古诗词

代胡仓进圣德惠民诗一首

王阮

平楚皆膏壤,成汤忽旱年。píng chǔ jiē gāo rǎng,chéng tāng hū hàn nián。
人知圣虑切,恩遣使臣宣。rén zhī shèng lǜ qiè,ēn qiǎn shǐ chén xuān。
乙卯饥荒后,长沙富庶全。yǐ mǎo jī huāng hòu,zhǎng shā fù shù quán。
纪年四十载,斗米二三钱。jì nián sì shí zài,dòu mǐ èr sān qián。
县县人烟密,村村景物妍。xiàn xiàn rén yān mì,cūn cūn jǐng wù yán。
朱蹄骄柳陌,金镫丽花钿。zhū tí jiāo liǔ mò,jīn dèng lì huā diàn。
习此民成懒,加之吏不虔。xí cǐ mín chéng lǎn,jiā zhī lì bù qián。
力耕终苟且,劝课或迁延。lì gēng zhōng gǒu qiě,quàn kè huò qiān yán。
绿野田多旷,潢池恶未悛。lǜ yě tián duō kuàng,huáng chí è wèi quān。
曷尝修稼政,但见饰宾筵。hé cháng xiū jià zhèng,dàn jiàn shì bīn yán。
丰稔时难保,盈虚理有还。fēng rěn shí nán bǎo,yíng xū lǐ yǒu hái。
自应成赤地,安得咎苍天。zì yīng chéng chì dì,ān dé jiù cāng tiān。
义廪真良法,皇家以备先。yì lǐn zhēn liáng fǎ,huáng jiā yǐ bèi xiān。
积仓何止万,存数仅馀千。jī cāng hé zhǐ wàn,cún shù jǐn yú qiān。
滥以疏庸迹,来司敛散权。làn yǐ shū yōng jì,lái sī liǎn sàn quán。
一身初抵此,四顾但茫然。yī shēn chū dǐ cǐ,sì gù dàn máng rán。
奏发常平弊,财蒙内帑捐。zòu fā cháng píng bì,cái méng nèi tǎng juān。
敢云呈敏手,幸免奋空拳。gǎn yún chéng mǐn shǒu,xìng miǎn fèn kōng quán。
蔑问秦输闭,专稽稷懋迁。miè wèn qín shū bì,zhuān jī jì mào qiān。
陆修流马运,水作泛舟连。lù xiū liú mǎ yùn,shuǐ zuò fàn zhōu lián。
凡属灾伤事,深将利害研。fán shǔ zāi shāng shì,shēn jiāng lì hài yán。
兼并勤告谕,商旅渐喧阗。jiān bìng qín gào yù,shāng lǚ jiàn xuān tián。
市直虽翔踊,官收却痛蠲。shì zhí suī xiáng yǒng,guān shōu què tòng juān。
北来因鼎粟,南至出渠船。běi lái yīn dǐng sù,nán zhì chū qú chuán。
稍稍收成廪,纷纷出著鞭。shāo shāo shōu chéng lǐn,fēn fēn chū zhù biān。
起于衡岳趾,环厥洞庭舷。qǐ yú héng yuè zhǐ,huán jué dòng tíng xián。
湖北疆参错,江西境接联。hú běi jiāng cān cuò,jiāng xī jìng jiē lián。
里虽千万远,身亦再三遄。lǐ suī qiān wàn yuǎn,shēn yì zài sān chuán。
必务经行遍,深防赈给偏。bì wù jīng xíng biàn,shēn fáng zhèn gěi piān。
规模颁郡吏,出纳谨乡贤。guī mó bān jùn lì,chū nà jǐn xiāng xián。
敢避风兼雨,周爰陌与阡。gǎn bì fēng jiān yǔ,zhōu yuán mò yǔ qiān。
有时沉水底,镇日上山巅。yǒu shí chén shuǐ dǐ,zhèn rì shàng shān diān。
不复通舟楫,宁容坐马鞯。bù fù tōng zhōu jí,níng róng zuò mǎ jiān。
