古诗词

题信州吴傅朋郎中游丝书

洪适

上饶氓俗醇且古,千室鸣弦方按堵。shàng ráo máng sú chún qiě gǔ,qiān shì míng xián fāng àn dǔ。
黄堂丈人今循良,河南治平追鼻祖。huáng táng zhàng rén jīn xún liáng,hé nán zhì píng zhuī bí zǔ。
讼棠留景分清阴,炉篆方羊燕寝深。sòng táng liú jǐng fēn qīng yīn,lú zhuàn fāng yáng yàn qǐn shēn。
笑谈了却邦人事,游戏翰墨惟书林。xiào tán le què bāng rén shì,yóu xì hàn mò wéi shū lín。
自从真行易篆隶,草圣书绝驰极挚。zì cóng zhēn xíng yì zhuàn lì,cǎo shèng shū jué chí jí zhì。
游云惊龙初振奇,渴骥怒猊争作势。yóu yún jīng lóng chū zhèn qí,kě jì nù ní zhēng zuò shì。
臣中第一兹谓谁,寥寥典则其几希。chén zhōng dì yī zī wèi shuí,liáo liáo diǎn zé qí jǐ xī。
丈人尺牍妙天下,臧去收拾生光辉。zhàng rén chǐ dú miào tiān xià,zāng qù shōu shí shēng guāng huī。
作古要须从我始,直欲名家自成体。zuò gǔ yào xū cóng wǒ shǐ,zhí yù míng jiā zì chéng tǐ。
手追心摹前无人,一扫尘踪有新意。shǒu zhuī xīn mó qián wú rén,yī sǎo chén zōng yǒu xīn yì。
纵横经纬生胸中,落纸便与游丝同。zòng héng jīng wěi shēng xiōng zhōng,luò zhǐ biàn yǔ yóu sī tóng。
缫瓮茧车飞白雪,织檐蛛网破清风。sāo wèng jiǎn chē fēi bái xuě,zhī yán zhū wǎng pò qīng fēng。
一行一笔相联属,姿态规抚骇凡目。yī xíng yī bǐ xiāng lián shǔ,zī tài guī fǔ hài fán mù。
临池漫劳三十年,千兔从教后人秃。lín chí màn láo sān shí nián,qiān tù cóng jiào hòu rén tū。
旧闻吕向连锦书,百字环写萦发如。jiù wén lǚ xiàng lián jǐn shū,bǎi zì huán xiě yíng fā rú。
惜哉淟汩已无考,盍使北面称台舆。xī zāi tiǎn gǔ yǐ wú kǎo,hé shǐ běi miàn chēng tái yú。
独步不复名相甲,端恨二王无此法。dú bù bù fù míng xiāng jiǎ,duān hèn èr wáng wú cǐ fǎ。
只今四海书同文,使者来求至将押。zhǐ jīn sì hǎi shū tóng wén,shǐ zhě lái qiú zhì jiāng yā。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

李沅州挽诗二首

洪适

朱轓今素幔,归路乃长迷。zhū fān jīn sù màn,guī lù nǎi zhǎng mí。
露菊荒三径,春棠叠五溪。lù jú huāng sān jìng,chūn táng dié wǔ xī。
新丘悲寓马,陈迹记谈犀。xīn qiū bēi yù mǎ,chén jì jì tán xī。
泪迸无乾袖,重云入望低。lèi bèng wú qián xiù,zhòng yún rù wàng dī。

程司户挽诗

洪适

把酒论诗日,高标迥绝尘。bǎ jiǔ lùn shī rì,gāo biāo jiǒng jué chén。
那知三语掾,便作百年人。nà zhī sān yǔ yuàn,biàn zuò bǎi nián rén。
山雾铬旌湿,松风挽铎频。shān wù gè jīng shī,sōng fēng wǎn duó pín。
流光须有后,何必在其身。liú guāng xū yǒu hòu,hé bì zài qí shēn。

程枢母永嘉郡夫人挽诗二首

洪适

华族鸣徽久,闺风蔼德门。huá zú míng huī jiǔ,guī fēng ǎi dé mén。
鸿枢看子贵,象揥拜君恩。hóng shū kàn zi guì,xiàng tì bài jūn ēn。
纯孝缠吹棘,端忧陨得萱。chún xiào chán chuī jí,duān yōu yǔn dé xuān。
板舆无复御,旧迹识家园。bǎn yú wú fù yù,jiù jì shí jiā yuán。

程枢母永嘉郡夫人挽诗二首

洪适

赫奕家声振,吾乡今所稀。hè yì jiā shēng zhèn,wú xiāng jīn suǒ xī。
北堂黄发寿,西府黑头归。běi táng huáng fā shòu,xī fǔ hēi tóu guī。
方羡含饴乐,俄闻侍膳非。fāng xiàn hán yí lè,é wén shì shàn fēi。
万家旁置处,空怆白云飞。wàn jiā páng zhì chù,kōng chuàng bái yún fēi。

罗尚书挽诗三首

洪适

周旋仪禁路,契合本孤忠。zhōu xuán yí jìn lù,qì hé běn gū zhōng。
帝识尚书履,人惊御史骢。dì shí shàng shū lǚ,rén jīng yù shǐ cōng。
贵名青史上,谠论皂囊中。guì míng qīng shǐ shàng,dǎng lùn zào náng zhōng。
不入三台志,盐梅事竟空。bù rù sān tái zhì,yán méi shì jìng kōng。

