古诗词

嘲峡石

范成大

峡山狠无情,其下多丑石。xiá shān hěn wú qíng,qí xià duō chǒu shí。
顽质贾憎垂,傀状发笑哑。wán zhì jiǎ zēng chuí,guī zhuàng fā xiào yǎ。
粗类坟壤黄,沉渍铁矢黑。cū lèi fén rǎng huáng,chén zì tiě shǐ hēi。
或如沟泥涴,或似冻壁坼。huò rú gōu ní wò,huò shì dòng bì chè。
堆疑聚廪粟,陊若坏城甓。duī yí jù lǐn sù,duò ruò huài chéng pì。
槎牙镂朽木,狼籍委枯骼。chá yá lòu xiǔ mù,láng jí wěi kū gé。
礧砢包蠃蚌,淋漓锢铅锡。léi kē bāo luǒ bàng,lín lí gù qiān xī。
纵文瓦沟垄,横叠衣摺襞。zòng wén wǎ gōu lǒng,héng dié yī zhé bì。
鳞皴斧凿馀,坎窞蹴踏力。lín cūn fǔ záo yú,kǎn dàn cù tà lì。
云何清淑气,孕此诡谲迹。yún hé qīng shū qì,yùn cǐ guǐ jué jì。
我本一丘壑,嗜石旧成癖。wǒ běn yī qiū hè,shì shí jiù chéng pǐ。
端溪紫琳腴,洮河绿沉色。duān xī zǐ lín yú,táo hé lǜ chén sè。
阶册截肪腻,泗磬鸣球击。jiē cè jié fáng nì,sì qìng míng qiú jī。
嵌空太湖底,偶立韶江侧。qiàn kōng tài hú dǐ,ǒu lì sháo jiāng cè。
真阳劖千岩,营道铲寸碧。zhēn yáng chán qiān yán,yíng dào chǎn cùn bì。
倦游所阅多,未易一二籍。juàn yóu suǒ yuè duō,wèi yì yī èr jí。
朅来兹山下,刺眼昔未觌。qiè lái zī shān xià,cì yǎn xī wèi dí。
或云峡多材,奇秀郁以积。huò yún xiá duō cái,qí xiù yù yǐ jī。
绝代昭君村,惊世屈原宅。jué dài zhāo jūn cūn,jīng shì qū yuán zhái。
东家两儿女,气足豪万国。dōng jiā liǎng ér nǚ,qì zú háo wàn guó。
山石何重轻,奚暇更融液。shān shí hé zhòng qīng,xī xiá gèng róng yè。
我亦味其言,作诗晓行客。wǒ yì wèi qí yán,zuò shī xiǎo xíng kè。
范成大

范成大

范成大(1126-1193),字致能,号称石湖居士。汉族,平江吴县(今江苏苏州)人。南宋诗人。谥文穆。从江西派入手,后学习中、晚唐诗,继承了白居易、王建、张籍等诗人新乐府的现实主义精神,终于自成一家。风格平易浅显、清新妩媚。诗题材广泛,以反映农村社会生活内容的作品成就最高。他与杨万里、陆游、尤袤合称南宋“中兴四大诗人”。 范成大的作品>>

猜您喜欢

题徐熙风牡丹二首紫花

范成大

蕊珠仙驭晓骖鸾,道服朝元露未干。ruǐ zhū xiān yù xiǎo cān luán,dào fú cháo yuán lù wèi gàn。
天半刚风如激箭,绿绡飘荡紫绡寒。tiān bàn gāng fēng rú jī jiàn,lǜ xiāo piāo dàng zǐ xiāo hán。

题徐熙风牡丹二首紫花

范成大

寒入仙裙粟玉肌,舞馀全不耐风吹。hán rù xiān qún sù yù jī,wǔ yú quán bù nài fēng chuī。
从教旅拒春无力,细看腰支袅袅时。cóng jiào lǚ jù chūn wú lì,xì kàn yāo zhī niǎo niǎo shí。

题张晞颜两花图二首繁杏

范成大

红粉团枝一万重,当年独自费东风。hóng fěn tuán zhī yī wàn zhòng,dāng nián dú zì fèi dōng fēng。
若为报答春无赖,付与笙歌鼎沸中。ruò wèi bào dá chūn wú lài,fù yǔ shēng gē dǐng fèi zhōng。

