古诗词

嘲峡石

范成大

峡山狠无情,其下多丑石。xiá shān hěn wú qíng,qí xià duō chǒu shí。
顽质贾憎垂,傀状发笑哑。wán zhì jiǎ zēng chuí,guī zhuàng fā xiào yǎ。
粗类坟壤黄,沉渍铁矢黑。cū lèi fén rǎng huáng,chén zì tiě shǐ hēi。
或如沟泥涴,或似冻壁坼。huò rú gōu ní wò,huò shì dòng bì chè。
堆疑聚廪粟,陊若坏城甓。duī yí jù lǐn sù,duò ruò huài chéng pì。
槎牙镂朽木,狼籍委枯骼。chá yá lòu xiǔ mù,láng jí wěi kū gé。
礧砢包蠃蚌,淋漓锢铅锡。léi kē bāo luǒ bàng,lín lí gù qiān xī。
纵文瓦沟垄,横叠衣摺襞。zòng wén wǎ gōu lǒng,héng dié yī zhé bì。
鳞皴斧凿馀,坎窞蹴踏力。lín cūn fǔ záo yú,kǎn dàn cù tà lì。
云何清淑气,孕此诡谲迹。yún hé qīng shū qì,yùn cǐ guǐ jué jì。
我本一丘壑,嗜石旧成癖。wǒ běn yī qiū hè,shì shí jiù chéng pǐ。
端溪紫琳腴,洮河绿沉色。duān xī zǐ lín yú,táo hé lǜ chén sè。
阶册截肪腻,泗磬鸣球击。jiē cè jié fáng nì,sì qìng míng qiú jī。
嵌空太湖底,偶立韶江侧。qiàn kōng tài hú dǐ,ǒu lì sháo jiāng cè。
真阳劖千岩,营道铲寸碧。zhēn yáng chán qiān yán,yíng dào chǎn cùn bì。
倦游所阅多,未易一二籍。juàn yóu suǒ yuè duō,wèi yì yī èr jí。
朅来兹山下,刺眼昔未觌。qiè lái zī shān xià,cì yǎn xī wèi dí。
或云峡多材,奇秀郁以积。huò yún xiá duō cái,qí xiù yù yǐ jī。
绝代昭君村,惊世屈原宅。jué dài zhāo jūn cūn,jīng shì qū yuán zhái。
东家两儿女,气足豪万国。dōng jiā liǎng ér nǚ,qì zú háo wàn guó。
山石何重轻,奚暇更融液。shān shí hé zhòng qīng,xī xiá gèng róng yè。
我亦味其言,作诗晓行客。wǒ yì wèi qí yán,zuò shī xiǎo xíng kè。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

春晚三首

范成大

客去钩窗咏小诗,游丝撩乱柳花稀。kè qù gōu chuāng yǒng xiǎo shī,yóu sī liāo luàn liǔ huā xī。
微风尽日吹芳草,蝴蝶双双贴地飞。wēi fēng jǐn rì chuī fāng cǎo,hú dié shuāng shuāng tiē dì fēi。

春晚三首

范成大

夕阳槐影上帘钩,一枕清风梦昔游。xī yáng huái yǐng shàng lián gōu,yī zhěn qīng fēng mèng xī yóu。
梦见钱塘春尽处,碧桃花谢水西流。mèng jiàn qián táng chūn jǐn chù,bì táo huā xiè shuǐ xī liú。

题城山挂月堂壁

范成大

百叠烟鬟得眼明,坐来心迹喜双清。bǎi dié yān huán dé yǎn míng,zuò lái xīn jì xǐ shuāng qīng。
秋阳满地西风起,犹有啼莺四五声。qiū yáng mǎn dì xī fēng qǐ,yóu yǒu tí yīng sì wǔ shēng。

题画卷五首

范成大

凿落秋江水石明,高枫老柳两滩横。záo luò qiū jiāng shuǐ shí míng,gāo fēng lǎo liǔ liǎng tān héng。
君看叠巘云容变,又有中宵雨意生。jūn kàn dié yǎn yún róng biàn,yòu yǒu zhōng xiāo yǔ yì shēng。