罗尚书挽诗三首

洪适

当年持从橐,白发奉亲闱。dāng nián chí cóng tuó,bái fā fèng qīn wéi。
安否君王问,尊荣简策稀。ān fǒu jūn wáng wèn,zūn róng jiǎn cè xī。
祥琴曾未御,丹旐已同飞。xiáng qín céng wèi yù,dān zhào yǐ tóng fēi。
萧瑟千章柏,深藏五彩衣。xiāo sè qiān zhāng bǎi,shēn cáng wǔ cǎi yī。

罗尚书挽诗三首

洪适

连蹇鱼符忝,宗师藻鉴亡。lián jiǎn yú fú tiǎn,zōng shī zǎo jiàn wáng。
但瞻杨子宅,莫避盖公堂。dàn zhān yáng zi zhái,mò bì gài gōng táng。
远水松区对,东风绋路长。yuǎn shuǐ sōng qū duì,dōng fēng fú lù zhǎng。
九原精爽在,遗恨一庄荒。jiǔ yuán jīng shuǎng zài,yí hèn yī zhuāng huāng。

向通判挽诗二首

洪适

屡荐声名白,低飞鬓发苍。lǚ jiàn shēng míng bái,dī fēi bìn fā cāng。
平生几朱绂,梦寐一黄粱。píng shēng jǐ zhū fú,mèng mèi yī huáng liáng。
利刃盘根出,明珠后乘光。lì rèn pán gēn chū,míng zhū hòu chéng guāng。
洪都囚不死,阴德未渠央。hóng dōu qiú bù sǐ,yīn dé wèi qú yāng。

向通判挽诗二首

洪适

里社承颜旧,情非数面亲。lǐ shè chéng yán jiù,qíng fēi shù miàn qīn。
令名高月旦,和气蔼阳春。lìng míng gāo yuè dàn,hé qì ǎi yáng chūn。
乍阔谈挥麈,俄惊冢卧麟。zhà kuò tán huī zhǔ,é jīng zhǒng wò lín。
濡毫记遗事,顾我不如人。rú háo jì yí shì,gù wǒ bù rú rén。

俞淑人挽诗

洪适

名父尹京日,移天冠柏台。míng fù yǐn jīng rì,yí tiān guān bǎi tái。
齐眉丰俎豆,继踵蜕尘埃。qí méi fēng zǔ dòu,jì zhǒng tuì chén āi。
德比人如玉,情钟子在梅。dé bǐ rén rú yù,qíng zhōng zi zài méi。
山高云不去,虞殡有馀哀。shān gāo yún bù qù,yú bìn yǒu yú āi。

何宜人挽诗

洪适

心了金刚偈,身膺石窌封。xīn le jīn gāng jì,shēn yīng shí jiào fēng。
灵津双剑合,平壤万家容。líng jīn shuāng jiàn hé,píng rǎng wàn jiā róng。
感慕风吹棘,悲凉雾喝松。gǎn mù fēng chuī jí,bēi liáng wù hē sōng。
乡人清泪落,可但辍邻舂。xiāng rén qīng lèi luò,kě dàn chuò lín chōng。

魏恭人挽诗

洪适

儒门传礼法,妇道有初终。rú mén chuán lǐ fǎ,fù dào yǒu chū zhōng。
石窌重封贵,金章上寿同。shí jiào zhòng fēng guì,jīn zhāng shàng shòu tóng。
含饴谈往日,吹棘怆来风。hán yí tán wǎng rì,chuī jí chuàng lái fēng。
绋路刍灵隘,春朝里巷空。fú lù chú líng ài,chūn cháo lǐ xiàng kōng。

沈淑人挽诗

洪适

尊章欢二姓,八座对厖眉。zūn zhāng huān èr xìng,bā zuò duì páng méi。
井井传家法,绳绳赖母仪。jǐng jǐng chuán jiā fǎ,shéng shéng lài mǔ yí。
川灵双剑跃,壤吉万家移。chuān líng shuāng jiàn yuè,rǎng jí wàn jiā yí。
多少龙湾树,云藏不尽悲。duō shǎo lóng wān shù,yún cáng bù jǐn bēi。

余吏部挽诗三首

洪适

石月颛门学,儒林誉翕然。shí yuè zhuān mén xué,rú lín yù xī rán。
齑盐家有塾,菽水坐无毡。jī yán jiā yǒu shú,shū shuǐ zuò wú zhān。
孝永趋庭日,名成佩韘年。xiào yǒng qū tíng rì,míng chéng pèi shè nián。
流芳千载下,不减汉韦贤。liú fāng qiān zài xià,bù jiǎn hàn wéi xián。

余吏部挽诗三首

洪适

入台光六察,言事过同寮。rù tái guāng liù chá,yán shì guò tóng liáo。
可畏触邪豸,元非开口椒。kě wèi chù xié zhì,yuán fēi kāi kǒu jiāo。
召来仍襆被,老去但乘轺。zhào lái réng fú bèi,lǎo qù dàn chéng yáo。
未报蒲轮聘,巫阳已下招。wèi bào pú lún pìn,wū yáng yǐ xià zhāo。