古诗词

读渊明传

高吉

谁为栖栖鲁孔丘,辙环天下果何求。shuí wèi qī qī lǔ kǒng qiū,zhé huán tiān xià guǒ hé qiú。
爱人学道行吾志,束带何伤见督邮。ài rén xué dào xíng wú zhì,shù dài hé shāng jiàn dū yóu。

高吉

高吉,字几伯,庐陵(今江西吉安)人。有《懒真小集》,江万里为之序。事见《江湖后集》卷一五。今录诗十七首。 高吉的作品>>

猜您喜欢

快阁

高吉

不跨扬州鹤,来寻快阁鸥。bù kuà yáng zhōu hè,lái xún kuài gé ōu。
澄江依旧月,落木几番秋。chéng jiāng yī jiù yuè,luò mù jǐ fān qiū。
山色横青眼,交情叹白头。shān sè héng qīng yǎn,jiāo qíng tàn bái tóu。
一声何处笛,我欲理归舟。yī shēng hé chù dí,wǒ yù lǐ guī zhōu。

雨肥

高吉

雨肥蔬解甲,坡暖竹添丁。yǔ féi shū jiě jiǎ,pō nuǎn zhú tiān dīng。
物态俱自得,人痴终不醒。wù tài jù zì dé,rén chī zhōng bù xǐng。
独行宁愧影,真懒遂忘形。dú xíng níng kuì yǐng,zhēn lǎn suì wàng xíng。
巢燕归何晚,柴门风为扃。cháo yàn guī hé wǎn,chái mén fēng wèi jiōng。

送客之楚

高吉

嘶骑随鞭尾,诗囊挂杖头。sī qí suí biān wěi,shī náng guà zhàng tóu。
好风吹客去,落日启予愁。hǎo fēng chuī kè qù,luò rì qǐ yǔ chóu。
涉水搴沅芷,邀春醉楚楼。shè shuǐ qiān yuán zhǐ,yāo chūn zuì chǔ lóu。
故人如问讯,云卧懒如鸥。gù rén rú wèn xùn,yún wò lǎn rú ōu。

忆潇湘故人

高吉

竹好无多个,江清不觉深。zhú hǎo wú duō gè,jiāng qīng bù jué shēn。
馀香随去蝶,软语爱幽禽。yú xiāng suí qù dié,ruǎn yǔ ài yōu qín。
美景翻成恨,经年不寄音。měi jǐng fān chéng hèn,jīng nián bù jì yīn。
长沙一樽酒,得共几回斟。zhǎng shā yī zūn jiǔ,dé gòng jǐ huí zhēn。

觅桂花

高吉

金粟如来佛,拈花微笑时。jīn sù rú lái fú,niān huā wēi xiào shí。
烦君修月斧,分我占秋枝。fán jūn xiū yuè fǔ,fēn wǒ zhàn qiū zhī。
且约黄香住,莫令青女知。qiě yuē huáng xiāng zhù,mò lìng qīng nǚ zhī。
夜窗清不寐,剩读几篇诗。yè chuāng qīng bù mèi,shèng dú jǐ piān shī。

庾岭

高吉

庾公陈迹已悠悠,春到江南天尽头。yǔ gōng chén jì yǐ yōu yōu,chūn dào jiāng nán tiān jǐn tóu。
依旧冰花照行客,瘴烟原不犯清流。yī jiù bīng huā zhào xíng kè,zhàng yān yuán bù fàn qīng liú。

庾岭

高吉

江水悠悠去莫追,个中造道有深机。jiāng shuǐ yōu yōu qù mò zhuī,gè zhōng zào dào yǒu shēn jī。
我来岂为观鱼说,人笑无钩钓傍矶。wǒ lái qǐ wèi guān yú shuō,rén xiào wú gōu diào bàng jī。

巫山秀丽为四川之奇观其一晴

高吉

巫峡秋深景最幽,山岚泼翠淡烟浮。wū xiá qiū shēn jǐng zuì yōu,shān lán pō cuì dàn yān fú。
看来不复成云雨,空锁襄王旧日愁。kàn lái bù fù chéng yún yǔ,kōng suǒ xiāng wáng jiù rì chóu。

墨梅

高吉

识破宫妆色是空,香魂分付与东风。shí pò gōng zhuāng sè shì kōng,xiāng hún fēn fù yǔ dōng fēng。
黑云泼眼催诗急,著我江头春暗中。hēi yún pō yǎn cuī shī jí,zhù wǒ jiāng tóu chūn àn zhōng。

倦游

高吉

参透诸方向上机,瘦藤靠壁倦游时。cān tòu zhū fāng xiàng shàng jī,shòu téng kào bì juàn yóu shí。
充然有得机之外,口不能言心自知。chōng rán yǒu dé jī zhī wài,kǒu bù néng yán xīn zì zhī。

