡和,画才数笔世争传。shī zhǐ bàn lián rén guǎ hé,huà cái shù bǐ shì zhēng chuán。
弹琴无谱自成曲,卖药资身不较钱。dàn qín wú pǔ zì chéng qū,mài yào zī shēn bù jiào qián。
或问先生今几岁,笑言谁解记生年。huò wèn xiān shēng jīn jǐ suì,xiào yán shuí jiě jì shēng nián。

答客问

宋自逊

岂是林逋放鹤迟,习闲成懒静相宜。qǐ shì lín bū fàng hè chí,xí xián chéng lǎn jìng xiāng yí。
落花时节人中酒,夜雨轩窗客赌棋。luò huā shí jié rén zhōng jiǔ,yè yǔ xuān chuāng kè dǔ qí。
身外浮名何用觅,人间多事不须知。shēn wài fú míng hé yòng mì,rén jiān duō shì bù xū zhī。
屋边梅树梅边石,岁岁春风日日诗。wū biān méi shù méi biān shí,suì suì chūn fēng rì rì shī。
32123