古诗词

小楼

邵清甫

瓦叠鱼鳞栋展虹,清虚容膝小楼东。wǎ dié yú lín dòng zhǎn hóng,qīng xū róng xī xiǎo lóu dōng。
帘高甍耸朝迎日,窗静棂疏昼卷风。lián gāo méng sǒng cháo yíng rì,chuāng jìng líng shū zhòu juǎn fēng。
岑远暮岚屏隐映,月残晓影玉玲珑。cén yuǎn mù lán píng yǐn yìng,yuè cán xiǎo yǐng yù líng lóng。
纱幮一枕华胥梦,看取逍遥田舍翁。shā chú yī zhěn huá xū mèng,kàn qǔ xiāo yáo tián shě wēng。

邵清甫

唐豫州汝南人。武周久视元年,中拔萃出类科,授雍州万年尉。中宗景龙间,在京师,有应制诗。玄宗开元十三年,为台州刺史。又曾为都官郎中。 邵清甫的作品>>

猜您喜欢

芙蓉

邵清甫

三秋犹解强颜红,绝好清晨风露中。sān qiū yóu jiě qiáng yán hóng,jué hǎo qīng chén fēng lù zhōng。
不许涉江人错认,凌波著土两家风。bù xǔ shè jiāng rén cuò rèn,líng bō zhù tǔ liǎng jiā fēng。

桂花

邵清甫

绝怜月殿好根荄,流入人间次第开。jué lián yuè diàn hǎo gēn gāi,liú rù rén jiān cì dì kāi。
只有君家双种好,馨香曾达九天来。zhǐ yǒu jūn jiā shuāng zhǒng hǎo,xīn xiāng céng dá jiǔ tiān lái。

金钱花

邵清甫

也无棱郭也无神,露洗还同铸出新。yě wú léng guō yě wú shén,lù xǐ hái tóng zhù chū xīn。
青帝若教花底用,牡丹应是得钱人。qīng dì ruò jiào huā dǐ yòng,mǔ dān yīng shì dé qián rén。

牛水滴

邵清甫

铜牛肚里虽无物,中有深深似涧渊。tóng niú dù lǐ suī wú wù,zhōng yǒu shēn shēn shì jiàn yuān。
牧童不暇闲吹笛,苦为诗人滴砚泉。mù tóng bù xiá xián chuī dí,kǔ wèi shī rén dī yàn quán。

压书石鱼

邵清甫

凿石镌成一对鱼,风流未数玉蟾蜍。záo shí juān chéng yī duì yú,fēng liú wèi shù yù chán chú。
化时换上腰金袋,记取灯窗压尽书。huà shí huàn shàng yāo jīn dài,jì qǔ dēng chuāng yā jǐn shū。

蛟龙笔架

邵清甫

轩昂头角似真龙,偃仰毛锥有许功。xuān áng tóu jiǎo shì zhēn lóng,yǎn yǎng máo zhuī yǒu xǔ gōng。
直等主人投笔去,定应腾踏入云中。zhí děng zhǔ rén tóu bǐ qù,dìng yīng téng tà rù yún zhōng。

画山水扇

邵清甫

岩脉交横簇乱峰,颠崖悬绝隐仙翁。yán mài jiāo héng cù luàn fēng,diān yá xuán jué yǐn xiān wēng。
不须远看连天色,尽在吾人掌握中。bù xū yuǎn kàn lián tiān sè,jǐn zài wú rén zhǎng wò zhōng。