古诗词

嘲峡石

范成大

峡山狠无情,其下多丑石。xiá shān hěn wú qíng,qí xià duō chǒu shí。
顽质贾憎垂,傀状发笑哑。wán zhì jiǎ zēng chuí,guī zhuàng fā xiào yǎ。
粗类坟壤黄,沉渍铁矢黑。cū lèi fén rǎng huáng,chén zì tiě shǐ hēi。
或如沟泥涴,或似冻壁坼。huò rú gōu ní wò,huò shì dòng bì chè。
堆疑聚廪粟,陊若坏城甓。duī yí jù lǐn sù,duò ruò huài chéng pì。
槎牙镂朽木,狼籍委枯骼。chá yá lòu xiǔ mù,láng jí wěi kū gé。
礧砢包蠃蚌,淋漓锢铅锡。léi kē bāo luǒ bàng,lín lí gù qiān xī。
纵文瓦沟垄,横叠衣摺襞。zòng wén wǎ gōu lǒng,héng dié yī zhé bì。
鳞皴斧凿馀,坎窞蹴踏力。lín cūn fǔ záo yú,kǎn dàn cù tà lì。
云何清淑气,孕此诡谲迹。yún hé qīng shū qì,yùn cǐ guǐ jué jì。
我本一丘壑,嗜石旧成癖。wǒ běn yī qiū hè,shì shí jiù chéng pǐ。
端溪紫琳腴,洮河绿沉色。duān xī zǐ lín yú,táo hé lǜ chén sè。
阶册截肪腻,泗磬鸣球击。jiē cè jié fáng nì,sì qìng míng qiú jī。
嵌空太湖底,偶立韶江侧。qiàn kōng tài hú dǐ,ǒu lì sháo jiāng cè。
真阳劖千岩,营道铲寸碧。zhēn yáng chán qiān yán,yíng dào chǎn cùn bì。
倦游所阅多,未易一二籍。juàn yóu suǒ yuè duō,wèi yì yī èr jí。
朅来兹山下,刺眼昔未觌。qiè lái zī shān xià,cì yǎn xī wèi dí。
或云峡多材,奇秀郁以积。huò yún xiá duō cái,qí xiù yù yǐ jī。
绝代昭君村,惊世屈原宅。jué dài zhāo jūn cūn,jīng shì qū yuán zhái。
东家两儿女,气足豪万国。dōng jiā liǎng ér nǚ,qì zú háo wàn guó。
山石何重轻,奚暇更融液。shān shí hé zhòng qīng,xī xiá gèng róng yè。
我亦味其言,作诗晓行客。wǒ yì wèi qí yán,zuò shī xiǎo xíng kè。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

寓直玉堂拜赐御酒

范成大

归鸦陆续堕宫槐,帘幕参差晚不开。guī yā lù xù duò gōng huái,lián mù cān chà wǎn bù kāi。
小雨遂将秋色至,长风时送市声来。xiǎo yǔ suì jiāng qiū sè zhì,zhǎng fēng shí sòng shì shēng lái。
近瞻北斗璿玑次,犹梦西山翠碧堆。jìn zhān běi dòu xuán jī cì,yóu mèng xī shān cuì bì duī。
惭愧君恩来甲夜,殿头宣劝紫金杯。cán kuì jūn ēn lái jiǎ yè,diàn tóu xuān quàn zǐ jīn bēi。

致政承奉卢君挽词二首

范成大

泮水桥门识太平,归来霜鬓老柴荆。pàn shuǐ qiáo mén shí tài píng,guī lái shuāng bìn lǎo chái jīng。
淹中学邃方成传,谷口名高岂待卿。yān zhōng xué suì fāng chéng chuán,gǔ kǒu míng gāo qǐ dài qīng。
黄壤无情埋玉树,青衫有道胜金籯。huáng rǎng wú qíng mái yù shù,qīng shān yǒu dào shèng jīn yíng。
襄阳耆旧今萧索,惟有松风到晚清。xiāng yáng qí jiù jīn xiāo suǒ,wéi yǒu sōng fēng dào wǎn qīng。

