古诗词

次韵得闲晚春即事

乐备

新晴初照屋山头,春欲归时事事幽。xīn qíng chū zhào wū shān tóu,chūn yù guī shí shì shì yōu。
诗著硬黄容我扫,酒拚大白共君浮。shī zhù yìng huáng róng wǒ sǎo,jiǔ pàn dà bái gòng jūn fú。
幸闻边备初无警,喜见农功渐可鸠。xìng wén biān bèi chū wú jǐng,xǐ jiàn nóng gōng jiàn kě jiū。
老去所期如此尔,人间底事更关愁。lǎo qù suǒ qī rú cǐ ěr,rén jiān dǐ shì gèng guān chóu。

乐备

宋苏州昆山人,先世居淮海,字功成,一字顺之。高宗绍兴二十四年进士。官至军器监簿。与范成大等人结社唱和,以诗文名于时。 乐备的作品>>

猜您喜欢

次马得闲幽居客至韵

乐备

吾道如君有几人,生憎轻薄白头新。wú dào rú jūn yǒu jǐ rén,shēng zēng qīng báo bái tóu xīn。
林泉卜筑何妨静,诗酒寻盟不厌频。lín quán bo zhù hé fáng jìng,shī jiǔ xún méng bù yàn pín。
小雨汀洲松浦霁,斜阳花草玉峰春。xiǎo yǔ tīng zhōu sōng pǔ jì,xié yáng huā cǎo yù fēng chūn。
芒鞋竹杖须乘兴,快取平生见懒真。máng xié zhú zhàng xū chéng xīng,kuài qǔ píng shēng jiàn lǎn zhēn。

比同彦平谒希颜千里昆仲千里留醉短项翁彦平有作鄙拙者亦不能已勉强乱道幸笑览

乐备

君不见便腹边先生,齁齁昼眠贮五经。jūn bù jiàn biàn fù biān xiān shēng,hōu hōu zhòu mián zhù wǔ jīng。
又不见长头贾都尉,喋喋问字聒人耳。yòu bù jiàn zhǎng tóu jiǎ dōu wèi,dié dié wèn zì guā rén ěr。
两人挟策烦天机,俱忘其羊乃其理。liǎng rén xié cè fán tiān jī,jù wàng qí yáng nǎi qí lǐ。
不如此翁不知书,肩高颐隐形侏儒。bù rú cǐ wēng bù zhī shū,jiān gāo yí yǐn xíng zhū rú。
胸中无物祇嗜酒,酒至辄尽宁留馀。xiōng zhōng wú wù qí shì jiǔ,jiǔ zhì zhé jǐn níng liú yú。
有时花帽宾客前,清辩倾倒如流泉。yǒu shí huā mào bīn kè qián,qīng biàn qīng dào rú liú quán。
不辞伴客竟佳夕,第恐吻燥舌本乾。bù cí bàn kè jìng jiā xī,dì kǒng wěn zào shé běn qián。
主人从今莫言穷,有此自足当万钟。zhǔ rén cóng jīn mò yán qióng,yǒu cǐ zì zú dāng wàn zhōng。
但令时与圣贤对,勿学鄙士中空空。dàn lìng shí yǔ shèng xián duì,wù xué bǐ shì zhōng kōng kōng。
我昔已自闻其风,向来一笑欣相逢。wǒ xī yǐ zì wén qí fēng,xiàng lái yī xiào xīn xiāng féng。
他时访戴不必见,径须奓户呼此翁。tā shí fǎng dài bù bì jiàn,jìng xū zhā hù hū cǐ wēng。

某属闻少伊广文归别墅将挂其冠然乎富贵恐不免耳欲谒未能因成古诗奉迓某无策可去断章不忘健羡也

乐备

明光宫高丽鳷鹊,三声朝鸡报宫钥。míng guāng gōng gāo lì zhī què,sān shēng cháo jī bào gōng yào。
车如流水马如龙,门外斗量无处著。chē rú liú shuǐ mǎ rú lóng,mén wài dòu liàng wú chù zhù。
归来日晏仆亦痡,豪芒饱暖归妻孥。guī lái rì yàn pū yì fū,háo máng bǎo nuǎn guī qī nú。
岂无道德绚烂者,意作霖雨言为谟。qǐ wú dào dé xuàn làn zhě,yì zuò lín yǔ yán wèi mó。
何人着眼高蓬荜,彊仕之年发如漆。hé rén zhe yǎn gāo péng bì,jiàng shì zhī nián fā rú qī。
便抽手版挂衣冠,把住穷愁甘似蜜。biàn chōu shǒu bǎn guà yī guān,bǎ zhù qióng chóu gān shì mì。
人言进退诚两涂,退者真智进者愚。rén yán jìn tuì chéng liǎng tú,tuì zhě zhēn zhì jìn zhě yú。
要当程力之所底,未省逸路排轻车。yào dāng chéng lì zhī suǒ dǐ,wèi shěng yì lù pái qīng chē。
马侯制行如圭璧,五色文章发金石。mǎ hóu zhì xíng rú guī bì,wǔ sè wén zhāng fā jīn shí。
不知持此将安之,天下宝当天下惜。bù zhī chí cǐ jiāng ān zhī,tiān xià bǎo dāng tiān xià xī。
秋郊凉入菰蒲间,新诗落笔不作难。qiū jiāo liáng rù gū pú jiān,xīn shī luò bǐ bù zuò nán。
应怜俗驾难回者,更费移文过北山。yīng lián sú jià nán huí zhě,gèng fèi yí wén guò běi shān。