古诗词

题岩砻寺

黄顺之

岩花得雨新如染,古树悬崖怪欲飞。yán huā dé yǔ xīn rú rǎn,gǔ shù xuán yá guài yù fēi。
日暮溪深人不渡,一双白鸟傍林归。rì mù xī shēn rén bù dù,yī shuāng bái niǎo bàng lín guī。

黄顺之

黄顺之,字佑甫,邵武(今属福建)人。宁宗开禧元年(一二○五)进士。事见明嘉靖《邵武府志》卷八。今录诗十一首。 黄顺之的作品>>

猜您喜欢

赠陈宗之

黄顺之

羡君家阙下,不踏九衢尘。xiàn jūn jiā quē xià,bù tà jiǔ qú chén。
万卷书中坐,一生闲里身。wàn juǎn shū zhōng zuò,yī shēng xián lǐ shēn。
贪诗疑有债,阅世欲无人。tān shī yí yǒu zhài,yuè shì yù wú rén。
昨日相思处,桐花烂熳春。zuó rì xiāng sī chù,tóng huā làn màn chūn。

初寓横泾

黄顺之

十年泉石梦,及此始依然。shí nián quán shí mèng,jí cǐ shǐ yī rán。
野迥天垂地,身闲日抵年。yě jiǒng tiān chuí dì,shēn xián rì dǐ nián。
稍欣闻见少,渐与土风便。shāo xīn wén jiàn shǎo,jiàn yǔ tǔ fēng biàn。
分得渔樵席,白云相共眠。fēn dé yú qiáo xí,bái yún xiāng gòng mián。

题九曲尼院

黄顺之

曾是霓裳第一人,曲终认得本来身。céng shì ní shang dì yī rén,qū zhōng rèn dé běn lái shēn。
多年不作东风梦,闲却蔷薇一架春。duō nián bù zuò dōng fēng mèng,xián què qiáng wēi yī jià chūn。

黄顺之

抚剑悲歌壮泪流,海清岳静世无雠。fǔ jiàn bēi gē zhuàng lèi liú,hǎi qīng yuè jìng shì wú chóu。
匣中幸有容身地,莫遣光芒射斗牛。xiá zhōng xìng yǒu róng shēn dì,mò qiǎn guāng máng shè dòu niú。

观冷水谷桃花

黄顺之

石家步障久成尘,移作包山一段春。shí jiā bù zhàng jiǔ chéng chén,yí zuò bāo shān yī duàn chūn。
惆怅日斜原上路,年年红雨打行人。chóu chàng rì xié yuán shàng lù,nián nián hóng yǔ dǎ xíng rén。

法安院

黄顺之

瘦藤拄到古韬光,分得山僧半榻凉。shòu téng zhǔ dào gǔ tāo guāng,fēn dé shān sēng bàn tà liáng。
幽鸟一声春梦断,湿云漠漠护残香。yōu niǎo yī shēng chūn mèng duàn,shī yún mò mò hù cán xiāng。

吴宫曲

黄顺之

乌鹊桥边春日斜,吴王醉上七香车。wū què qiáo biān chūn rì xié,wú wáng zuì shàng qī xiāng chē。
西施斗草归来晚,赢得钗头金凤花。xī shī dòu cǎo guī lái wǎn,yíng dé chāi tóu jīn fèng huā。

听悟师弹招隐

黄顺之

悟师手携清风琴,为我再奏招隐吟。wù shī shǒu xié qīng fēng qín,wèi wǒ zài zòu zhāo yǐn yín。
九原灵均不可作,后人遗恨空沈沈,令我听之泪沾襟。jiǔ yuán líng jūn bù kě zuò,hòu rén yí hèn kōng shěn shěn,lìng wǒ tīng zhī lèi zhān jīn。
楚山日落秋声起,古猿啼月空山里。chǔ shān rì luò qiū shēng qǐ,gǔ yuán tí yuè kōng shān lǐ。
千年愁气上青枫,幽兰无香桂华死,吾道非耶何至此。qiān nián chóu qì shàng qīng fēng,yōu lán wú xiāng guì huá sǐ,wú dào fēi yé hé zhì cǐ。
曲中历历分明道,苦怨王孙负春草。qū zhōng lì lì fēn míng dào,kǔ yuàn wáng sūn fù chūn cǎo。
岁晚山中难久留,忆君一夕令人老。suì wǎn shān zhōng nán jiǔ liú,yì jūn yī xī lìng rén lǎo。
王孙王孙知不知,琴心招君胡不归。wáng sūn wáng sūn zhī bù zhī,qín xīn zhāo jūn hú bù guī。
下沿湘江之水流,上逐湘山之云飞。xià yán xiāng jiāng zhī shuǐ liú,shàng zhú xiāng shān zhī yún fēi。
一弹一招一太息,水流云飞朝复夕。yī dàn yī zhāo yī tài xī,shuǐ liú yún fēi cháo fù xī。

送叶靖逸

黄顺之

山高积雪明,岁序冉以逼。shān gāo jī xuě míng,suì xù rǎn yǐ bī。
佳人抱书去,西湖失颜色。jiā rén bào shū qù,xī hú shī yán sè。
清夜独慷慨,诗坛梦生棘。qīng yè dú kāng kǎi,shī tán mèng shēng jí。
我有双鲤鱼,对之不敢食。wǒ yǒu shuāng lǐ yú,duì zhī bù gǎn shí。

长门怨

黄顺之

锦瑟新添一岁尘,宝鸾空负百年身。jǐn sè xīn tiān yī suì chén,bǎo luán kōng fù bǎi nián shēn。
建章万户莺花好,只有长门更不春。jiàn zhāng wàn hù yīng huā hǎo,zhǐ yǒu zhǎng mén gèng bù chūn。