屐多穿石仄,裳惯湿河壖。jī duō chuān shí zè,shang guàn shī hé ruán。
江步时时到,村虚日日穿。jiāng bù shí shí dào,cūn xū rì rì chuān。
救头方甚急,援手讵辞胼。jiù tóu fāng shén jí,yuán shǒu jù cí pián。
畴昔虽多病,驰驱却自痊。chóu xī suī duō bìng,chí qū què zì quán。
已成迷晓夜,不复惮山川。yǐ chéng mí xiǎo yè,bù fù dàn shān chuān。
松径行时盖,杨花坐处毡。sōng jìng xíng shí gài,yáng huā zuò chù zhān。
光华虽备使,萧散类登仙。guāng huá suī bèi shǐ,xiāo sàn lèi dēng xiān。
林密花频剪,途穷木可缘。lín mì huā pín jiǎn,tú qióng mù kě yuán。
石攲行恐压,溪涨涉疑漩。shí qī xíng kǒng yā,xī zhǎng shè yí xuán。
昔出正初吉,今经六下弦。xī chū zhèng chū jí,jīn jīng liù xià xián。
奔忙驰似箭,来往转如圜。bēn máng chí shì jiàn,lái wǎng zhuǎn rú huán。
王事歌苞杞,归心却杜鹃。wáng shì gē bāo qǐ,guī xīn què dù juān。
力虽疲险阻,志务报陶甄。lì suī pí xiǎn zǔ,zhì wù bào táo zhēn。
忆昨初行日,萧然亦可怜。yì zuó chū xíng rì,xiāo rán yì kě lián。
饿羸皆偃仆,疾疫更牵缠。è léi jiē yǎn pū,jí yì gèng qiān chán。
讵止家徒壁,多遗屋数椽。jù zhǐ jiā tú bì,duō yí wū shù chuán。
葛根殚旧食,竹米继新饘。gé gēn dān jiù shí,zhú mǐ jì xīn zhān。
略救朝昏急,终非肺腑便。lüè jiù cháo hūn jí,zhōng fēi fèi fǔ biàn。
声音中改变,形质外羸孱。shēng yīn zhōng gǎi biàn,xíng zhì wài léi càn。
气苶胸排骨,神昏眼露圈。qì nié xiōng pái gǔ,shén hūn yǎn lù quān。
步攲身欲仆,头褪发俱卷。bù qī shēn yù pū,tóu tuì fā jù juǎn。
妇馁心成疾,儿啼口坠涎。fù něi xīn chéng jí,ér tí kǒu zhuì xián。
乱花生目睫,炎火亢喉咽。luàn huā shēng mù jié,yán huǒ kàng hóu yàn。
袅袅浑无力,昏昏只欲眠。niǎo niǎo hún wú lì,hūn hūn zhǐ yù mián。
尽挛持耒手,顿削负薪肩。jǐn luán chí lěi shǒu,dùn xuē fù xīn jiān。
状貌已成鬼,号呼几乱蝉。zhuàng mào yǐ chéng guǐ,hào hū jǐ luàn chán。
兽穷思旷野,鱼困想清泉。shòu qióng sī kuàng yě,yú kùn xiǎng qīng quán。
山僻无人到,帷惊有使褰。shān pì wú rén dào,wéi jīng yǒu shǐ qiān。
初闻争欲走,稍定使来前。chū wén zhēng yù zǒu,shāo dìng shǐ lái qián。
尔俗饥虽困,吾君施体乾。ěr sú jī suī kùn,wú jūn shī tǐ qián。
知民方疾苦,遣吏抚迍邅。zhī mín fāng jí kǔ,qiǎn lì fǔ zhūn zhān。
置院收鳏寡,分场赈市廛。zhì yuàn shōu guān guǎ,fēn chǎng zhèn shì chán。
贷粮招复业,散种使耕田。dài liáng zhāo fù yè,sàn zhǒng shǐ gēng tián。
寒给衾禂暖,春颁药剂煎。hán gěi qīn dǎo nuǎn,chūn bān yào jì jiān。