题张晞颜两花图二首繁杏

范成大

雪薄冰轻不耐春,雨中愁绪月中真。xuě báo bīng qīng bù nài chūn,yǔ zhōng chóu xù yuè zhōng zhēn。
莫教梦作云飞去,留伴昭阳第一人。mò jiào mèng zuò yún fēi qù,liú bàn zhāo yáng dì yī rén。

次韵龚养正送水仙花

范成大

色界香尘付八还,正观不起况邪观。sè jiè xiāng chén fù bā hái,zhèng guān bù qǐ kuàng xié guān。
花前犹有诗情在,还作凌波步月看。huā qián yóu yǒu shī qíng zài,hái zuò líng bō bù yuè kàn。

正月六日风雪大作

范成大

滕六无端巽二痴,翻天作恶破春迟。téng liù wú duān xùn èr chī,fān tiān zuò è pò chūn chí。
邀梅勒柳何功业,谁与停杯一问之。yāo méi lēi liǔ hé gōng yè,shuí yǔ tíng bēi yī wèn zhī。

正月六日风雪大作

范成大

奇寒何事入芳辰,不管灯枝欲试新。qí hán hé shì rù fāng chén,bù guǎn dēng zhī yù shì xīn。
即日反风吹尽雪,东君已费一分春。jí rì fǎn fēng chuī jǐn xuě,dōng jūn yǐ fèi yī fēn chūn。

元夕四首

范成大

粉痕红点万花攒,玉气珠光宝月团。fěn hén hóng diǎn wàn huā zǎn,yù qì zhū guāng bǎo yuè tuán。
帘箔通明香似雾,东君无处着春寒。lián bó tōng míng xiāng shì wù,dōng jūn wú chù zhe chūn hán。

元夕四首

范成大

不夜城中陆地莲,小梅初破月初圆。bù yè chéng zhōng lù dì lián,xiǎo méi chū pò yuè chū yuán。
新年第一佳时节,谁肯如翁闭户眠。xīn nián dì yī jiā shí jié,shuí kěn rú wēng bì hù mián。

元夕四首

范成大

药炉汤鼎煮孤灯,禅版蒲团老病僧。yào lú tāng dǐng zhǔ gū dēng,chán bǎn pú tuán lǎo bìng sēng。
儿女强修元夕供,玉蛾先避雪鬅鬙。ér nǚ qiáng xiū yuán xī gōng,yù é xiān bì xuě péng sēng。

元夕四首

范成大

落梅秾李趁时新,枯木崖边一任春。luò méi nóng lǐ chèn shí xīn,kū mù yá biān yī rèn chūn。
尚爱乡音醒病耳,隔墙时有卖饧人。shàng ài xiāng yīn xǐng bìng ěr,gé qiáng shí yǒu mài táng rén。

书怀二绝再送文季高兼呈新帅阎才元侍郎

范成大

剑关云栈守非难,函谷泥封久未刊。jiàn guān yún zhàn shǒu fēi nán,hán gǔ ní fēng jiǔ wèi kān。
今日汉中谁国士,莫教春草上斋坛。jīn rì hàn zhōng shuí guó shì,mò jiào chūn cǎo shàng zhāi tán。

书怀二绝再送文季高兼呈新帅阎才元侍郎

范成大

西出阳关有旧知,薰风渌水泛莲时。xī chū yáng guān yǒu jiù zhī,xūn fēng lù shuǐ fàn lián shí。
烦君传语诗书帅,更寄台城别后词。fán jūn chuán yǔ shī shū shuài,gèng jì tái chéng bié hòu cí。

枕上闻蒲饼焦

范成大

晓寒燕雀噤春阴,珍重清簧度好音。xiǎo hán yàn què jìn chūn yīn,zhēn zhòng qīng huáng dù hǎo yīn。
窗色熹微欹枕听,梦成舟舣竹溪深。chuāng sè xī wēi yī zhěn tīng,mèng chéng zhōu yǐ zhú xī shēn。

寄题石湖海棠二首

范成大

手开芳径越城头,红锦屠苏结绮楼。shǒu kāi fāng jìng yuè chéng tóu,hóng jǐn tú sū jié qǐ lóu。
不把万枝银烛照,淡云微月替人愁。bù bǎ wàn zhī yín zhú zhào,dàn yún wēi yuè tì rén chóu。