古诗词

唐氏林亭

孙邦

华屋沈沈野外居,茂林清荫绕门闾。huá wū shěn shěn yě wài jū,mào lín qīng yīn rào mén lǘ。
移花植果心无事,抱子弄孙欢有馀。yí huā zhí guǒ xīn wú shì,bào zi nòng sūn huān yǒu yú。
闲过西畴观刈穫,懒寻南郭命巾车。xián guò xī chóu guān yì huò,lǎn xún nán guō mìng jīn chē。
问君为圃嗟予晚,便拟归休学二疏。wèn jūn wèi pǔ jiē yǔ wǎn,biàn nǐ guī xiū xué èr shū。

孙邦

孙邦,新城(今属浙江)人。徽宗宣和三年(一一二一)进士(明万历《杭州府志》卷一○七)。高宗建炎三年(一一二九)为婺州教授(《建炎以来系年要录》卷三○)。绍兴四年(一一三四)以左朝奉郎充奉使书状官(同上书卷七二)。六年添差通判平江(同上书卷一○六)。十一年由江西路转运判官放罢(同上书卷一四一)。今录诗六首。 孙邦的作品>>

猜您喜欢

吕城谒祖庙

孙邦

吾祖持兵镇此都,投身九死定全吴。wú zǔ chí bīng zhèn cǐ dōu,tóu shēn jiǔ sǐ dìng quán wú。
一朝流矢中眸子,千载忠魂列霸图。yī cháo liú shǐ zhōng móu zi,qiān zài zhōng hún liè bà tú。
墓木但遗枫合抱,庙庭还有像完躯。mù mù dàn yí fēng hé bào,miào tíng hái yǒu xiàng wán qū。
英雄未必输张许,青史功名定有无。yīng xióng wèi bì shū zhāng xǔ,qīng shǐ gōng míng dìng yǒu wú。

绿筠轩

孙邦

年来宦拙喜跻攀,门枕溪流四面山。nián lái huàn zhuō xǐ jī pān,mén zhěn xī liú sì miàn shān。
时过邻僧话浮世,一轩长对此君闲。shí guò lín sēng huà fú shì,yī xuān zhǎng duì cǐ jūn xián。

白莲堂

孙邦

大智西归不肯回,只今莲社喜重开。dà zhì xī guī bù kěn huí,zhǐ jīn lián shè xǐ zhòng kāi。
会中独有遗民在,十五年间两度来。huì zhōng dú yǒu yí mín zài,shí wǔ nián jiān liǎng dù lái。

白莲堂

孙邦

心地白莲俱有种,要须功德水方开。xīn dì bái lián jù yǒu zhǒng,yào xū gōng dé shuǐ fāng kāi。
因师一语千花现,人各始知来处来。yīn shī yī yǔ qiān huā xiàn,rén gè shǐ zhī lái chù lái。

和史经

孙邦

渊明遇佳趣,欲辩每忘言。yuān míng yù jiā qù,yù biàn měi wàng yán。
道安对胜士,高论矜弥天。dào ān duì shèng shì,gāo lùn jīn mí tiān。
斯人已往不可得,悠悠俗驾徒争先。sī rén yǐ wǎng bù kě dé,yōu yōu sú jià tú zhēng xiān。
梦尸梦秽了不悟,宁论掷足与裸颠。mèng shī mèng huì le bù wù,níng lùn zhì zú yǔ luǒ diān。
虽知香臭在得丧,一朝十获岁九迁。suī zhī xiāng chòu zài dé sàng,yī cháo shí huò suì jiǔ qiān。
谁能休沐过僧语,聊问我林仍我泉。shuí néng xiū mù guò sēng yǔ,liáo wèn wǒ lín réng wǒ quán。
贤哉令尹得此趣,颇厌世味如荤膻。xián zāi lìng yǐn dé cǐ qù,pǒ yàn shì wèi rú hūn shān。
学人荐取妙香句,莫学大珠空饭眠。xué rén jiàn qǔ miào xiāng jù,mò xué dà zhū kōng fàn mián。

和史经

孙邦

宅侧造猪栏,正坐贪秽免。zhái cè zào zhū lán,zhèng zuò tān huì miǎn。
巷中堆马粪,而以清贵显。xiàng zhōng duī mǎ fèn,ér yǐ qīng guì xiǎn。
二事大不侔,其眼乃能辨。èr shì dà bù móu,qí yǎn nǎi néng biàn。
吾徒与衲子,相去夫何远。wú tú yǔ nà zi,xiāng qù fū hé yuǎn。
只恐无鼻孔,当知系所践。zhǐ kǒng wú bí kǒng,dāng zhī xì suǒ jiàn。
勿谓一瓣香,便解生一善。wù wèi yī bàn xiāng,biàn jiě shēng yī shàn。
居心苟不净,探洗谩卢扁。jū xīn gǒu bù jìng,tàn xǐ mán lú biǎn。
要令登此堂,摩诘失其□。yào lìng dēng cǐ táng,mó jí shī qí。
深入不二门,诸臭雪见睍。shēn rù bù èr mén,zhū chòu xuě jiàn xiàn。
湛然方寸间,众妙来烟篆。zhàn rán fāng cùn jiān,zhòng miào lái yān zhuàn。
香销本无事,风静云回卷。xiāng xiāo běn wú shì,fēng jìng yún huí juǎn。
当年杜陵老,所造宜不浅。dāng nián dù líng lǎo,suǒ zào yí bù qiǎn。
夜宿赞公房,习气元未殄。yè sù zàn gōng fáng,xí qì yuán wèi tiǎn。
沉忧觉清梦,岂念世路蹇。chén yōu jué qīng mèng,qǐ niàn shì lù jiǎn。
猪栏马粪辈,皆预公卿选。zhū lán mǎ fèn bèi,jiē yù gōng qīng xuǎn。
泥涂布渠巷,欲往伤吾跣。ní tú bù qú xiàng,yù wǎng shāng wú xiǎn。
所以闻妙香,慨叹独辗转。suǒ yǐ wén miào xiāng,kǎi tàn dú niǎn zhuǎn。
此香为谁来,知落处者鲜。cǐ xiāng wèi shuí lái,zhī luò chù zhě xiān。
何如被蒙头,熟寐一觉遣。hé rú bèi méng tóu,shú mèi yī jué qiǎn。