凡今严吏责,皆是恤民编。fán jīn yán lì zé,jiē shì xù mín biān。
稍见儿童集,徐看父子牵。shāo jiàn ér tóng jí,xú kàn fù zi qiān。
共争扶杖听,咸乐置邮传。gòng zhēng fú zhàng tīng,xián lè zhì yóu chuán。
茶献迎门礼,香浮夹道烟。chá xiàn yíng mén lǐ,xiāng fú jiā dào yān。
耳闻身鼓舞,心切涕潺湲。ěr wén shēn gǔ wǔ,xīn qiè tì chán yuán。
坐定徐言此,从来未见焉。zuò dìng xú yán cǐ,cóng lái wèi jiàn yān。
一时愆润泽,万里奏艰鲜。yī shí qiān rùn zé,wàn lǐ zòu jiān xiān。
灌溉非无桔,精虔亦有牷。guàn gài fēi wú jú,jīng qián yì yǒu quán。
畬乾终损粟,池涸竟枯莲。shē qián zhōng sǔn sù,chí hé jìng kū lián。
诗骇周宣魃,经书鲁国蝝。shī hài zhōu xuān bá,jīng shū lǔ guó yuán。
坐令民皞皞,翻作泣涟涟。zuò lìng mín hào hào,fān zuò qì lián lián。
平日安丰稔,今朝乍疾颠。píng rì ān fēng rěn,jīn cháo zhà jí diān。
老羸如病马,壮健若飞鸢。lǎo léi rú bìng mǎ,zhuàng jiàn ruò fēi yuān。
忽见皇恩沐,亲驰使命专。hū jiàn huáng ēn mù,qīn chí shǐ mìng zhuān。
听言初挟纩,拜赐悉鸣弦。tīng yán chū xié kuàng,bài cì xī míng xián。
新岁天心格,经时雨势绵。xīn suì tiān xīn gé,jīng shí yǔ shì mián。
东皋耕泽泽,南亩溜溅溅。dōng gāo gēng zé zé,nán mǔ liū jiàn jiàn。
坎豆皆勤作,根涯悉勉旃。kǎn dòu jiē qín zuò,gēn yá xī miǎn zhān。
水耕荣唪唪,陆种茂芊芊。shuǐ gēng róng fěng fěng,lù zhǒng mào qiān qiān。
件件丝盈轴,方方麦荐笾。jiàn jiàn sī yíng zhóu,fāng fāng mài jiàn biān。
指知食欲动,目望酒先撋。zhǐ zhī shí yù dòng,mù wàng jiǔ xiān ruán。
舍北行歌畅,村南伐鼓渊。shě běi xíng gē chàng,cūn nán fá gǔ yuān。
鱼占何必梦,斗覆已明躔。yú zhàn hé bì mèng,dòu fù yǐ míng chán。
甲子晴尤好,嘉平雪记填。jiǎ zi qíng yóu hǎo,jiā píng xuě jì tián。
自今知岁岁,王道永平平。zì jīn zhī suì suì,wáng dào yǒng píng píng。
抚己叨逢主,占星幸备员。fǔ jǐ dāo féng zhǔ,zhàn xīng xìng bèi yuán。
耳亲闻击壤,手敢废题笺。ěr qīn wén jī rǎng,shǒu gǎn fèi tí jiān。
农事修其职,邦基赖以坚。nóng shì xiū qí zhí,bāng jī lài yǐ jiān。
但令仓廪实,何患犬羊膻。dàn lìng cāng lǐn shí,hé huàn quǎn yáng shān。
商克周饥止,邢存卫雨愆。shāng kè zhōu jī zhǐ,xíng cún wèi yǔ qiān。
定知丰稼穑,端在讲戈鋋。dìng zhī fēng jià sè,duān zài jiǎng gē chán。
足食繄兵法,行粮咏雅篇。zú shí yī bīng fǎ,xíng liáng yǒng yǎ piān。
愿陈王朴论,一稔遂平边。yuàn chén wáng pǔ lùn,yī rěn suì píng biān。