胡不归二首

高吉

客从暑中来,清风入我户。kè cóng shǔ zhōng lái,qīng fēng rù wǒ hù。
佩带楚兰香,囊瘿湘蓠句。pèi dài chǔ lán xiāng,náng yǐng xiāng lí jù。
一笑忘形骸,百年示肺腑。yī xiào wàng xíng hái,bǎi nián shì fèi fǔ。
烹鲤唤曲生,劳苦竹深处。pēng lǐ huàn qū shēng,láo kǔ zhú shēn chù。
远游焉伥伥,归梦应栩栩。yuǎn yóu yān chāng chāng,guī mèng yīng xǔ xǔ。
回首白云飞,下有白发母。huí shǒu bái yún fēi,xià yǒu bái fā mǔ。
白发不堪剪,儿去定何所。bái fā bù kān jiǎn,ér qù dìng hé suǒ。
频频占鹊喜,嗷嗷待乌哺。pín pín zhàn què xǐ,áo áo dài wū bǔ。
去时萱始华,执手泪如雨。qù shí xuān shǐ huá,zhí shǒu lèi rú yǔ。
萱华几飘风,月落啼杜宇。xuān huá jǐ piāo fēng,yuè luò tí dù yǔ。

胡不归二首

高吉

茕茕荡子妻,空房守幽独。qióng qióng dàng zi qī,kōng fáng shǒu yōu dú。
缠绵心绪长,吞声忍夜哭。chán mián xīn xù zhǎng,tūn shēng rěn yè kū。
背灯耿孤影,香冷云幕低。bèi dēng gěng gū yǐng,xiāng lěng yún mù dī。
绝怜屋上乌,替人呜呜啼。jué lián wū shàng wū,tì rén wū wū tí。

试长沙胡邦明墨

高吉

墨卿溯源流,甄陶何远矣。mò qīng sù yuán liú,zhēn táo hé yuǎn yǐ。
系出五大夫,杀身成人美。xì chū wǔ dà fū,shā shēn chéng rén měi。
策勋凌烟阁,繇此著姓氏。cè xūn líng yān gé,yáo cǐ zhù xìng shì。
开国从胶东,裂土封黑水。kāi guó cóng jiāo dōng,liè tǔ fēng hēi shuǐ。
平生好太玄,握手忘汝尔。píng shēng hǎo tài xuán,wò shǒu wàng rǔ ěr。
一笑吐奇芬,熏透诗人髓。yī xiào tǔ qí fēn,xūn tòu shī rén suǐ。
磨砻去圭角,耐久坚莫比。mó lóng qù guī jiǎo,nài jiǔ jiān mò bǐ。
朋来自远方,陶泓管城子。péng lái zì yuǎn fāng,táo hóng guǎn chéng zi。
传文章心印,千古尽在是。chuán wén zhāng xīn yìn,qiān gǔ jǐn zài shì。
我老久绝交,未忘抄录耳。wǒ lǎo jiǔ jué jiāo,wèi wàng chāo lù ěr。
种树书一编,养生论盈纸。zhǒng shù shū yī biān,yǎng shēng lùn yíng zhǐ。
烦卿为记之,岁晚吾事已。fán qīng wèi jì zhī,suì wǎn wú shì yǐ。

秋窗杂兴

高吉

月朗众星稀,天高万籁息。yuè lǎng zhòng xīng xī,tiān gāo wàn lài xī。
草露湿秋虫,悲悽声唧唧。cǎo lù shī qiū chóng,bēi qī shēng jī jī。
隔窗听鸣机,寒光曙犹织。gé chuāng tīng míng jī,hán guāng shǔ yóu zhī。
微物固催人,尤为贫女惜。wēi wù gù cuī rén,yóu wèi pín nǚ xī。

塞南

高吉

塞南月冷乌夜飞,茫茫旷野无枝栖。sāi nán yuè lěng wū yè fēi,máng máng kuàng yě wú zhī qī。
防边夜歌大风起,铁衣如冰冻不死。fáng biān yè gē dà fēng qǐ,tiě yī rú bīng dòng bù sǐ。
功成那忍乞爱卿,叫阍已献龟形绮。gōng chéng nà rěn qǐ ài qīng,jiào hūn yǐ xiàn guī xíng qǐ。
钱塘江边乌欲栖,小卿醉软红玉肌。qián táng jiāng biān wū yù qī,xiǎo qīng zuì ruǎn hóng yù jī。
亸云溜簪困未醒,山头赤乌啄金饼。duǒ yún liū zān kùn wèi xǐng,shān tóu chì wū zhuó jīn bǐng。
春宵恨不长如年,无情银漏何溅溅,起来一笑花嫣然。chūn xiāo hèn bù zhǎng rú nián,wú qíng yín lòu hé jiàn jiàn,qǐ lái yī xiào huā yān rán。
1612