古诗词

诗一首

何颉之

长安古碑用乐石,虿尾银钩擅精密。zhǎng ān gǔ bēi yòng lè shí,chài wěi yín gōu shàn jīng mì。
缺讹横道已足哀,况复镌裁代砖甓。quē é héng dào yǐ zú āi,kuàng fù juān cái dài zhuān pì。
有如天吴及紫凤,颠倒在衣吁可惜。yǒu rú tiān wú jí zǐ fèng,diān dào zài yī xū kě xī。

何颉之

宋黄州黄冈人,初名颃,字斯举,自号樗叟。笃学善属文,尝从苏轼、黄庭坚游。 何颉之的作品>>

猜您喜欢

和韩子苍游赤壁

何颉之

儿时宗伯寄吾州,讽诵高文至白头。ér shí zōng bó jì wú zhōu,fěng sòng gāo wén zhì bái tóu。
二赋人间真吐凤,五年溪上不惊鸥。èr fù rén jiān zhēn tǔ fèng,wǔ nián xī shàng bù jīng ōu。
蟹尝见水人犹怒,鹘有危巢孰敢留。xiè cháng jiàn shuǐ rén yóu nù,gǔ yǒu wēi cháo shú gǎn liú。
珍重使君寻故迹,西风怅望古城楼。zhēn zhòng shǐ jūn xún gù jì,xī fēng chàng wàng gǔ chéng lóu。

观李伯时题阎立本西域图

何颉之

穷荒未信子年欺,自笑山林老一枝。qióng huāng wèi xìn zi nián qī,zì xiào shān lín lǎo yī zhī。
海上尝思龟壳卷,天涯欲化鸟工窥。hǎi shàng cháng sī guī ké juǎn,tiān yá yù huà niǎo gōng kuī。
丹青阎令如曾到,风俗张骞旧独知。dān qīng yán lìng rú céng dào,fēng sú zhāng qiān jiù dú zhī。
公喜著书尤博雅,山经暇日补残遗。gōng xǐ zhù shū yóu bó yǎ,shān jīng xiá rì bǔ cán yí。

黄绵袄绝句

何颉之

范叔绵袍暖一身,大裘只盖洛阳人。fàn shū mián páo nuǎn yī shēn,dà qiú zhǐ gài luò yáng rén。
九州四海黄绵袄,谁似天公赐予均。jiǔ zhōu sì hǎi huáng mián ǎo,shuí shì tiān gōng cì yǔ jūn。