王阮

宋江州德安人,字南卿。王韶曾孙。孝宗隆兴元年进士。对策极言迁都建康以图进取。光宗绍熙中知濠州,整修战备,金人不敢犯。改知抚州。韩侂胄闻其名,特命入奏,诱以美官,遭拒大怒,批旨予祠。归隐庐山以终。有《义丰集》。 王阮的作品>>

猜您喜欢

陪晦翁登妙高峰一首

王阮

千崖盘屈曲,一塔矗空蒙。qiān yá pán qū qū,yī tǎ chù kōng méng。
它处只山好,此中兼水洪。tā chù zhǐ shān hǎo,cǐ zhōng jiān shuǐ hóng。
纵观疑犯斗,飞上觉凌风。zòng guān yí fàn dòu,fēi shàng jué líng fēng。
常恨天难近,今朝路已通。cháng hèn tiān nán jìn,jīn cháo lù yǐ tōng。

龙舒朱献宾主汉阳簿弃官以归予亦不合丐去为赋一首

王阮

浪作鸾栖去,惊随鹤怨还。làng zuò luán qī qù,jīng suí hè yuàn hái。
无心汉江水,有节皖公山。wú xīn hàn jiāng shuǐ,yǒu jié wǎn gōng shān。
此事真堪话,诸公宁厚颜。cǐ shì zhēn kān huà,zhū gōng níng hòu yán。
嗟予亦兴尽,昨夜已投闲。jiē yǔ yì xīng jǐn,zuó yè yǐ tóu xián。

题靖节先生祠一首

王阮

先生新布政,谁遣小儿来。xiān shēng xīn bù zhèng,shuí qiǎn xiǎo ér lái。
尔面何须识,其心端可猜。ěr miàn hé xū shí,qí xīn duān kě cāi。
有名高日月,无力救氛埃。yǒu míng gāo rì yuè,wú lì jiù fēn āi。
百世千秋后,闻风亦遽回。bǎi shì qiān qiū hòu,wén fēng yì jù huí。

洞庭题咏十一首宿灵佑观谢沈君

王阮

凤翅出沧溟,扁舟过洞庭。fèng chì chū cāng míng,biǎn zhōu guò dòng tíng。
银河万顷白,螺髻两山青。yín hé wàn qǐng bái,luó jì liǎng shān qīng。
凡隔幽墟洞,神传岳渎经。fán gé yōu xū dòng,shén chuán yuè dú jīng。
不须寻上界,只此是青冥。bù xū xún shàng jiè,zhǐ cǐ shì qīng míng。

洞庭题咏十一首宿灵佑观谢沈君

王阮

水远通天上,山浮似海中。shuǐ yuǎn tōng tiān shàng,shān fú shì hǎi zhōng。
四围银色界,一簇画屏风。sì wéi yín sè jiè,yī cù huà píng fēng。
秋熟渔樵市,云连佛老宫。qiū shú yú qiáo shì,yún lián fú lǎo gōng。
我来迷所指,多谢主人翁。wǒ lái mí suǒ zhǐ,duō xiè zhǔ rén wēng。

陪陈帅登孺子亭一首

王阮

未上滕王阁,先登孺子亭。wèi shàng téng wáng gé,xiān dēng rú zi tíng。
朝廷党锢传,湖海少微星。cháo tíng dǎng gù chuán,hú hǎi shǎo wēi xīng。
独善非忘世,高风自有灵。dú shàn fēi wàng shì,gāo fēng zì yǒu líng。
东湖山上色,长为此人青。dōng hú shān shàng sè,zhǎng wèi cǐ rén qīng。

投周益公三首

王阮

洛中九老后,林下一人闲。luò zhōng jiǔ lǎo hòu,lín xià yī rén xián。
藓篆易钟鼎,泉声先佩环。xiǎn zhuàn yì zhōng dǐng,quán shēng xiān pèi huán。
禅从止水定,诗挽正风还。chán cóng zhǐ shuǐ dìng,shī wǎn zhèng fēng hái。
却为午桥惜,惜无螺浦山。què wèi wǔ qiáo xī,xī wú luó pǔ shān。

