古诗词

用雪诗韵谢三外弟见和

洪适

我昔槜李寓,君方锡山潜。wǒ xī zuì lǐ yù,jūn fāng xī shān qián。
欲驰咫尺书,駃足无飞廉。yù chí zhǐ chǐ shū,jué zú wú fēi lián。
相望参与商,引首徒遐瞻。xiāng wàng cān yǔ shāng,yǐn shǒu tú xiá zhān。
朅来萍梗踪,远野得茅檐。qiè lái píng gěng zōng,yuǎn yě dé máo yán。
获与谭垒接,何询龟筮占。huò yǔ tán lěi jiē,hé xún guī shì zhàn。
青山整烟鬟,澄波开鉴奁。qīng shān zhěng yān huán,chéng bō kāi jiàn lián。
乔松与怪柏,如虬老龙髯。qiáo sōng yǔ guài bǎi,rú qiú lǎo lóng rán。
悠然一望间,野色皆可觇。yōu rán yī wàng jiān,yě sè jiē kě chān。
范甑飞埃尘,墨突寒不黔。fàn zèng fēi āi chén,mò tū hán bù qián。
好友岂厌频,鸡黍供炊爓。hǎo yǒu qǐ yàn pín,jī shǔ gōng chuī yàn。
外家三遗珠,颖脱皆囊尖。wài jiā sān yí zhū,yǐng tuō jiē náng jiān。
交情谢流俗,不问凉及炎。jiāo qíng xiè liú sú,bù wèn liáng jí yán。
著鞭挹清风,从者屡我淹。zhù biān yì qīng fēng,cóng zhě lǚ wǒ yān。
高论极根源,师友识所渐。gāo lùn jí gēn yuán,shī yǒu shí suǒ jiàn。
大略榷治忽,细谈析毫纤。dà lüè què zhì hū,xì tán xī háo xiān。
皮里有阳秋,褒贬追齐歼。pí lǐ yǒu yáng qiū,bāo biǎn zhuī qí jiān。
古称学如殖,秋成观执镰。gǔ chēng xué rú zhí,qiū chéng guān zhí lián。
吾匪董夫子,家居下帷幨。wú fěi dǒng fū zi,jiā jū xià wéi chān。
言经虽败绩,宁防整冠嫌。yán jīng suī bài jì,níng fáng zhěng guān xián。
抽轧强成章,句鄙不任拈。chōu yà qiáng chéng zhāng,jù bǐ bù rèn niān。
骪骳且艰涩,疵瑕费针砭。wěi bèi qiě jiān sè,cī xiá fèi zhēn biān。
君诗粲珠琲,光焰古人兼。jūn shī càn zhū bèi,guāng yàn gǔ rén jiān。
讵覆伧父酒,不道胡儿盐。jù fù cāng fù jiǔ,bù dào hú ér yán。
陈檄愈头疾,杜词逐寒痁。chén xí yù tóu jí,dù cí zhú hán shān。
轻缣边幅富,健笔锋铓铦。qīng jiān biān fú fù,jiàn bǐ fēng máng xiān。
语句既遒丽,格律何森严。yǔ jù jì qiú lì,gé lǜ hé sēn yán。
我穷思已竭,君方涌泉添。wǒ qióng sī yǐ jié,jūn fāng yǒng quán tiān。
三峡争倒流,未肯波澜恬。sān xiá zhēng dào liú,wèi kěn bō lán tián。
短才愧非正,尚期膏馥沾。duǎn cái kuì fēi zhèng,shàng qī gāo fù zhān。
吟罢觉夜永,明窗耿孤蟾。yín bà jué yè yǒng,míng chuāng gěng gū chán。

洪适

洪适(1117~1184)南宋金石学家、诗人、词人。初名造,字温伯,又字景温;入仕后改名适,字景伯;晚年自号盘洲老人,饶州鄱阳(今江西省波阳县)人,洪皓长子,累官至尚书右仆射、同中书门下平章事兼枢密使,封魏国公,卒谥文惠。洪适与弟弟洪遵、洪迈皆以文学负盛名,有“鄱阳英气钟三秀”之称。同时,他在金石学方面造诣颇深,与欧阳修、赵明诚并称为宋代金石三大家。 洪适的作品>>