致政承奉卢君挽词二首

范成大

纯孝当年有护持,赤眉那敢近姜诗。chún xiào dāng nián yǒu hù chí,chì méi nà gǎn jìn jiāng shī。
眼看庭玉成名后,身及堂萱未老时。yǎn kàn tíng yù chéng míng hòu,shēn jí táng xuān wèi lǎo shí。
湖海青鞋惊断梦,风霜丹旐挂新悲。hú hǎi qīng xié jīng duàn mèng,fēng shuāng dān zhào guà xīn bēi。
尊前五客今谁在,愁绝庐山十段奇。zūn qián wǔ kè jīn shuí zài,chóu jué lú shān shí duàn qí。

李翚知县作亭西湖上余用东坡语名之曰饮绿遂为胜概

范成大

芷葺莲巢唤客游,芦鞭席帽为君留。zhǐ qì lián cháo huàn kè yóu,lú biān xí mào wèi jūn liú。
未论吹水堪添酒,且要移床学枕流。wèi lùn chuī shuǐ kān tiān jiǔ,qiě yào yí chuáng xué zhěn liú。
乍霁却阴梅酿雨,暂暄还冷麦催秋。zhà jì què yīn méi niàng yǔ,zàn xuān hái lěng mài cuī qiū。
石湖也似西湖好,烦向苍烟问白鸥。shí hú yě shì xī hú hǎo,fán xiàng cāng yān wèn bái ōu。

送汪仲嘉待制奉祠归四明分韵得论字

范成大

丹霄碧海眇高鶱,厌直承明却自论。dān xiāo bì hǎi miǎo gāo xiān,yàn zhí chéng míng què zì lùn。
宝马十年听漏箭,扁舟一雨看潮痕。bǎo mǎ shí nián tīng lòu jiàn,biǎn zhōu yī yǔ kàn cháo hén。
侍臣相忆松门远,归客还怜菊径存。shì chén xiāng yì sōng mén yuǎn,guī kè hái lián jú jìng cún。
清润要非山泽相,又烦一札下云根。qīng rùn yào fēi shān zé xiāng,yòu fán yī zhá xià yún gēn。

初约邻人至石湖

范成大

窈窕崎岖学种园,此生丘壑是前缘。yǎo tiǎo qí qū xué zhǒng yuán,cǐ shēng qiū hè shì qián yuán。
隔篱日上浮天水,当户山横匝地烟。gé lí rì shàng fú tiān shuǐ,dāng hù shān héng zā dì yān。
春入葑田芦绽笋,雨倾沙岸竹垂鞭。chūn rù fēng tián lú zhàn sǔn,yǔ qīng shā àn zhú chuí biān。
荒寒未办招君醉,且吸湖光当酒泉。huāng hán wèi bàn zhāo jūn zuì,qiě xī hú guāng dāng jiǔ quán。

周畏知司直得湖南帅属过吴门复用己丑年倡和韵赠别

范成大

邂逅婆娑失少年,剧谈抵掌尚超然。xiè hòu pó suō shī shǎo nián,jù tán dǐ zhǎng shàng chāo rán。
君犹拄笏看山去,我且披蓑听雨眠。jūn yóu zhǔ hù kàn shān qù,wǒ qiě pī suō tīng yǔ mián。
京洛分襟疑后会,江吴把酒悟前缘。jīng luò fēn jīn yí hòu huì,jiāng wú bǎ jiǔ wù qián yuán。
暂来忽去都如梦,疑是陈卿竹叶船。zàn lái hū qù dōu rú mèng,yí shì chén qīng zhú yè chuán。

过鄱阳湖次游子明韵

范成大

春工酿雪无端密,大块囊风不肯收。chūn gōng niàng xuě wú duān mì,dà kuài náng fēng bù kěn shōu。
休问巉岩与欹侧,我今弟靡共波流。xiū wèn chán yán yǔ yī cè,wǒ jīn dì mí gòng bō liú。
野鹰兀兀平沙上,折苇萧萧古渡头。yě yīng wù wù píng shā shàng,zhé wěi xiāo xiāo gǔ dù tóu。
满眼荒寒底处所,令人肠断五湖舟。mǎn yǎn huāng hán dǐ chù suǒ,lìng rén cháng duàn wǔ hú zhōu。

湘江洲尾快风挂帆

范成大

船头雪浪吼奔雷,十丈高帆满意开。chuán tóu xuě làng hǒu bēn léi,shí zhàng gāo fān mǎn yì kāi。
我自只凭忠信力,风应不为世情来。wǒ zì zhǐ píng zhōng xìn lì,fēng yīng bù wèi shì qíng lái。
儿童屡惜峰峦过,将士犹教鼓笛催。ér tóng lǚ xī fēng luán guò,jiāng shì yóu jiào gǔ dí cuī。
明日祝融天柱去,更烦先卷乱云堆。míng rì zhù róng tiān zhù qù,gèng fán xiān juǎn luàn yún duī。