投周益公三首

王阮

有锦虽当昼,无心侈赐铭。yǒu jǐn suī dāng zhòu,wú xīn chǐ cì míng。
筇拖云际绿,箬戴雨中青。qióng tuō yún jì lǜ,ruò dài yǔ zhōng qīng。
国老甘乡老,台星复客星。guó lǎo gān xiāng lǎo,tái xīng fù kè xīng。
不须添入画,麟阁自图形。bù xū tiān rù huà,lín gé zì tú xíng。

投周益公三首

王阮

公相昔宜避,公闲今可从。gōng xiāng xī yí bì,gōng xián jīn kě cóng。
分无先睹凤,情有后凋松。fēn wú xiān dǔ fèng,qíng yǒu hòu diāo sōng。
一瓣今拈出,三熏敢不恭。yī bàn jīn niān chū,sān xūn gǎn bù gōng。
谁书御李事,为我赞登龙。shuí shū yù lǐ shì,wèi wǒ zàn dēng lóng。

有感再作三首

王阮

出去梦中事,归来醉后醒。chū qù mèng zhōng shì,guī lái zuì hòu xǐng。
外贪垂老佚,中乐放心宁。wài tān chuí lǎo yì,zhōng lè fàng xīn níng。
花气窗前入,禽声枕上听。huā qì chuāng qián rù,qín shēng zhěn shàng tīng。
自怜无此分,明日又飘零。zì lián wú cǐ fēn,míng rì yòu piāo líng。

有感再作三首

王阮

顿觉衰残甚,难胜委寄隆。dùn jué shuāi cán shén,nán shèng wěi jì lóng。
惊惶牛喘月,怅望马依风。jīng huáng niú chuǎn yuè,chàng wàng mǎ yī fēng。
忍看丹炉坏,终怜蕙帐空。rěn kàn dān lú huài,zhōng lián huì zhàng kōng。
明年花慢发,待我转来红。míng nián huā màn fā,dài wǒ zhuǎn lái hóng。

有感再作三首

王阮

石壁连绵静,松风自在清。shí bì lián mián jìng,sōng fēng zì zài qīng。
只知有此乐,不谓老于行。zhǐ zhī yǒu cǐ lè,bù wèi lǎo yú xíng。
室鵩从何入,山猿累尔惊。shì fú cóng hé rù,shān yuán lèi ěr jīng。
回天谁有力,只愿效渊明。huí tiān shuí yǒu lì,zhǐ yuàn xiào yuān míng。

次陆务观韵寄王景文一首

王阮

朔风摇楚水,国步益艰辛。shuò fēng yáo chǔ shuǐ,guó bù yì jiān xīn。
往事忽成梦,逆胡何日臣。wǎng shì hū chéng mèng,nì hú hé rì chén。
凡今天下士,皆昔座中人。fán jīn tiān xià shì,jiē xī zuò zhōng rén。
尚被中原发,烦君与正巾。shàng bèi zhōng yuán fā,fán jūn yǔ zhèng jīn。

读浯溪碑一首

王阮

鲁恶吴同姓,唐嫌肃抚军。lǔ è wú tóng xìng,táng xián sù fǔ jūn。
仲尼讳不语,元结谤于文。zhòng ní huì bù yǔ,yuán jié bàng yú wén。
子固当承父,臣其可讪君。zi gù dāng chéng fù,chén qí kě shàn jūn。
空令忠义士,叹息异吾闻。kōng lìng zhōng yì shì,tàn xī yì wú wén。

龙门寺一首

王阮

傍石寻幽径,穷源得梵城。bàng shí xún yōu jìng,qióng yuán dé fàn chéng。
塔光侵地发,龙气逼山清。tǎ guāng qīn dì fā,lóng qì bī shān qīng。
是处堪吾老,何年遂此生。shì chù kān wú lǎo,hé nián suì cǐ shēng。
霜林知客意,一夜战秋声。shuāng lín zhī kè yì,yī yè zhàn qiū shēng。
1341234567»