古诗词

次韵丹霞录示罗畴老唱和诗四首其一和古风

李纲

快哉善知识,能以种种喻。kuài zāi shàn zhī shí,néng yǐ zhǒng zhǒng yù。
我今亦乐说,渐修与顿悟。wǒ jīn yì lè shuō,jiàn xiū yǔ dùn wù。
顿如草木芽,荄核已完具。dùn rú cǎo mù yá,gāi hé yǐ wán jù。
又如大明镜,色像悉陈露。yòu rú dà míng jìng,sè xiàng xī chén lù。
渐如鸡哺雏,羽翼劳覆护。jiàn rú jī bǔ chú,yǔ yì láo fù hù。
又如苗成实,非一朝夕故。yòu rú miáo chéng shí,fēi yī cháo xī gù。
邈然孤峰顶,邂逅适相遇。miǎo rán gū fēng dǐng,xiè hòu shì xiāng yù。
历历亲见之,非是梦而寤。lì lì qīn jiàn zhī,fēi shì mèng ér wù。
却来共谈说,妙契那复遌。què lái gòng tán shuō,miào qì nà fù è。
精勤假修习,即得无生趣。jīng qín jiǎ xiū xí,jí dé wú shēng qù。
清净摩尼珠,初无尘垢污。qīng jìng mó ní zhū,chū wú chén gòu wū。
圆成一滴水,岂殊千里霔。yuán chéng yī dī shuǐ,qǐ shū qiān lǐ zhù。
妙药须对治,能起膏肓痼。miào yào xū duì zhì,néng qǐ gāo huāng gù。
欲观皎日轮,当去漫天雾。yù guān jiǎo rì lún,dāng qù màn tiān wù。
铁轮顶上旋,不复有惊怖。tiě lún dǐng shàng xuán,bù fù yǒu jīng bù。
劫火洞燃时,自有安身处。jié huǒ dòng rán shí,zì yǒu ān shēn chù。
了兹一大事,馀外复何顾。le zī yī dà shì,yú wài fù hé gù。
庭前柏树子,古庙香炉去。tíng qián bǎi shù zi,gǔ miào xiāng lú qù。
孤云与独鹤,何往不可寓。gū yún yǔ dú hè,hé wǎng bù kě yù。
返观生死海,便是涅槃路。fǎn guān shēng sǐ hǎi,biàn shì niè pán lù。
普化示全身,达磨携只屦。pǔ huà shì quán shēn,dá mó xié zhǐ jù。
证道坐菩提,降魔成露布。zhèng dào zuò pú tí,jiàng mó chéng lù bù。
乃知费千谈,不若行一步。nǎi zhī fèi qiān tán,bù ruò xíng yī bù。
丹霞真道人,愿力极坚固。dān xiá zhēn dào rén,yuàn lì jí jiān gù。
眼从慧中得,法乃佛亲付。yǎn cóng huì zhōng dé,fǎ nǎi fú qīn fù。
疋马与单枪,纵横自驰骛。pǐ mǎ yǔ dān qiāng,zòng héng zì chí wù。
愿见缘未合,临风增景慕。yuàn jiàn yuán wèi hé,lín fēng zēng jǐng mù。
何以写予怀,继此龙津句。hé yǐ xiě yǔ huái,jì cǐ lóng jīn jù。
李纲

李纲

李纲(1083年-1140年2月5日),北宋末、南宋初抗金名臣,民族英雄。字伯纪,号梁溪先生,祖籍福建邵武,祖父一代迁居江苏无锡。李纲能诗文,写有不少爱国篇章。亦能词,其咏史之作,形象鲜明生动,风格沉雄劲健。著有《梁溪先生文集》、《靖康传信录》、《梁溪词》。 李纲的作品>>

猜您喜欢

归宗寺四咏

李纲

孤峰秀拔翠峣岧,峰顶虚无是紫霄。gū fēng xiù bá cuì yáo tiáo,fēng dǐng xū wú shì zǐ xiāo。
从此上宾朝帝所,直须稳跨玉龙腰。cóng cǐ shàng bīn cháo dì suǒ,zhí xū wěn kuà yù lóng yāo。

归宗寺四咏

李纲

溪流宛转若翔鸾,翠色涵虚特地寒。xī liú wǎn zhuǎn ruò xiáng luán,cuì sè hán xū tè dì hán。
底事舞馀窥碧沼,袛应误作镜中看。dǐ shì wǔ yú kuī bì zhǎo,dī yīng wù zuò jìng zhōng kàn。