猜您喜欢

盘洲杂韵上聚八仙

洪适

圆整装花蕊,周遭列饮仙。yuán zhěng zhuāng huā ruǐ,zhōu zāo liè yǐn xiān。
琼英难上僭,簇蝶不同年。qióng yīng nán shàng jiàn,cù dié bù tóng nián。

盘洲杂韵上衮绣毬

洪适

流苏团小蝶,伯仲聚仙花。liú sū tuán xiǎo dié,bó zhòng jù xiān huā。
衮绣名非是,瑶琨未足夸。gǔn xiù míng fēi shì,yáo kūn wèi zú kuā。

盘洲杂韵上水桅

洪适

鲜支形相小,石罅解蟠根。xiān zhī xíng xiāng xiǎo,shí xià jiě pán gēn。
香凑芝兰室,居便水月村。xiāng còu zhī lán shì,jū biàn shuǐ yuè cūn。

盘洲杂韵上重杏

洪适

重英迷宿雨,巧笑聘春风。zhòng yīng mí sù yǔ,qiǎo xiào pìn chūn fēng。
寿汝一卮酒,勿嫌肌太红。shòu rǔ yī zhī jiǔ,wù xián jī tài hóng。

盘洲杂韵上紫薇

洪适

十年三雁序,接翅紫微垣。shí nián sān yàn xù,jiē chì zǐ wēi yuán。
花下哦前什,难酬明主恩。huā xià ó qián shén,nán chóu míng zhǔ ēn。

盘洲杂韵上木兰

洪适

未识春风面,先闻乐府名。wèi shí chūn fēng miàn,xiān wén lè fǔ míng。
洗妆侬出塞,进艇客登瀛。xǐ zhuāng nóng chū sāi,jìn tǐng kè dēng yíng。

盘洲杂韵上荼蘼

洪适

青条散蛟螭,素艳欺琼玖。qīng tiáo sàn jiāo chī,sù yàn qī qióng jiǔ。
体薰尘外香,骨醉壶中酒。tǐ xūn chén wài xiāng,gǔ zuì hú zhōng jiǔ。

盘洲杂韵上玉珑松

洪适

品轧酴醾架,名疑雾淞花。pǐn yà tú mí jià,míng yí wù sōng huā。
□将□假借,可但鄙金沙。jiāng jiǎ jiè,kě dàn bǐ jīn shā。

盘洲杂韵上山茶

洪适

平泉穷胜事,南守送名花。píng quán qióng shèng shì,nán shǒu sòng míng huā。
寓意惩多爱,劳人召怨嗟。yù yì chéng duō ài,láo rén zhào yuàn jiē。

盘洲杂韵上黄蔷薇

洪适

彤阙收红绶,金门赐鞠衣。tóng quē shōu hóng shòu,jīn mén cì jū yī。
若无纤刺罥,一摘便须稀。ruò wú xiān cì juàn,yī zhāi biàn xū xī。

盘洲杂韵上红蕉

洪适

岭外花无数,分移颇历年。lǐng wài huā wú shù,fēn yí pǒ lì nián。
破除猩血染,舒卷蜀城笺。pò chú xīng xuè rǎn,shū juǎn shǔ chéng jiān。

盘洲杂韵上海仙

洪适

人来认海棠,却讶枝条弱。rén lái rèn hǎi táng,què yà zhī tiáo ruò。
嫩蕊不胜春,生怕东风恶。nèn ruǐ bù shèng chūn,shēng pà dōng fēng è。

盘洲杂韵上绣带

洪适

蜀艳停针久,柔荑着意描。shǔ yàn tíng zhēn jiǔ,róu tí zhe yì miáo。
五文萦色线,百宝簇芳腰。wǔ wén yíng sè xiàn,bǎi bǎo cù fāng yāo。

盘洲杂韵上豆蔻花

洪适

冶叶拥香苞,盈盈二月交。yě yè yōng xiāng bāo,yíng yíng èr yuè jiāo。
相思意安在,试去想花梢。xiāng sī yì ān zài,shì qù xiǎng huā shāo。

盘洲杂韵上丽春

洪适

纤莛小作罂,瘦壳元无粟。xiān tíng xiǎo zuò yīng,shòu ké yuán wú sù。
色丽品少双,诗成看未足。sè lì pǐn shǎo shuāng,shī chéng kàn wèi zú。