题画卷五首

范成大

欹倾栈路绕山明,隔陇人家犬吠声。yī qīng zhàn lù rào shān míng,gé lǒng rén jiā quǎn fèi shēng。
无限白云堆去路,不知谁识许宣平。wú xiàn bái yún duī qù lù,bù zhī shuí shí xǔ xuān píng。

题画卷五首

范成大

春阴十日溪头暗,夜半西风雨脚收。chūn yīn shí rì xī tóu àn,yè bàn xī fēng yǔ jiǎo shōu。
但觉奔霆吼空谷,遥知万壑正争流。dàn jué bēn tíng hǒu kōng gǔ,yáo zhī wàn hè zhèng zhēng liú。

题画卷五首

范成大

暑云泼墨送惊雷,坐见前山骤雨来。shǔ yún pō mò sòng jīng léi,zuò jiàn qián shān zhòu yǔ lái。
今夜一凉千万里,更无焦卷与尘埃。jīn yè yī liáng qiān wàn lǐ,gèng wú jiāo juǎn yǔ chén āi。

晚潮

范成大

东风吹雨晚潮生,叠鼓催船镜里行。dōng fēng chuī yǔ wǎn cháo shēng,dié gǔ cuī chuán jìng lǐ xíng。
底事今年春涨小,去年曾与画桥平。dǐ shì jīn nián chūn zhǎng xiǎo,qù nián céng yǔ huà qiáo píng。

一篙

范成大

一篙新绿浦东西,雪絮漫江雁不飞。yī gāo xīn lǜ pǔ dōng xī,xuě xù màn jiāng yàn bù fēi。
宿雨才晴风又转,片帆那得及时归。sù yǔ cái qíng fēng yòu zhuǎn,piàn fān nà dé jí shí guī。

次韵汉卿舅即事二绝

范成大

风卷南枝一夜休,孤芳宁肯为人留。fēng juǎn nán zhī yī yè xiū,gū fāng níng kěn wèi rén liú。
淡妆素服真成梦,落月横参各自愁。dàn zhuāng sù fú zhēn chéng mèng,luò yuè héng cān gè zì chóu。

次韵汉卿舅即事二绝

范成大

万木垂垂欲改柯,根萌焦渴奈春何。wàn mù chuí chuí yù gǎi kē,gēn méng jiāo kě nài chūn hé。
晚来础汗南风壮,会有溪云载雨过。wǎn lái chǔ hàn nán fēng zhuàng,huì yǒu xī yún zài yǔ guò。

碧瓦

范成大

碧瓦楼头绣幕遮,赤栏桥外绿溪斜。bì wǎ lóu tóu xiù mù zhē,chì lán qiáo wài lǜ xī xié。
无风杨柳漫天絮,不雨棠梨满地花。wú fēng yáng liǔ màn tiān xù,bù yǔ táng lí mǎn dì huā。

题记事册

范成大

划破虚空一剑间,六根同转上头关。huà pò xū kōng yī jiàn jiān,liù gēn tóng zhuǎn shàng tóu guān。
如今宴坐庵中事,政在凡夫道法间。rú jīn yàn zuò ān zhōng shì,zhèng zài fán fū dào fǎ jiān。

次韵汉卿舅腊梅二首

范成大

垂垂瘦萼泫微霜,剪剪纤英锁暗香。chuí chuí shòu è xuàn wēi shuāng,jiǎn jiǎn xiān yīng suǒ àn xiāng。
金雀钗头金蛱蝶,春风传得旧宫妆。jīn què chāi tóu jīn jiá dié,chūn fēng chuán dé jiù gōng zhuāng。

次韵汉卿舅腊梅二首

范成大

湘袂朝天紫锦裳,光风微度绛霄香。xiāng mèi cháo tiān zǐ jǐn shang,guāng fēng wēi dù jiàng xiāo xiāng。
寿阳信美无仙骨,空把心情学澹妆。shòu yáng xìn měi wú xiān gǔ,kōng bǎ xīn qíng xué dàn zhuāng。