归宗寺四咏

李纲

右军真是墨中仙,到处成池岂尽然。yòu jūn zhēn shì mò zhōng xiān,dào chù chéng chí qǐ jǐn rán。
只有此间疑可信,白云书法至今传。zhǐ yǒu cǐ jiān yí kě xìn,bái yún shū fǎ zhì jīn chuán。

归宗寺四咏

李纲

光射苍岩石镜屏,我来一现岂无情。guāng shè cāng yán shí jìng píng,wǒ lái yī xiàn qǐ wú qíng。
谁云显晦知时节,长伴空山寒月明。shuí yún xiǎn huì zhī shí jié,zhǎng bàn kōng shān hán yuè míng。

灵汤

李纲

石甃灵汤列道周,玉池金屋未相侔。shí zhòu líng tāng liè dào zhōu,yù chí jīn wū wèi xiāng móu。
涤尘时有幽人到,不与骊山共一流。dí chén shí yǒu yōu rén dào,bù yǔ lí shān gòng yī liú。

圆通寺与觉老步月

李纲

石耳峰前松桧香,月华天影夜茫茫。shí ěr fēng qián sōng guì xiāng,yuè huá tiān yǐng yè máng máng。
道人试道依溪水,何似曹溪一派长。dào rén shì dào yī xī shuǐ,hé shì cáo xī yī pài zhǎng。

季言送余至

李纲

送我谪官迁姊殡,人生如汝亦劳哉。sòng wǒ zhé guān qiān zǐ bìn,rén shēng rú rǔ yì láo zāi。
他时寄骨西江上,烦汝还须得得来。tā shí jì gǔ xī jiāng shàng,fán rǔ hái xū dé dé lái。

寄王周士绝句二首

李纲

偶然一病便休官,万石岩中处已安。ǒu rán yī bìng biàn xiū guān,wàn shí yán zhōng chù yǐ ān。
底事书来犹剩语,也知习气扫除难。dǐ shì shū lái yóu shèng yǔ,yě zhī xí qì sǎo chú nán。

寄王周士绝句二首

李纲

年来百念冷于灰,梦到江湖又一回。nián lái bǎi niàn lěng yú huī,mèng dào jiāng hú yòu yī huí。
从此故人音问近,洞庭秋色雁初来。cóng cǐ gù rén yīn wèn jìn,dòng tíng qiū sè yàn chū lái。

促织

李纲

促织哀吟不自劳,草根床下夜萧骚。cù zhī āi yín bù zì láo,cǎo gēn chuáng xià yè xiāo sāo。
我为逐客宜无寐,何事齁齁至日高。wǒ wèi zhú kè yí wú mèi,hé shì hōu hōu zhì rì gāo。

次韵艾宣画四首竹鹤

李纲

磊落胎仙谁最宜,此君节操凛霜威。lěi luò tāi xiān shuí zuì yí,cǐ jūn jié cāo lǐn shuāng wēi。
琴心试与弹三叠,从看婆娑舞羽衣。qín xīn shì yǔ dàn sān dié,cóng kàn pó suō wǔ yǔ yī。

次韵艾宣画四首竹鹤

李纲

黄精苗盛雪初融,叠叠峰峦紫翠重。huáng jīng miáo shèng xuě chū róng,dié dié fēng luán zǐ cuì zhòng。
岩前双鹿卧底事,只应眷日长新茸。yán qián shuāng lù wò dǐ shì,zhǐ yīng juàn rì zhǎng xīn rōng。

次韵艾宣画四首竹鹤

李纲

春入群芳此最妍,露枝烟蕊袅成团。chūn rù qún fāng cǐ zuì yán,lù zhī yān ruǐ niǎo chéng tuán。
不知闲客来何处,独傍花枝仔细看。bù zhī xián kè lái hé chù,dú bàng huā zhī zǎi xì kàn。

次韵艾宣画四首竹鹤

李纲

红妆翠盖晓参差,水面浮游有戏龟。hóng zhuāng cuì gài xiǎo cān chà,shuǐ miàn fú yóu yǒu xì guī。
谁道千年解巢叶,也知曳尾已多时。shuí dào qiān nián jiě cháo yè,yě zhī yè wěi yǐ duō shí。

灌溪三咏灌溪

李纲

道人卓锡使泉飞,一派清甘满石陂。dào rén zhuó xī shǐ quán fēi,yī pài qīng gān mǎn shí bēi。
谁识灌溪真境界,也知只见沤麻池。shuí shí guàn xī zhēn jìng jiè,yě zhī zhǐ jiàn ōu má chí。