泊湘江鱼口滩

范成大

知时社燕语樯竿,游子奔波自鲜欢。zhī shí shè yàn yǔ qiáng gān,yóu zi bēn bō zì xiān huān。
趁客卖鱼双桨急,隔林沽酒小旗寒。chèn kè mài yú shuāng jiǎng jí,gé lín gū jiǔ xiǎo qí hán。
潇湘浑似日南落,岳麓已从天外看。xiāo xiāng hún shì rì nán luò,yuè lù yǐ cóng tiān wài kàn。
薄暮滩前收百丈,卧闻三老报平安。báo mù tān qián shōu bǎi zhàng,wò wén sān lǎo bào píng ān。

书浯溪中兴碑后

范成大

三颂遗音和者希,丰容宁有刺讥辞。sān sòng yí yīn hé zhě xī,fēng róng níng yǒu cì jī cí。
绝怜元子春秋法,都寓唐家清庙诗。jué lián yuán zi chūn qiū fǎ,dōu yù táng jiā qīng miào shī。
歌咏当谐琴搏拊,策书自管璧瑕疵。gē yǒng dāng xié qín bó fǔ,cè shū zì guǎn bì xiá cī。
纷纷健笔刚题破,从此磨崖不是碑。fēn fēn jiàn bǐ gāng tí pò,cóng cǐ mó yá bù shì bēi。

次韵郭季勇机宜雪观席上留别

范成大

胜绝尊前万事休,纵非吾土且登楼。shèng jué zūn qián wàn shì xiū,zòng fēi wú tǔ qiě dēng lóu。
山迎雨脚俄飞过,风约江声欲倒流。shān yíng yǔ jiǎo é fēi guò,fēng yuē jiāng shēng yù dào liú。
野水渐堪添酒面,夕阳依旧满帘钩。yě shuǐ jiàn kān tiān jiǔ miàn,xī yáng yī jiù mǎn lián gōu。
凭阑从此迟归鞅,能及中秋对月不。píng lán cóng cǐ chí guī yāng,néng jí zhōng qiū duì yuè bù。

次韵许季韶通判雪观席上

范成大

把酒临风瑞露倾,琼浆何用谒云英。bǎ jiǔ lín fēng ruì lù qīng,qióng jiāng hé yòng yè yún yīng。
卷帘雨脚银丝挂,倚杖江头绿涨生。juǎn lián yǔ jiǎo yín sī guà,yǐ zhàng jiāng tóu lǜ zhǎng shēng。
岭海一凉苏暑病,山林千籁试秋声。lǐng hǎi yī liáng sū shǔ bìng,shān lín qiān lài shì qiū shēng。
兹游奇绝忘羁宦,惭愧烟中短棹横。zī yóu qí jué wàng jī huàn,cán kuì yān zhōng duǎn zhào héng。

送周直夫教授归永嘉

范成大

青灯相对话儒酸,老去羁游自鲜欢。qīng dēng xiāng duì huà rú suān,lǎo qù jī yóu zì xiān huān。
昨夜榕溪三寸雨,今朝桂岭十分寒。zuó yè róng xī sān cùn yǔ,jīn cháo guì lǐng shí fēn hán。
知心海内向来少,解手天涯良独难。zhī xīn hǎi nèi xiàng lái shǎo,jiě shǒu tiān yá liáng dú nán。
一笑不须论聚散,少焉吾亦跨归鞍。yī xiào bù xū lùn jù sàn,shǎo yān wú yì kuà guī ān。

赠赵廉州

范成大

马群杂沓草蒙茸,刮目权奇一洗空。mǎ qún zá dá cǎo méng rōng,guā mù quán qí yī xǐ kōng。
天末也烦行李到,岁寒聊得酒尊同。tiān mò yě fán xíng lǐ dào,suì hán liáo dé jiǔ zūn tóng。
梅花夜夜湘南雨,榕叶年年海北风。méi huā yè yè xiāng nán yǔ,róng yè nián nián hǎi běi fēng。
少待佳晴看山去,玉篸高插翠云丛。shǎo dài jiā qíng kàn shān qù,yù cǎn gāo chā cuì yún cóng。