古诗词

鸳鸯梅

方蒙仲

夜半长生殿,金钗恨最长。yè bàn zhǎng shēng diàn,jīn chāi hèn zuì zhǎng。
分明后身是,环子伴三郎。fēn míng hòu shēn shì,huán zi bàn sān láng。

方蒙仲

宋兴化军莆田人,初名澄孙,字蒙仲,以字行。方大东子。理宗淳祐七年进士。历邵武军教授,泉州通判。知邵武军,表倡儒术,请立樵川书院,以广教学,治以最闻。官至秘书丞。始以文字见知于贾似道。及似道相,独求外补。有《女教》、《通鉴表微》、《洞斋集》。 方蒙仲的作品>>

猜您喜欢

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

参横月落梦何从,且领清香入盏中。cān héng yuè luò mèng hé cóng,qiě lǐng qīng xiāng rù zhǎn zhōng。
一岁见梅须一醉,梅前有几百年翁。yī suì jiàn méi xū yī zuì,méi qián yǒu jǐ bǎi nián wēng。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

拾遗当日醉于诗,江路寻梅兀似痴。shí yí dāng rì zuì yú shī,jiāng lù xún méi wù shì chī。
花底柳边真梦事,居然短褐鬓如丝。huā dǐ liǔ biān zhēn mèng shì,jū rán duǎn hè bìn rú sī。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

岁岁年年花状头,瑶珰琼佩瑞光浮。suì suì nián nián huā zhuàng tóu,yáo dāng qióng pèi ruì guāng fú。
玉螭赏遍三千界,不识珠帘十二楼。yù chī shǎng biàn sān qiān jiè,bù shí zhū lián shí èr lóu。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

惆怅庭前三树株,十年依旧一锥无。chóu chàng tíng qián sān shù zhū,shí nián yī jiù yī zhuī wú。
从今只作梅生活,底用江头千木奴。cóng jīn zhǐ zuò méi shēng huó,dǐ yòng jiāng tóu qiān mù nú。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

百万瑶妃传粉酥,诗翁列屋世间无。bǎi wàn yáo fēi chuán fěn sū,shī wēng liè wū shì jiān wú。
江南穷相韩熙载,有甚歌姬画作图。jiāng nán qióng xiāng hán xī zài,yǒu shén gē jī huà zuò tú。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

凛凛冰清岩壑气,亭亭玉立庙廊身。lǐn lǐn bīng qīng yán hè qì,tíng tíng yù lì miào láng shēn。
从前误把瑶姬比,雌了梅花俗了人。cóng qián wù bǎ yáo jī bǐ,cí le méi huā sú le rén。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

少陵前仅陆君诗,骚里居多摭茝蓠。shǎo líng qián jǐn lù jūn shī,sāo lǐ jū duō zhí chǎi lí。
未必梅花非有待,不妨敲琢古人遗。wèi bì méi huā fēi yǒu dài,bù fáng qiāo zuó gǔ rén yí。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

短篱疏竹自周遮,官舍过如野老家。duǎn lí shū zhú zì zhōu zhē,guān shě guò rú yě lǎo jiā。
不是陋儒太孤绝,自看梅后觉无花。bù shì lòu rú tài gū jué,zì kàn méi hòu jué wú huā。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

三年朝露借恩光,剩种江梅作洞房。sān nián cháo lù jiè ēn guāng,shèng zhǒng jiāng méi zuò dòng fáng。
待得百年俱玉雪,冷官亦自有甘棠。dài dé bǎi nián jù yù xuě,lěng guān yì zì yǒu gān táng。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

一生梦不识愁台,口吻悲鸣有底哀。yī shēng mèng bù shí chóu tái,kǒu wěn bēi míng yǒu dǐ āi。
树上玉人应冷笑,从今不敢送愁来。shù shàng yù rén yīng lěng xiào,cóng jīn bù gǎn sòng chóu lái。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

倚树静看成入定,巡檐对语似谈空。yǐ shù jìng kàn chéng rù dìng,xún yán duì yǔ shì tán kōng。
是花是雪都休问,但觉清香满袖风。shì huā shì xuě dōu xiū wèn,dàn jué qīng xiāng mǎn xiù fēng。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

青子成时殊苦淡,玉英嚼处更清酸。qīng zi chéng shí shū kǔ dàn,yù yīng jué chù gèng qīng suān。
自缘芳洁盈腔里,安肯甘甜转舌间。zì yuán fāng jié yíng qiāng lǐ,ān kěn gān tián zhuǎn shé jiān。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

从知枯淡芬芳远,自古荣华朽腐多。cóng zhī kū dàn fēn fāng yuǎn,zì gǔ róng huá xiǔ fǔ duō。
且作从容廊庙看,一丘一壑觉如何。qiě zuò cóng róng láng miào kàn,yī qiū yī hè jué rú hé。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

无人可共倚雕栏,折得横枝独自看。wú rén kě gòng yǐ diāo lán,zhé dé héng zhī dú zì kàn。
梅癖难医君信否,东阳瘦损少陵酸。méi pǐ nán yī jūn xìn fǒu,dōng yáng shòu sǔn shǎo líng suān。

和刘后村梅花百咏

方蒙仲

帘围玉馆愁吟尽,锦藉瑶瓶怕摘残。lián wéi yù guǎn chóu yín jǐn,jǐn jí yáo píng pà zhāi cán。
姑息梅花讵须尔,山家何处有朱栏。gū xī méi huā jù xū ěr,shān jiā hé chù yǒu zhū lán。