古诗词

三清阁

吴愈

庐山之胜,秀出斗旁。lú shān zhī shèng,xiù chū dòu páng。
参于衡岳,镇东南方。cān yú héng yuè,zhèn dōng nán fāng。
民人所瞻,神天攸宅。mín rén suǒ zhān,shén tiān yōu zhái。
赍梦之祥,乃兴自昔。jī mèng zhī xiáng,nǎi xīng zì xī。
惟天聪明,矜此下民。wéi tiān cōng míng,jīn cǐ xià mín。
监求其莫,恐有不闻。jiān qiú qí mò,kǒng yǒu bù wén。
惟神司之,云轺风马。wéi shén sī zhī,yún yáo fēng mǎ。
乃诹乃访,周游天下。nǎi zōu nǎi fǎng,zhōu yóu tiān xià。
不疾不速,不察而明。bù jí bù sù,bù chá ér míng。
天何言哉,民无颦呻。tiān hé yán zāi,mín wú pín shēn。
是为福庭,列圣祗敬。shì wèi fú tíng,liè shèng zhī jìng。
锡羡隤祉,有感斯应。xī xiàn tuí zhǐ,yǒu gǎn sī yīng。
明明我圣,惟一乃心。míng míng wǒ shèng,wéi yī nǎi xīn。
不显亦临,敢有弗钦。bù xiǎn yì lín,gǎn yǒu fú qīn。
宝画金扁,徽称明诏。bǎo huà jīn biǎn,huī chēng míng zhào。
日月之揭,山川有耀。rì yuè zhī jiē,shān chuān yǒu yào。
邃殿在后,新阁在前。suì diàn zài hòu,xīn gé zài qián。
如君当御,而臣仰焉。rú jūn dāng yù,ér chén yǎng yān。
时节冠佩,会朝帝所。shí jié guān pèi,huì cháo dì suǒ。
达民之情,佑我圣主。dá mín zhī qíng,yòu wǒ shèng zhǔ。
民戴我圣,与天无极。mín dài wǒ shèng,yǔ tiān wú jí。
天佑我宋,子孙千亿。tiān yòu wǒ sòng,zi sūn qiān yì。
民拜稽首,愿垂表经。mín bài jī shǒu,yuàn chuí biǎo jīng。
从臣刻辞,永锡休声。cóng chén kè cí,yǒng xī xiū shēng。

吴愈

吴愈,字季谦,江州德安(今属江西)人。宁宗开禧元年(一二○五)进士。初为信阳尉,以退金兵功迁知县事。历沿江制置使兼知鄂州。理宗宝庆二年(一二二六),除秘书丞,累迁户部侍郎兼国史院编修官、实录院检讨官(《南宋馆阁续录》卷七、九)。官终兵部侍郎。事见《永乐大典》卷六七○一引《江州志》、明嘉靖《九江府志》卷一三。 吴愈的作品>>

猜您喜欢